Bá Võ

Chương 2625 - Thiên kinh địa nghĩa

Khi Sở Hi Thanh thuyết phục Thần Thiểu Miểu, Câu Trần Tinh Quân đang ngồi trong tòa thần điện trên tầng thứ sáu Bất Chu sơn.
Hắn nhìn đoàn máu thịt đã thi hóa trong tay mình, hai mắt híp lại thành một đường: “Nói cách khác, thi độc này là tứ đại Thỉ tổ giả tạo thi độc của Vọng Thiên Hống, thật ra không đáng lo?”
“Cũng không thể nói là không đáng lo.” Văn Khúc Tinh Quân lắc đầu nói: “Đối với Cự linh dưới lục phẩm, vẫn rất nguy hiểm. Đặc biệt là bây giờ, hàn tai hàng lâm, trời lạnh đất băng. Rất nhiều Cự linh bị ép phải tụ tập lại, ôm đoàn sưởi ấm. Nếu chúng ta không đề phòng, vẫn sẽ có rất nhiều Cự linh bị lây nhiễm.”
Câu Trần Tinh Quân nghe xong, lòng không hề gợn sóng.
Cự linh dưới lục phẩm, xem như là Cự linh sao?
Có Tiên Thiên Thần Thể, mới là cùng tộc với hắn.
Hắn phất tay nói: “Như vậy việc này giao cho Văn Khúc huynh, đây là chuyện ngươi am hiểu. Còn chuyện sưởi ấm cho kẻ dưới thì giao cho ngươi và Thiên Táo Tinh Quân xử lý.”
Văn Khúc Tinh Quân khẽ khom người: “Vâng!”
Hắn nắm giữ thiên quy Văn Tự và Ngôn Linh, sau khi Thiên đế đời sáu Thương Hoàng ngã xuống, càng được xưng là Vạn Văn chi chủ, là Chân Linh số 1 trên Văn Tự chi pháp, là Thánh Giả dự bị.
Nhưng nói đến sức chiến đấu, Văn Khúc Tinh Quân không phải quá mạnh trong đám chuẩn đế quân.
Trước mắt, chức vị của hắn chủ yếu là phụ trợ Tử Vi và Câu Trần quản lý các thần trên tinh không, phụ trách tất cả các chuyện văn.
Câu Trần Tinh Quân lại dùng ánh mắt bễ nghễ lạnh lùng nhìn xuống đại địa mênh mông bị bóng tối bao phủ kia.
Lúc này tuy tầng sáu Bất Chu sơn vẫn ấm áp như xuân, nhưng tầng băng phía dưới mặt đất đã rất dày. Còn có rất nhiều tuyết rơi xuống.
Có thể thấy rất nhiều bộ lực Cự linh ở bên dưới, giống như đàn kiến đang di chuyển trong gió tuyết, đi về phía Bất Chu sơn.
“Như vậy tứ đại Thỉ tổ đâu?”
Trong lời nói của Câu Trần, ngậm lấy vô tận sát cơ.
Bốn người này dám đối đầu với thần tộc, làm nanh vuốt cho Sở Hi Thanh, nên trả giá đắt.
Mấy người họ hàng lâm bản thể xuống đây, ngoại trừ điều tra đầu nguồn thi dộc, trợ giúp chư bộ Cự linh chống lại giá rét ra, thì còn có một mục đích khác, chính là săn giết những cánh tay của Sở Hi Thanh.
Thực lực của vợ chồng Sở Hi Thanh rất mạnh, thậm chí có năng lực đối kháng với đế quân.
Nhưng người bên cạnh họ thì lại rất yếu đuối.
Muốn chém thân cây, phải cắt cành lá trước.
Đại Luật bây giờ chính là do đám cành lá gầy yếu này đẩy lên.
Chỉ là Câu Trần nói xong, không ai trả lời hắn.
Hắn không khỏi nhíu mày, liếc nhìn Tham Lang Tinh Quân ngồi bên dưới.
Tham Lang Tinh Quân râu bạc mắt to, tướng mạo hung ác hào phóng.
Hắn là kẻ mạnh nhất trong ba sao Sát Phá Lang, thực lực sánh vai đế quân, chính là một trong những nanh vuốt đắc lực nhất dưới trướng âm Thần – Nguyệt Hi.
Mà hai thần âm Dương tuy đã mất quyền lực Phổ Thiên, bọn họ vẫn là kẻ có năng lực cảm ứng mạnh nhất trong tất cả Tổ thần.
Bọn họ còn lấy được mắt trái của La Hầu, đúc lại ‘Giám Thiên thần nhãn’.
Năng lực cảm ứng của mạch Hư Thần cũng rất mạnh, nhưng chuyên về xem địa điểm, không thích hợp tìm kiếm và tra xét.
“Trước mắt vẫn chưa tìm thấy.”
Tham Lang Tinh Quân đáp lại: “Có thể xác định là, những người này đang hoạt động ở Trung Thổ. Họ làm chuột quen rồi, rất giỏi che giấu tung tích, âm Thần điện hạ không thể phân tâm, tạm thời không tìm được họ. Không bằng mời Tử Vi bệ hạ ra tay, thôi diễn tính toán vị trí của họ.”
Hắn lại bất mãn quét mắt nhìn bốn phía, cuối cùng ánh mắt rơi vào một thanh niên khoảng 30 tuổi đứng sau Câu Trần Tinh Quân: “Ngươi là chủ Bất Chu sơn? Rượu thịt ra muốn đâu? Khi nào dâng lên? Đường đường là Bất Chu sơn, nơi thiên đình cổ xưa nhất, lại không biết lễ phép đến mức này?”
Nam Thiên Đế ở Bất Chu sơn đã đổi người.
Vì Sở Hi Thanh, Bất Chu sơn đã gặp nhiều kiếp nạn, đặc biệt là tầng chót bị tử thương nặng nề.
Hoàng Thiên Viêm thân là thiên đế khó trốn tránh tội lỗi, không thể không thối vị nhượng hiền.
Nhưng chủ mới của Bất Chu sơn lại vẫn xuất thân từ Hỏa Thần bộ, còn là dòng của Hoàng Thiên Viêm.
Đây là do Hoàng Thiên Viêm không chỉ phục sinh Hỏa Thần, mà còn là sức mạnh nòng cốt của Bất Chu sơn.
Trưởng tử của hắn là Hoàng Thiên Thường, được rất nhiều Vương tộc ủng hộ, trở thành chủ mới của Bất Chu sơn.
Nhưng vị được gọi là ‘Nam Thiên Đế’ này đang đứng nghiêm sau Câu Trần, vẻ mặt cung kính, không dám thở mạnh.
Hắn nghe vậy thì lo lắng đến tái mặt, khom người đáp: “Rượu thịt đã chuẩn bị từ lâu, ta sẽ để bọn họ mang lên, mời điện hạ chờ một chút.”
Mộc Đức Tinh Quân lại hơi mỉm cười nói: “Câu Trần bệ hạ, tứ đại Thỉ tổ không phải kẻ tầm thường, muốn tru diệt họ cũng không dễ. Nếu tạm thời không tìm được, không ngại ra tay với người bên cạnh Sở Hi Thanh trước.”
“Vấn đề là chọn người nào trong Thần Châu làm mục tiêu?” Thất Sát Tinh Quân không khỏi nở nụ cười, lời nói hàm chứa ý trào phúng: “Độn pháp Như Ý của Sở Hi Thanh có thể cắt tiết điểm thời gian, chỉ cần pháp lực vẫn còn, liền có thể tùy tiện cất bước trong phàm giới; Sở Vân Vân cũng là một người một thương, hiểu rõ tất cả ngóc ngách trong thiên hạ. Chúng ta muốn tiêu diệt một người bên cạnh họ, cũng là rất khó.”
“Hai kẻ này đúng là độn pháp siêu quần, mà lại khó có thể ngăn cản.”
Mộc Đức Tinh Quân hơi gật đầu: “Nhưng chúng ta vẫn có biện pháp, để bọn họ không thể nhận được thông báo, đến khi đó dù độn pháp thiên hạ vô song thì lại thế nào?”
Hắn cũng ném mắt về phía đại địa mênh mông dưới Bất Chu sơn, khóe môi cong lên: “Hiện giờ có một mục tiêu thích hợp, nhất định có thể làm trọng thương Đại Luật, làm Sở Hi Thanh đau thấu tim gan.”
Văn Khúc Tinh Quân nhìn Mộc Đức Tinh Quân một chút, nghĩ thầm mục tiêu này quá nửa là vị Đông cung hoàng hậu Lục Loạn Ly kia.
Nữ tử này đang ở một mình tại Vô Chung Dương, gánh nạn bão cho Thần Châu.
Mà với thân phận địa vị của Lục Loạn Ly, và cả thiên phí của nàng, đều là mục tiêu các thần tất phải diệt.
Nữu tử này tiền đồ vô lượng, tương lai còn hơn xa Chập Long.
Nếu các thần mặc kệ nữ tử này trưởng thành, có lẽ nàng sẽ trở thành đế quân thứ tư của triều Đại Luật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận