Bá Võ

Chương 1122: Vô Cực Đao Quân (2)

“Thì ra là như vậy.”
Tố Phong Đao gật đầu nói: “Diệp Tri Thu là Tru Thiên dự bị của tông môn, bắt đầu từ hôm nay sẽ đi theo ta tu luyện Tru Thiên kiếm. Còn thân phận của các ngươi. . . thật ra cũng không sao.”
“Tuy Vô Tướng thần tông chúng ta chú ý học không trước sau, người giỏi lên trước, nhưng cũng đề xướng tôn sư trọng đạo, nên các cứ xưng hô như cũ cũng được.”
Vẻ mặt Diệp Tri Thu nhất thời thả lỏng: “Đệ tử xin nghe lệnh của sư tôn.”
Nếu để cho nàng gọi Sở Hi Thanh là sư huynh, vậy thì cực kỳ lúng túng, Diệp Tri Thu cũng không mở miệng được.
Lúc này Tố Phong Đao lại liếc nhìn Sở Hi Thanh một chút: “Nếu như hôm nay ngươi không có chuyện khác, vậy thì ở lại nghe một chút đi. Diệp Tri Thu học chính là Cửu Cung Thần Tru kiếm, nó có một chút khác biệt với Tam Tương Thiên Lục đao của ngươi.”
“Đao pháp của Sở Hi Thanh là từ ba loại lực lượng phong lôi vân, nắm giữ lực lượng phá hư và sát hại ở trong đó. Cửu Cung Thần Tru kiếm thì lại lấy cửu cung Càn cung, Khảm cung, Cấn cung, Chấn cung, Bắc Thần trung cung, Tốn cung, Ly cung, Khôn cung, Đoái cung để làm trụ cột. Tuy rằng phương pháp không giống nhau, nhưng lại cùng một đường, có thể suy ra nhiều thứ.”
Vẫn vẫn đang nghĩ đến tức phụ của mình.
Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết của Sở Vân Vân sắp khôi phục đến cấp năm, cũng chỉ kém mấy chục ngụm máu nữa thôi.
Nhưng Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn sắc trời ở bên ngoài, thì vẫn quyết định ở lại.
Hôm nay hắn nghiên cứu tương đối nhanh, nên về muộn một chút cũng không sao.
Đãi ngộ của Diệp Tri Thu kém hơn Sở Hi Thanh rất nhiều.
Tố Phong Đao không sử dụng THể Hồ Thần Khải với nàng, mà chỉ mở miệng truyền thụ và chỉ điểm.
Nhưng Diệp Tri Thu là loại có đại tài nhưng trưởng thành muộn, ngộ tính của nàng rất tốt, căn cơ sâu dày, mặc kệ Tố Phong Đao dạy cái gì, nàng đều có thể lĩnh ngộ rất nhanh.
Trái lại thì Sở Hi Thanh lại có chút theo không kịp, nghe như rơi vào sương mù.
Thật ra ngộ tính của hắn rất mạnh, vấn đề là năng lực của Thái Thượng Thông Thần quá huyền ảo, cần đốn ngộ, vỗ trán.
Một khi số lần vỗ trán không đủ, vậy tốc độ sẽ không theo kịp.
Sở Hi Thanh nghe tầm ba canh giờ, cuối cùng vẫn chống đỡ ánh mắt sáng bén như đao của Tố Phong Đao mà mở miệng cáo từ.
Ánh mắt Tố Phong Đao lại hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Nàng thật sự không hiểu được, vì sao cái tên này cứ phải lo về nhà?
Ngày nào cũng kiên trì trở về Thiên Lan cư, ngốc đủ hai canh giờ rồi mới quay lại đây, cũng không biết là về làm gì.
Tuổi còn trẻ mà không tập trung vào võ đạo, trái lại còn quan tâm đến một ít chuyện vô ích.
Tố Phong Đao âm thầm hít một tiết, trên mặt lại hờ hững: “Ngươi muốn trở về thì trở về đi, nhưng con có một chuyện. Vô Tướng công của ngươi đã viên mãn, căn cơ cũng đã vững chức, nên thăng cấp rồi.”
“Ta cũng sắp tế luyện được phân thân hóa thể này, nhiều nhất là nửa tháng nữa sẽ hoàn thành, ngươi cố gắng thăng cấp trong thời gian này đi. Còn nữa, căn cơ Tam Tương Thiên Lục đao của ngươi vẫn chưa ổn, bình thường phải luyện tập nhiều một chút.”
Tu vị của Sở Hi Thanh không đủ.
Hắn muốn học giai đoạn tiếp theo của Tru Thiên đao, vậy nhất định phải nắm giữ huyết mạch La Hầu.
Bọn họ cần phải xuất phát sớm một chút, để Sở Hi Thanh thức tỉnh huyết mạch này sớm một chút.
Sở Hi Thanh nghe vậy thì thần sắc nghiêm túc: “Đệ tử cũng đã có chuyển bị, ta đã nhờ Thiên Thính viện thu thập tin tức Nguyên Huyết lan đỉnh cấp. Chờ đến khi đệ tử tu luyện Tam Tương Thiên Lục đao đến tầng mười hai, cùng lắm là hai ba ngày sau thì đệ tử có thể thăng cấp.”
Hắn và tiểu Tóc Húi Cua cần hai phần bí dược đỉnh cấp để thăng cấp.
Tài liệu chính của bí dược lục phẩm thượng đã rất khó bảo quản, Sở Hi Thanh cần tự đi hái.
Đổi là trước kia, Sở Hi Thanh nhất định sẽ phải nhức đầu không thôi.
Nhưng bây giờ thì lại khác.
Thế giới này, chỉ cần có tiền có quyền, vậy thì làm chuyện gì cũng dễ dàng.
Sở Hi Thanh chỉ gửi một tấm tin phú cho Thiên Thính viện, bên kia liền đưa cho Sở Hi Thanh bản đồ của tất cả các địa điểm sản xuất Nguyên Huyết lan trong châu.
Hơn nữa tất cả đều nằm trong phạm vi ba ngàn dặm quanh Vô Tướng thần sơn.
Sở Hi Thanh và tiểu Tóc Húi Cua cũng rất chờ mong với lần thăng cấp này.
. . .
Mấy ngày sau, trong một tòa cung điện của Thuật Sư viện trên Vô Tướng thần sơn, một nghi thức pháp thuật tên là ‘Di Thiên Hoán Nguyên đại pháp’ đã sắp hoàn thành.
Đại trưởng lão Thuật Sư viện Tri Phi Tử cầm đầu hai mươi vị thuật sư đứng ở bốn phía, Sở Mính thì lại ngồi tại nơi trung ương của tòa trận pháp khổng lồ.
Đây đã là ngày thứ hai mươi từ khi nàng bắt đầu vận chuyển Di Thiên Hoán Nguyên đại pháp.
“Gần đủ rồi.”
Tri Phi Tử hơi ước lượng một chút, phát hiện trong cơ thể Sở Mính không có khí tức và nguyên lực nào dị thường, lúc này liền thu tay lại.
“Công pháp của ngươi đã được chuyển hóa hoàn toàn, nhớ kỹ, thời gian tiếp theo tuyệt đối không thể bất cẩn. Nhất định phải tu luyện Vô Tướng công, không được ngừng nghỉ, để nó hình thành quán tính, bằng không chắc chắn sẽ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận