Bá Võ

Chương 2176 - âm dương một thể (2)

Lục Loạn Ly đứng lên, ánh mắt khá quái dị: “Ngươi chỉ nhìn một lần, liền trực tiếp chuyển đổi công pháp, không sợ xảy ra sự cố sao?”
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, chính là lo lắng lý giải của mình với Cửu Chuyển Chiến Thần Quyết có sai lầm, cho nên mới mượn lực lượng của hệ thống để chuyển đổi.
Chỉ có đích thân trải nghiệm qua, thì mới có thể nghiên cứu tốt hơn.
Hắn cởi hai tầng áo giáp của mình ra, ra hiệu tiểu Tóc Húi Cua không cần phản xạ thay hắn, lúc này mới cười vỗ ngực mình: “Cho nên mới muốn thử một chút, nào, chém ta mấy đao đi! Nhớ phải dùng toàn lực!”
Lục Loạn Ly nhướng mày lên, nàng cảm thấy ngứa tay rồi.
Nàng lập tức rút đao, chém thẳng về phía Sở Hi Thanh.
Lục Loạn Ly thậm chí còn dùng Đại Minh Vương Luân, đao cương vô cùng sắc bén.
Theo bản năng, Sở Hi Thanh sinh ra ý né tránh.
Nhưng hắn vẫn ép mình phải đứng im tại chỗ, chịu đựng Lục Loạn Ly chém.
Cheng! Cheng! Cheng!
Bên ngoài cơ thể Sở Hi Thanh truyền ra những tiếng bén nhọn như kim loại va chạm, trước người còn tuôn ra một lượng lớn tia lửa chói mắt.
Lục Loạn Ly không hề nương tay, chém liên tục hơn 20 đao, nhưng chỉ chém rách áo lót của hắn, chỉ để lại một vệt màu trắng trên da thịt của hắn.
Nhưng vết trắng này lại biến mất ngay sau đó.
Sở Hi Thanh chỉ cảm thấy nội tạng của mình rung động, bị lực lượng của Lục Loạn Ly đánh cho lắc lư không thôi, nhưng lại không bị vết thương ngoài da nào.
Trong lòng hắn vô cùng vui sướng, lại nhìn những vết trắng ở trước ngực mình.
“Loạn Ly, ngươi chưa dùng toàn lực đúng không? Lại dùng thêm chút sức đi, không cần nương tay với ta. Bây giờ ngươi nương tay chính là hại ta.”
Lục Loạn Ly chỉ là tam phẩm hạ, nhưng sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ, tiến vào top 80 Thiên Bảng là không có vấn đề.
Nhưng Lục Loạn Ly lại không chém được ngoại cương của hắn, không phá được giáp vảy và Hữu Vô Hình Hỗn Nguyên Thần Sát của hắn.
Lục Loạn Ly nghe vậy thì ánh mắt lạnh lùng, nàng cười gằn một tiếng, lặng lẽ lấy Loạn Thiên Tử Kim Chuy ra.
“Dừng lại!”
Sở Hi Thanh lập tức phát hiện khí tức Lục Loạn Ly thay đổi.
Hắn vội vàng kêu dừng.
Người có tự tin là chuyện tốt, nhưng tự tin quá thì sẽ xuất hiện bi kịch.
Sở Hi Thanh luôn là người tự hiểu lấy mình.
Hắn thấy dáng vẻ không thèm để ý của Lục Loạn Ly, vẫn là muốn nện cho hắn một búa, thì vội vàng né tránh.
Sở Hi Thanh vừa né tránh, vừa mặc giáp lên: “Loạn Ly, Tiểu Ly, không thể dùng cái búa này được, vị Thanh Tịnh chi chủ kia vẫn còn chờ ở ngoài kìa.”
Lục Loạn Ly bất mãn ‘hừ’ một tiếng, nhưng vẫn dừng lại, cất Loạn Thiên Tử Kim Chuy vào trong tay áo.
Nói đến vị ‘Thanh Tịnh chi chủ’ kia thì Lục Loạn Ly lại hiện ra vẻ lo âu.
“Ngươi chuẩn bị đối phó với nữ nhân bên ngoài thế nào?”
Thời điểm này, bọn họ cũng không tiện đánh thức 21 vạn ‘Thần Võ giáp sĩ’.
Lục Loạn Ly thậm chí còn hơi vui mừng khi Thần Tịnh Ly không đi vào bảo tàng.
Bằng không thì hậu quả khó mà lường được.
Thần lực của Thần Tịnh Ly nhất định sẽ khiến cho 21 vạn ‘Thần Võ giáp sĩ’ này thức tỉnh.
Mà một khi thức tỉnh, Vũ Liệt thiên vương Minh Thiên Thu chắc chắn sẽ bị ép đăng thần.
Chỉ vì một bộ hóa thể của Thần Tịnh Ly mà mất Vũ Liệt thiên vương thì không có lời.
Nhắc đến Thần Tịnh Ly thì Sở Hi Thanh cũng thấy đau đầu.
Lần này, hắn tạm thời thoát khỏi Thần Tịnh Ly là không có vấn đề.
Nhưng mà chỉ có ngàn ngày làm tặc, chứ không thể ngàn ngày phòng tặc.
Chưa diệt trừ cái uy hiếp này, Sở Hi Thanh sẽ đứng ngồi không yên.
Tu vị của hắn tiến triển cực nhanh, rất nhanh sẽ phải đối mắt với vấn đề lên cấp nhị phẩm hạ.
Khi đó mà Thần Tịnh Ly vẫn nhìn chằm chằm vào hắn, thì khả năng thành công sẽ rất thấp.
“Người chờ một chút, lát nữa nói sau đi.”
Sở Hi Thanh lại bay lên, đi đến trước Minh Thiên Thu.
“Thần Võ hoàng đế bệ hạ, vãn bối cả gan, sẽ bảo quản vật này thay bệ hạ. Tương lai bệ hạ thức tỉnh, có thể thu hồi lại nó.”
Hắn dùng chân nguyên hút cái ngọc tỷ trong tay Minh Thiên Thu về tay.
Trong ngọc tỷ này có cấm pháp điều khiển 21 vạn ‘Thần Võ giáp sĩ’.
Chắc là Minh Thiên Thu lo lắng mình và tướng sĩ dưới trướng chuyển đổi thành kim loại xong thì sẽ mất khống chế, cho nên đã để lại hậu chiêu.
Vấn đề là vị trí của nơi này đã bại lộ.
Nếu vẫn cứ để ngọc tỷ ở đây, có thể sẽ rơi vào tay người khác.
Thần Tịnh Ly không dám tiến vào, chưa chắc đã không xui khiến kẻ khắc tiến vào.
Tiếp đó, Sở Hi Thanh lại cúi chào ‘Trung Nghĩa Trường Sinh đại đế’ Mục Thiên Chiêu và Tứ Vô Độc Sĩ – Độc Thiên Việt ở bên cạnh, rồi cũng lấy quyển trục trên tay bọn họ.
Đây là truyền thừa pháp thuật và võ đạo của hai người bọn họ.
Bọn họ cố tình đặt ở đây, chờ mong người sau đến lấy và truyền thừa xuống.
Sở Hi Thanh rất coi trọng pháp thuật của Tứ Vô Độc Sĩ – Độc Thiên Việt, cái này có lẽ có thể giúp Sở Vân Vân giải trừ thần độc.
Nhưng khi hắn thu lấy truyền thừa võ đạo Nghịch Phản Thần Loạn Đao của ‘Trung Nghĩa Trường Sinh đại đế’ thì trong lòng lại hồi hộp.
Nơi này không chỉ có một người muốn đăng thần, mà là hai người.
Vị ‘Trung Nghĩa Trường Sinh đại đế’ này được vô số người trong thiên hạ cung phụng, có nguyện lực và hương hỏa vô cùng vô tận, dường như đã khiến cho nguyên thần của vị này xuất hiện biến hóa không biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận