Bá Võ

Chương 799: Phong thủy

Mi gia trang, trước lăng mộ của Thiết Cuồng Nhân là một mảnh hương khói mờ ảo.
Sau khi thành Tú Thủy bị công phá một ngày, mấy ngàn bang chúng của Thiết Kỳ Bang đã tụ tập tại nơi này, tế bái Kỳ chủ Thiết Cuồng Nhân trên trời.
Tòa lăng mộ này của Thiết Cuồng Nhân được xây dựng từ bốn ngày trước, Sở Hi Thanh đã bảo hai người Lục Loạn Ly và Lỗ Bình Nguyên triệu tập một ngàn bang chúng, cộng thêm năm ngàn tù binh quận quân chạy đến Mi gia trang xây dựng.
Vị trí của nó nằm ở phía đông Mi gia trang, lưng dựa vào núi.
Vì thời gian có hạn, nên lăng mộ này được xây dựng khá vội vàng.
Tuy nhiên, rốt cuộc nó vẫn do ‘cao nhân pháp thuật’ Lục Loạn Ly đích thân hiết kế, Lỗ Bình Nguyên phụ trách giám sát, mấy ngàn võ tu dùng ba ngày ba đêm để xây dựng, nên quy mô vẫn rất đồ sộ và hùng vĩ.
Khí thế của nó không thấp hơn lăng tẩm của vương hầu, chỉ là thiếu một chút trang sức và lăng cung mà nhà vương hầu mới có.
Theo lời giải thích của Lục Loạn Ly, nàng mất rất nhiều sức lực vì chuyện này, còn cố tình dùng một phù trận ‘hình chiếu từ xa’ có giá trị mấy vạn lượng bạc, để hỏi một vị thuật sư nhị phẩm tinh thông bày trận ở trong nhà.
Tòa lăng mộ này lưng quay về phía bắc, nhìn về phương nam, tứ tượng đầy đủ, còn có một con sông vờn quanh, lại gần khe sâu rãnh cạn, trước là một vùng bình nguyên, có thể nói là phong thủy bảo địa, Lục Loạn Ly thậm chí còn dùng linh thạch để bố cục, tạo thành một cái gọi là Mãng mạch.
Lục Loạn Ly dương dương tự đắc mà nói, phong thủy của lăng mộ vương hầu bình thường cũng không bằng nơi này. Nếu như Thiết Cuồng Nhân có con cháu đời sau, nhất định sẽ thành quan to.
Sở Hi Thanh nửa tin nửa ngờ, nhưng Lục Loạn Ly là thuật sư mạnh nhất dưới trướng hắn, nên cũng chỉ có thể nghe vị chuyên gia này.
Lúc này, Sở Hi Thanh và Thiết Tiếu Sinh dẫn đầu, mang theo mấy ngàn bang chúng tế bái, tất cả đều là vẻ mặt bi thương đau xót, nhớ thương u buồn.
Hôm nay, tất cả ngoại đường của Thiết Kỳ Bang đều nghe theo lệnh của Sở Hi Thanh, tế bái Kỳ chủ tiền nhiệm với quy mô lớn.
Tuy nhiên, do hạn chế giữa Thiết Kỳ Bang và quan binh triều đình, quan hệ với Lục phiến môn vẫn rất căng thẳng, nên đại đa số thành viên đều chỉ có thể tế bái ở vòng ngoài.
Lần này, chỉ có những bang chúng lâu năm của Thiết Kỳ Bang và các đồng liêu trong Thủy sư doanh Sùng Châu ngày xưa là có thể đến tham dự.
Những người này đã đi theo Thiết Cuồng Nhân mười mấy năm, bọn họ cũng cực kỳ đau buồn với cái chết của vị kỳ chủ này.
Nhưng cùng lúc đó, trong mắt bọn họ cũng ngậm lấy vài phần ung dung.
Hôm qua, quận thành Tú Thủy đã bị công phá, Tư Không Thiện hại chết Kỳ chủ cũng đã bị chém đầu, đám thân sĩ Tú Thủy đối nghịch với bọn họ nhiều năm cũng đã bị triều định nhận định là phản tặc, toàn quân bị diệt.
Thiết Kỳ Bang bây giờ không chỉ thoát khỏi nguy cơ bị diệt vong, mà còn rửa sạch tội danh mưu phản, hơn nữa còn nắm giữ đoạn sông Thần Tú ở quận Tú Thủy. Thế lực của bọn họ kéo dài đến mỗi một góc của quận Tú Thủy.
Mà tất cả những chuyện này, đều bắt nguồn từ người đứng đầu kia, vị kỳ chủ đang dẫn dắt bọn họ tế bái kia.
Lúc này, trước lăng mộ có một tấm hương án, bày đầu người của mấy người Thái thú Tư Không Thiện, Tùng Phong Kiếm – Lâm Thạch, Chỉ huy sứ quân nội phủ Đông Châu là Nhậm Đông Lưu.
Sau khi vị Chỉ huy sứ này bị Thiết Cuồng Nhân đánh trọng thương, bệnh nặng khó trị, ngủ gần một tháng ở trên giường bệnh.
Ngay trong đêm trước trận chiến công thành Tú Thủy, người này bị Tổng đốc Vương Thăng vây giết tại nhà, đầu người cũng là do Vương Thăng đưa đến.
Trước khi hắn chết, dường như hắn cũng không ngờ mình sẽ bị coi là phản tặc, bị cao thủ của phủ Tổng đốc liên thủ vây giết, sau khi chết mà mắt vẫn trợn trừng trừng, muốn rách cả mí mắt, không thể nào nhắm mắt.
Ngoài ra, Vương Thăng còn xin một công văn, sắc phong Thiết Cuồng Nhân làm thất phẩm ‘Sơn thần’, lúc nãy trường sử phủ Tổng đốc đã tuyên đọc.
Trường sử phủ Tổng đốc là Mạc phủ đầu của Tổng đốc, tuy rằng chỉ là quan ngũ phẩm, nhưng lại có thể thay mặt Tổng đốc để xử lý tất cả công việc trong ngoài, ngang ngửa với ‘Tể tướng’ ở Đông Châu. Bởi vậy có thể thấy được Vương Thăng coi trọng Thiết Kỳ Bang ra sao.
Tuy rằng thần vị của Thiết Cuồng Nhân rất thấp, nhưng đây là kết quả cuối cùng mà Vương Thăng có thể tranh thủ được.
Vương Thăng không dám quá trắng trợn lộ liễu, vì vậy trực tiếp đi con đường Lễ bộ và Thần lục ty để xin thất phẩm ‘Sơn thần’ cho Thiết Cuồng Nhân, chứ không dám dinh động thiên tử, cũng không cần hỏi nội các, vừa nhanh lại vừa tiện.
Vì vậy, lăng mộ của Thiết Cuồng Nhân mới có thể xây dựng ở trên gò núi thấp này.
Mà lúc này, tất cả những nhân vật tham gia vào trận chiến ở Mi gia trang, dù là gián tiếp hay trực tiếp, thì đầu của họ đều nằm trên hương án này, ngoại trừ nội phủ thái giám Đông Châu đang ngồi trong ngục để chờ điều tra.
Nhưng vị nội phủ thái giám Đông Châu này cũng không sống được bao lâu.
Mặc kệ là Tổng đốc Vương Thăng, hay là Án sát sứ Đông Châu, hoặc là Thiết Kỳ Bang, tất cả đều sẽ không cho phép người này còn sống trở về kinh thành, mở miệng nói với Hình bộ và Ngự sử đài.
Bọn họ thêu dệt tội danh cho mấy người Tư Không Thiện vẫn rất chặt chẽ, đầy đủ chứng cứ.
Vụ án này còn có Vô Tướng thần tông làm hậu thuẫn.
Tuy rằng Tổng đốc Vương Thăng làm người do dự thiếu quyết đoán, nhưng lại rất hiểu đạo làm quan.
Hắn sẽ không để lại cái đuôi này, không cho kẻ địch có cơ hội lợi dụng.
Chỉ có làm ổn thỏa, mới không sợ bị kẻ địch trên chính trị công kích.
Vì vậy, nội phủ thái giám Đông Châu nhất định sẽ là ‘sợ tội tự sát’ khi bị áp giải về kinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận