Bá Võ

Chương 1304: Ngươi lại là Huyết Nhai thánh truyền? (2)

Sở Hi Thanh chợt gằn giọng: “Nhưng những tướng sĩ biên quân dưới trướng hắn lại không biết, vị Cổ Vinh tham tướng này thật ra là rắp tâm hại người. Người này tỉ mỉ bố cục cho một trận chiến ở ‘Bắc Thương nguyên’, làm cho bộ hạ và mấy vạn nhân mã của quân đội bạn đều rơi vào tuyệt cảnh, bị Cự linh bao vây.”
“Cổ Vinh mượn đại quân của Cự linh để tàn sát thuộc hạ, cũng dùng bí thuật lừa dối Táng Thiên, lừa gạt thần lực của hắn, lại dùng bí pháp Hoàng Đạo để hấp thu khí huyết của thuộc hạ, để hoàn thành Huyết Cốt đại pháp.”
“Sau chiến dịch này, Cổ Vinh không chỉ cải thiện được ‘công thể’ của bản thân, bài trừ đan độc trong cơ thể, mà còn tinh luyện thiên phú huyết mạch, kéo dài trăm năm tuổi thọ, ngoài ra còn được Thiên Mệnh ma chủ thưởng thức, không lâu sau đã bước vào nhị phẩm, trở thành cao nhân Địa Bảng đương đại. . .”
Theo tiếng nói của Sở Hi Thanh, tầm mắt của Sở Vân Vân cũng nhìn về phía Cổ Nguyên Thần, trong mắt nàng tràn đầy sát cơ lạnh lẽo.
Sở Vân Vân cũng từng nghe nói đến trận thảm bại ở Bắc Thương nguyên.
Trận chiến đó, tổng cộng 37.000 tướng sĩ chết ở Bắc Thương nguyên, làm cho Tịnh Châu tổn hại một phần sáu quân lực.
Trong vòng hai mươi năm sau, mười mấy thành trì của Tịnh Châu đều bị Cự linh công phá cướp bóc vì không đủ quân lực, khiến cho mấy chục vạn bách tính chết thảm.
Khi đó, triều đình chỉ coi trận chiến này là một thất bại bình thường, cuối cùng chỉ trách phạt Cổ Vinh, cướp đoạt chức vụ của hắn là xong việc.
Không ngờ trong này còn có bí ẩn bực này. . .
Sở Vân Vân biết bản chất của bí pháp Hoàng Đạo, nó mượn khí huyết, nguyên lực, tinh thần và ý chí chiến đấu của thuộc hạ.
Nhưng nếu là mượn, thì nhất định phải trả, sau đó không chỉ phải trả lại, mà còn phải có thêm một ít ‘lãi’.
Nhưng tướng lĩnh có quy củ, sau khi sử dụng bí pháp Hoàng Đạo xong, sẽ dùng chân nguyên của bản thân phụng dưỡng thuộc hạ, vừa giúp thuộc hạ cố bản bồi nguyên, khôi phục tu vị. Thứ hai là hỗ trợ bọn họ gia tăng tu vị.
Theo một trình độ nào đó, nó cũng là một loại song tu, cả hai đều có lợi.
Nhưng mà Cổ Nguyên Thần này lại dùng bí pháp Hoàng Đạo làm công củ, cướp đoạt khí huyết của thuộc hạ, chỉ mượn không trả!
Ngay khi Sở Hi Thanh nói chuyện, Cổ Nguyên Thần lại bị những kiếm khí liên miên bất tận kia đánh cho tràn đầy vết thương.
Ánh mắt của hắn cực kỳ lạnh lùng: “Vì vậy nên ngươi muốn đòi nợ thay cho Táng Thiên? Quả thực là phát rồ!”
Cổ Nguyên Thần vẫn luôn đề phòng Táng Thiên.
Chỉ là hắn không ngờ, Táng Thiên lại sai khiến một tên ngũ phẩm đến đòi nợ!
“Táng Thiên cũng không ép ta đòi nợ từ ngươi.”
Sở Hi Thanh lắc đầu: “Hắn chỉ nói với ta, nơi này có một món nợ máu như vậy thôi. Còn nữa. . .”
Lúc này hắn chợt im bặt.
Thời cơ Sở Hi Thanh đang chờ, rốt cuộc cũng xuất hiện.
Bóng người của hắn lóe lên, đi thẳng đến phía trước Cổ Nguyên Thần.
Dưới tình huống bình thường, hắn không đuổi theo được người này.
Nhưng Cửu Diệu Thần Luân kiếm đã kiềm chế một phần tốc độ của Cổ Nguyên Thần.
Mấu chốt là Kiếm Tàng Phong, hắn cũng khóa được bóng người của Cổ Nguyên Thần, láy dùng Trì Xích Thiên Nhai một lần nữa, khiến cho tốc độ của Cổ Nguyên Thần giảm mạnh.
Hắn có vẻ như liều mạng phi độn mười dặm, nhưng thật ra chỉ vượt qua một thước.
Cheng!
Theo Sở Hi Thanh chém một đao, chung quanh Cổ Nguyên Thần ngập tràn bùi mù, vô số cương lực tán loạn, quét sạch bốn phía.
“Nếu như làm thịt người, Ma thần Táng Thiên sẽ rất vui vẻ!”
Chỉ cần làm thịt người này, như vậy hắn cũng có thể trả quá nửa ‘nợ nần’ với Táng Thiên.
Sở Hi Thanh cũng không phản cảm với nhiệm vụ lần này.
Kẻ cặn bã giống như Cổ Nguyên Thần, nếu như hắn có cơ hội tru sát thì nhất định sẽ không bỏ qua.
Khi bụi mù tản đi, ngực trái của Cổ Nguyên Thần đã có thêm một miệng vết thương khủng bố.
Một đao này của Sở Hi Thanh không chỉ chém đứt xương sườn của hắn, còn chém đôi lá phổi của hắn, phá hủy trái tim của hắn.
Táng Thiên Thần Vũ mang đến lực lượng phá cương và Trảm Thần, làm cho lưỡi đao của Sở Hi Thanh càng sắc bén hơn, gần như có thể bỏ qua cương lực và Bá thể của Cổ Nguyên Thần.
Cổ Nguyên Thần lại dửng dưng như không, chỉ một sát na mà trái tim và phổi của hắn đã khôi phục như lúc ban đầu.
Cổ Nguyên Thần lặng lẽ cười gằn, trong mắt lộ ra ánh sáng trào phúng: “Thú vị, ngươi đang bất bình thay cho đám thuộc hạ của ta? Đáng tiếc, ngươi không hiểu gì cả! Đây là vận mệnh, dù không có ta, thì mấy vạn người này cũng nhất định sẽ chết ở Bắc Thương nguyên, ta chỉ tham gia vào dưới sự dẫn dắt của Thiên Mệnh chi chủ thôi, có thể nói là lợi dụng phế vật. Bọn họ chết cũng vô ích, không bằng giúp ta thành đạo.”
Sở Vân Vân nghe thấy câu này, khí tức trên người lại lạnh lẽo âm trầm hơn.
Đao của Sở Hi Thanh cũng chém trúng Cổ Nguyên Thần lần nữa, gần như đã chặt đứt cổ của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận