Bá Võ

Chương 2308 - Tái tạo (2)

Làm cho Sở Mính vui mừng hơn là, lực lượng của Sở Hi Thanh còn bao trùm lên cả chiến giáp và binh khí của nàng.
Mãi đến tận một canh giờ rưỡi sau, ngọn lửa màu vàng trên người Sở Mính mới biến mất.
Lúc này, Sở Mính dập đầu thật mạnh: “Mính nô đa tạ ân bồi dưỡng của chủ nhân!”
“Đa tạ cái gì? Ngươi bây giờ là đồ của ta, là binh khí của ta, binh khí càng sắc bén và kiên cố thì càng mạnh.”
Sở Hi Thanh thu tay về, giọng nói nhàn nhạt: “Đây cũng không phải bồi dưỡng gì cả, sau này ngươi có thể đi bao xa, vậy phải xem bản thân ngươi. Sau này tự lo lấy đi, mặc dù bây giờ ngươi là thân thể sát thi, nhưng tương lai chưa chắc đã không thể từ âm chuyển dương như tứ đại Thi tổ. Hiện giờ bọn họ thậm chí còn đang mưu cầu phục sinh, muốn từ chết chuyển sống, vô cùng thú vị.”
“Vâng!” Trong mắt Sở Mính lóe lên một tia kỳ dị: “Mính nô nhất định sẽ dốc hết sức gia tăng thực lực, không dám lười biếng.”
Sở Hi Thanh hơi gật đầu, biểu thị tán thưởng.
“Ngươi chuẩn bị một chút, rồi đi giúp ta một việc.”
Sở Hi Thanh chắp tay sau lưng nói: “Trẫm yêu cầu Sở Như Lai với Kiến Nguyên đế, nhưng Kiến Nguyên đế lại từ chối không chịu, trái lại còn đưa 27 tộc nhân của Sở gia đến đây. Ngươi đi tìm Đại lý tự thiếu khanh và Đô chỉ huy sứ Quân nha Cẩm y vệ, cùng nhau xử lý bọn họ đi.”
“Sau khi xong việc thì lên phía bắc tìm Sở Như Lai, đem hắn về đây cho trẫm. Thuận tiện ép tên cẩu hoàng đế kia một chút, không thể để bọn họ toại nguyện được. Ta sẽ để chúng tướng phía bắc và bốn đại thần tông nhất phẩm là Tinh Túc, Quy Nguyên, Đô Thiên, Ma Chiến phối hợp với ngươi.”
Đại lý tự thiếu khanh chính là Thiết Diện Phán Quan – La Dương, Đô chỉ huy sứ Quân nha chính là Thần Quyền Phán Quan – Tẩy Bích Thiên.
Hai người này đều là gia tướng trưởng phòng Sở gia.
Ngày xưa, khi Sở gia đại loạn, gia tướng trưởng phòng gần như chết sạch, chỉ còn hai người này dẫn theo một số huynh đệ chạy thoát.
Hai người bọn họ có thù sâu như biển với đám tộc nhân Sở gia kia.
Sở Mính rùng mình một cái, lại không do dự đáp: “Minh nô tuân lệnh!”
Trong mắt của nàng thậm chí còn hiện lên vẻ vui mừng.
Nghĩ đến chuyện có thể đi gây sự với Kiến Nguyên đế, Sở Mính liền cảm thấy sung sướng.
Còn về phần Sở Như Lai và đám người Sở gia kia, Sở Mính không thể nói là hận… nhưng bọn họ đã không có quan hệ gì với nàng, ngay cả quan hệ trên huyết thống cũng không có.
Sau khi Sở Mính rời đi, Sở Hi Thanh lại nhìn về phía quốc sư La Hán Tông và Lục Trầm đã chờ đợi từ lâu.
“Vẻ mặt vừa rồi của trượng nhân (cách con rể gọi cha vợ) giống như đang phản đối?”
Lục Loạn Ly ở cách đó không xa nghe thấy câu này, nhất thời đỏ mặt.
Khóe miệng Lục Trầm co quắp vài cái, nếu như là trước kia, hắn nhất định sẽ rút đao chém Sở Hi Thanh.
Nhưng bây giờ đối phương không chỉ là phu quân của Loạn Ly, mà còn là Nhân hoàng dương đại, không thể không tôn trọng.
Lục Trầm chỉ có thể áp chế nội tâm, buồn bực nói: “Ngươi tin tưởng nàng như vậy? Bồi dưỡng nàng như thế, không lo tương lai nuôi hổ thành họa sao?”
“Không thể nói là tin tưởng, ta chỉ cho rằng nàng bây giờ không thể phản bội, cũng không chịu nổi cái giá cho sự phản bội.”
Sở Hi Thanh khẽ mỉm cười: “Ta chỉ cho rằng, phàm là thứ có linh trí, chỉ có cho bọn họ hi vọng, thì mới có thể làm cho bọn họ tận tâm tận lực với ta. Còn tương lai, nàng đến cùng là hổ hay là mèo khi đứng trước mặt ta, là do ta chứ không phải do nàng.”
Lục Trầm nghe vậy thì hiểu rõ.
Cái tên này tự tin với tốc độ tiến bộ của mình, hắn tin rằng mình nhất định sẽ ngự trị phía trên Sở Mính.
Dưới thực lực tuyệt đối, Sở Mính có tư cách gì mà đòi uy hiếp hắn? Có tư cách gì xưng Hổ?
Tiếp đó, Sở Hi Thanh lại hỏi La Hán Tông: “Chắc hẳn quốc sư cũng đã biết chuyện ở phía bắc? Nhưng chúng ta nói chuyện khác trước. Nếu như ta đoán không sai, La tiên sinh muốn thăng cấp Siêu Phẩm trong tương lai gần?”
Chuyện mà Sở Hi Thanh muốn nói, hắn đã bắt đầu chuẩn bị từ khi mới trở về từ Trung Thổ.
Chỉ là lúc trước vẫn chưa chuẩn bị xong, cho nên không nói với La Hán Tông.
Mà bây giờ, hắn đã được người nào đó trợ giúp, đã đủ điều kiện.
La Hán Tông nghe vậy thì sững sờ, rồi gật đầu: “Đúng là có ý đò.”
Di trạch của Thái Vi Viên giúp hắn nhiều hơn Sở Hi Thanh tưởng tượng rất nhiều.
Trước kia hắn tự mày mò, bò từng bước đi lên nhất phẩm, đích thực là rất thiếu kiến thức hệ thống pháp thuật.
Nhưng truyền thừa của Thái Vi Viên lại bù đắp lại cho hắn.
Mà bây giờ, Thái Vi Viên đã từ từ đi vào quỹ đạo, nhưng theo sơn môn Thái Vi Viên mở ra, khó tránh khỏi các nơi mơ ước.
Cùng lúc đó, vị trí quốc sư triều Đại Luật cũng mang lại cho hắn áp lực rất lớn.
La Hán Tông cần gia tăng tu vị, nắm giữ lực lượng Thái Vi Tiên để lại.
Dù sao thiên địa cũng đang biến đổi, không biết vì sao mà hai môn Xiển và Chân không hạn chế võ tu Siêu Phẩm như trước nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận