Bá Võ

Chương 790: Không thông (2)

Nửa tháng trước, Sở Hi Thanh còn đang loay hoay với Tam Tương võ ý, nhưng mãi vẫn không thể nắm giữ.
Gần đây, hắn lại bị đuổi giết ở quận Thái Sơn, cũng không thể nào tiến vào mộng cảnh để tu luyện.
Nhưng điều hoang đường là, đêm qua hắn tu luyện một trận, bỗng nhiên vỗ trán một cái, Phong Lôi võ ý trực tiếp thăng cấp.
Không có đầu đuôi gì, cũng không có trụ cột gì, Sở Hi Thanh chỉ cảm thấy mình suy nghĩ như vậy cũng được, hắn liền nắm giữ tất cả yếu điểm của Tam Tương võ ý tầng bảy.
Còn cả tuổi thọ cũng phát sinh biến hóa, giảm xuống đến còn không đủ năm tháng.
Táng Thiên đúng là một thiên phú huyết mạch đỉnh cấp, lực bộc phát cực mạnh, đặc biệt là sau khi tiến vào giai đoạn thứ sáu, môn thiên phú huyết mạch này đã chất biến, có thêm một loại năng lực, thần thông.
Có điều, Sở Hi Thanh vẫn quyết định, sau này có thể không dùng thì sẽ không dùng môn thiên phú này, ít nhất thì cũng phải cẩn thận trước kia giải quyết được vấn đề tuổi thọ của mình.
Vì vậy, vẫn phải luyện Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân, ba tầng cương khí vẫn có thể cường hóa, còn phải nghĩ biện pháp kiếm áo giáp mạnh hơn.
Đặc biệt là tầng Loan Huyết nội giáp kia, cái pháp khí thất phẩm này đã không theo kịp hắn.
Mà trong tay Sở Hi Thanh bây giờ cũng có chút tiền.
Trận chiến ở quận Thái Sơn, hắn thu được hai mươi bảy kiện pháp khí có kích thước nhỏ.
Trong đó có hai cái pháp khí lục phẩm thượng là được hắn giữ lại.
Đôi pháp khí lục phẩm thượng đó là một đôi găng tay, trái tên Nã Phong (nắm gió), phải tên Ngự Điện, là pháp khí được chế tạo riêng cho thiên phú Nã Phong Ngự Điện Chi Thủ.
Nó có thể để Nã Phong Ngự Điện Chi Thủ tăng lên một tầng, còn có thể gia tăng tốc độ xuất thủ, có thể làm cho tốc độ xuất đao của Sở Hi Thanh tăng lên ba phần mười.
Tuy rằng bản thân đôi găng tay này mỏng như cánh ve, màu sắc trong suốt, đeo trên tay cũng không nhìn thấy, nhưng trình độ kiên cố lại không kém hơn binh khí cấp lục phẩm.
Đôi găng tay này có thể thay thế pháp khí Thanh Lôi Thủ của hắn.
Ngoài ra, còn có bốn cái pháp khí mạnh mẽ được đưa vào kho hàng của Thiết Kỳ Bang, số còn lại đều được mang đi bán, đổi được hơn mười ba vạn lượng bạc.
Ngoài ra, từ khi Thiết Kỳ Bang dựng cờ khởi binh đến nay, đã cướp bóc rất nhiều ổ bảo và điền trang ở Tú Thủy, nhận được hơn 730 vạn lượng bạc, ngoài ra còn có rất nhiều vật tư chưa bán ra.
Sở Hi Thanh thần là kỳ chủ, theo quy củ là có thể lấy 5% từ tổng thu nhập.
Vì vậy, bây giờ hắn đã trả hết nợ nần, tiền bạc trong tay vẫn còn khoảng ba mươi bốn vạn lượng bạc.
Mà ngày hôm trước, Hạ Hầu gia muốn bồi tội cho hắn, còn bồi thường hắn tám vạn lượng bạc.
Sở Hi Thanh chuẩn bị dùng số tiền này, để chuẩn bị hai phần bí dược Vô Tướng công tầng bảy, lại nghĩ cách mua một nội giáp mạnh mẽ.
Tốt nhất là cấp độ ngũ phẩm.
Trước khi đi lên phương bắc, hắn muốn trang bị đến tận răng.
Nếu như không đủ tiền, còn có thể vay từ quỹ của Thiết Kỳ Bang.
Sở Hi Thanh đang nghĩ đến Hạ Hầu gia, Thiết Tiếu Sinh liền nói đến Án sát sứ Đông Châu Hạ Hầu Nguyên.
Hắn cẩn thận suy nghĩ, lại cho rằng lời nói của Sở Hi Thanh chỉ là an ủi.
Trong đại quân của Tổng đốc Đông Châu, chỉ cao thủ tứ phẩm thì đã có năm vị, khả năng Tư Không Thiện có thể chạy ra khỏi thành là nhỏ bé không đáng kể.
Tuy nhiên, hắn vẫn kiềm chế nội tâm, cau mày nói: “Trước đây không lâu, Án sát sứ Đông Châu Hạ Hầu Nguyên đã phái quản gia mang một phần lễ đến cho ta, có một ít thuốc, một cái pháp khí và ngân phiếu bốn vạn lượng bạc.”
“Vị quản gia kia nói đại nhân nhà bọn họ nhất thời không cẩn thận, bị kẻ xấu che mắt, làm hỏng thanh danh của ta, vì vậy mới dâng lễ lên bồi tội với ta.”
Hắn nói đến chỗ này, liền ngưng thần nhìn Sở Hi Thanh: “Ta nghe nói, đứa con thứ Hạ Hầu Thâm của Hạ Hầu gia đã bị Kỳ chủ chôn rồi?”
“Thiết thúc không cần lo lắng việc này.”
Sở Hi Thanh nghe ra ý lo lắng và khó hiểu trong lời nói của Thiết Tiếu Sinh.
Cái gọi là đánh rắn không chết, tất bị cắn ngược.
Bọn họ đã đắc tội với Hạ Hầu gia rồi, lại không thể nào diệt sạch Hạ Hầu gia, nhất định sẽ có hậu hoạn.
Dù sao Án sát sứ Đông Châu Hạ Hầu Nguyên cũng là người quản lý chuyện giang hồ.
Hắn cười gằn một tiếng, gãi gãi cằm Bạch Tiểu Chiêu: “Hạ Hầu Nguyên không chỉ phạm vào tối kỵ trong quan trường là lấy hạ bức thượng, càng đắc tội với Lục phiến môn và Yêm đảng sau lưng Tư Không Thiện, ngươi cho rằng bây giờ hắn còn có thể ở lại Đông Châu sao? Hắn là người rất biết điều, nhưng bo bo giữ mình cũng phải trả giá lớn.”
“Còn về phần tiền biếu của Hạ Hầu gia, Thiết thúc ngươi cứ yên tâm nhận là được. Sau khi chuyện ở Tú Thủy kết thúc, Hạ Hầu Nguyên sẽ bị điều đi chỗ khác, không còn cái chức Án sát sứ Đông Châu bảo vệ, hắn phải sợ hãi Thiết Kỳ Bang chúng ta tính sổ với hắn mới đúng. Vì vậy, lần này ta chôn Hạ Hầu Thâm, vị Án sát sứ đại nhân này còn phải thấy nhẹ nhõm mới đúng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận