Bá Võ

Chương 2386 - Minh hoàng (5)

Tư Hoàng Tuyền lập tức rút đao ra khỏi vỏ, phát ra một tiếng ‘cheng’ lanh lảnh.
Lúc này, tòa ‘cung đài’ khổng lồ dưới chân nàng, và cả trận pháp thượng ở đang chậm rãi vận chuyển, cung cấp sức mạnh to lớn cho Tư Hoàng Tuyền.
Tư Hoàng Tuyền không chỉ lấy lực lượng Tử Vong và Tiêu Vong để chặn lại bàn tay khổng lồ kia.
Đầu ngón tay kia đã tiếp xúc với đao cương của nàng, nơi đó lập tức biến thành màu tro.
Không chỉ là như vậy, tất cả lực lượng và năng lực của bàn tay khổng lồ kia đều bị tiêu trừ, hoặc là quy về hư vô! Hoặc là quy về tử vong!
Còn có một ngọn lửa màu đen rực cháy quanh người nàng, đó là kết quả do ‘Niết Bàn chân hỏa’ và sức mạnh Tử Vong kết hợp lại, nắm giữ năng lực hoàn toàn khác biệt với ‘Niết Bàn chân hỏa’, khiến tất cả mọi thứ quy về tĩnh mịch.
Tư Vô Thiên và Tư Vô Pháp cũng đồng thời xuất đao, chém ra hai đạo đao cương màu trắng khiến người ta run sợ.
Hai người đều dốc hết sức lực, đao cương lại phá tan thần cương trên ma thủ màu đen kia, chém ra một vết thương trên cổ tay ma thủ, khiến nó máu thịt tràn trề, lộ ra cả xương.
Tuy nhiên, bọn họ cũng bị lực lượng phản chấn khổng lồ kia đánh bay ra ngoài trăm trượng, nện thẳng vào vách tường ở phía sau.
Trên mặt Tư Hoàng Tuyền không khỏi hiện ra vẻ đau đớn, ngự đài dưới chân chợt ‘oanh’ một tiếng, vô số vết rạn nứt lan tràn ra bốn phía, còn có dấu hiệu chìm xuống.
Nàng vốn không đến mức này.
Tư Hoàng Tuyền có lực lượng của đôi cánh âm mạch, lại mượn trận pháp dưới chân, đủ để đối kháng với bộ phân thân này của Thần Ba Tuần, thậm chí còn hơn một bậc.
Nhưng trái tim của nàng lại nằm trong tay đối phương!
Ngay vừa rồi, Tư Hoàng Tuyền cảm giác trái tim của mình như bị đối phương bóp mạnh một cái! Khiến cho sức lực toàn thân của nàng biến mất tận ba phần mười.
Nếu không có Như Ý chi pháp của Sở Hi Thanh giúp nàng mô phỏng một trái tim, có lẽ một nửa lực lượng của nàng đã tan vỡ trong khoảnh khắc đó.
Tư Hoàng Tuyền chỉ cảm thấy không còn hơi sức.
Trước khi nhìn thấy những thứ Thiên Nại Lạc để lại cho nàng, nàng vẫn không hiểu được hành vi mượn lực lượng của Thần Ba Tuần để sinh thành trái tim cho nàng của Thiên Nại Lạc.
Làm vậy sẽ khiến nàng bị người áp chế.
Hiện giờ, dù nàng đã biết nguyên do, nhưng vẫn cảm thấy đau khổ không ngớt.
“Để ta!’
Sở Hi Thanh đã đứng bên cạnh Tư Hoàng Tuyền từ bao giờ, hắn ngẩng đầu nhìn chủ nhân của ma thủ bên ngoài điện.
Đó là một ma thân mạnh mẽ có đôi mắt đỏ thẫm và hai sừng uốn lượn màu đen.
Phân thân hóa thể của Ma thần cũng hơn 400 trượng, bộ mặt hắn tựa như nham thạch và hắc thiết, hoa văn màu đen che kín mặt ngoài da thịt, sau lưng là một mái tóc dài màu trắng dài tới eo, ma hỏa màu đen thiêu đốt toàn thân, cả người tràn ngập khí tức tà ác.
Bồng!
Theo một tiếng vang trầm thấp, cánh tay phải của Thần Ba Tuần thế mà lại gãy đến tận gốc, phun ra vô số máu tươi màu đỏ đen.
Vị Ma thần này đầu tiên là sững sờ nhìn Sở Hi Thanh với vẻ không thể tin nổi, sau đó lập tức phát ra một tiếng gào thét như sấm rền.
“Chết!”
Một tay khác của hắn bỗng chụp vào đại điện, mục tiêu lần này của hắn không phải là Tư Hoàng Tuyền, mà là Sở Hi Thanh!
Hắc Thủy chúa tể không khỏi hoảng sợ khi nhìn thấy tình cảnh này.
Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh lại có thể chặt đứt tay của Thần Ba Tuần?
Lực lượng của hắn rõ ràng là đã mạnh hơn trước! Lúc trước hắn vẫn giữ sức sao?
Có điều, kẻ địch khiến hắn kiêng kỵ ba phần này đã bị dẫn ra.
Hắc Thủy chúa tể đưa mắt nhìn về phía Thần Đồ và Úc Lũy ở trước ngự đài.
Hai người này vẫn đứng hầu bên dưới ngự đài, đến khi Thần Ba Tuần xuất hiện cũng không động đậy, ngoại trừ hồn thể hơi co rút lại ra, thì hầu như không có phản ứng nào khác.
Trong mắt Hắc Thủy chúa tể hiện ra một vệt tàn khốc: “Các ngươi còn đứng đó làm gì? Còn muốn phản kháng sao? Ra tay đi!”
Hai người Thần Đồ và Úc Lũy vẫn đứng yên không nhúc nhích.
Hồn khu của bọn họ rung chuyển kịch liệt, gương mặt cũng vặn vẹo không ra hình dáng gì.
Lúc này, Vu Hàm Nguyệt liền trợn mắt nhìn chằm chằm vào bọn họ: “Ta biết ngay, hai người các ngươi quả nhiên có vấn đề! Lại dám phản bội vương thượng, các ngươi không nhớ rõ ân đức của tiên chủ sao? Lương tâm bị chó ăn…”
Trong khi Vu Hàm Nguyệt đang nói chuyện.
U Đô chúa tể bỗng nhiên giơ tay lên.
Trong khoảnh khắc này, vị trí hai mắt của bộ xương trắng Ba Xà đã hòa làm một thể của Vu Hàm Nguyệt chợt hiện u quang, nó đột nhiên bắn thẳng về phía ngự đài. Xương rắn khổng lồ kia thả ra vô số Nhâm Thủy thần lôi, trong đó còn hỗn tạp khói độc, khí đen cuồn cuộn.
Ầm!
Khi bộ xương Ba Xà lao lên ngự đài, một cánh tay dài khoảng 300 trượng cầm Loạn Thiên Tử Kim Chuy đã nện thẳng vào đầu rắn.
Theo một tiếng nổ rung trời, bộ xương rắn khổng lồ kia bị đánh bay ra ngoài, nện thẳng vào cánh cửa lớn ở bên ngoài. Nó lăn lộn trên mặt đất, tạo thành một cái hố sâu trên sàn nhà bằng đá.
Đó chính là Thiên Tàn Thủ của Lục Loạn Ly.
Bạn cần đăng nhập để bình luận