Bá Võ

Chương 927: Lai lịch (5)

“Ngu Công? Trí tẩu?” Con ngươi của đại trưởng lão Yến Quy Lai không khỏi co lại.
“Đây chính là vì sao mà có người suy đoán hắn đã sống mấy trăm ngàn năm.”
Vương Bạch Mi cười giải thích: ‘Vị Mộc Kiếm Tiên rất có thể là có quan hệ với Ngu Công và Trí tẩu. Còn có người cho rằng, kiếm pháp của hắn có thể là học được từ Trí tẩu.”
Mọi người nghe vậy thì vẻ mặt hơi động.
Vô Tướng thần tông quật khởi tại mười một ngàn năm trước, hơn nữa trong thời gian mấy ngàn năm ngắn ngủi này, đã tiến vào hàng ngũ thần tông nhất phẩm.
Tuy nhiên nguồn gốc của bọn họ có thể tìm hiểu đến niên đại trung cổ, một phần trong đó đến từ chính Trí tẩu.
Vương Bạch Mi lại tiếp tục nói: “Nghe đồn ngày xưa Ngu Công phạt thiên, sắp thành lại bại, cuối cùng hắn và Trí tẩu bị phong ấn bên trong dòng sông thời gian. Mà bí cảnh thời gian lại bỗng nhiên xuất hiện từ hai vạn năm trước. Trước đó thì không có bất kỳ ghi chép nào có liên quan đến bí cảnh thời gian, cũng không có ai tìm thấy tung tích của bí cảnh thời gian, ta đang suy nghĩ xem có phải là có một loại khả năng này không?’
Hai mắt hắn đọng lại, lộ ra ý phỏng đoán: “Cái bí cảnh thời gian này, có phải là bị Mộc Kiếm Tiên mạnh mẽ kéo ra ngoài từ trong dòng sông thời gian hay không? Mà mục đích của người này, chính là vì trợ giúp Ngu Công và Trí tẩu thoát khốn?”
Đại trưởng lão Giới Luật viện Lư Thủ Dương nghe vậy thì lắc đầu.
Ngu Công và Trí tẩu không thể bị phong ấn ở trong bí cảnh thời gian được.
Nhưng suy đoán của Vương Bạch Mi cũng có khả năng là đúng.
Nếu như Mộc Kiếm Tiên đã kéo bí cảnh thời gian từ trong dòng sông thời gian, vậy thì làm sao để xác định xem Ngu Công và Trí tẩu có bị phong ấn trong tòa chiến trường cổ đại này hay không?
“Có khả năng này! Trước kia, khi ta tiến vào bí cảnh thời gian thì đã có cảm giác không bình thường, Tốc độ thời gian cao gấp mười hai lần bên ngoài, quả nửa là tác dụng của Thiên điều đạo quy tặng lại, vì bù đắp cho cho mấy trăm ngàn năm tháng bị thiếu hụt này.”
Yến Quy Lai cũng gật gù: “Như vậy ý của tông chủ là muốn cứu viện vị Mộc Kiếm Tiên này? Như vậy sau khi hắn thoát khốn, tông ta sẽ có chỗ tốt gì? Lại làm thế nào để cứu viện?”
“Chỗ tốt rất lớn, hoặc có thể để Vô Tướng thần tông ta được lợi ích vô cùng.”
Đại trưởng lão Thuật Sư viện Tri Phi Tử lại nói xen vào: “Ta cũng từng nghe nói đến Mộc Kiếm Tiên! Tông môn thuật sư nhất phẩm khi xưa đã từng có một ân huệ với Mộc Kiếm Tiên lúc còn nhỏ, giúp đỡ Mộc Kiếm Tiên mở ra mở một bộ phận linh trí, thế là được Mộc Kiếm Tiên che chở hơn một vạn năm. Thái Vi Viên lấy thuật sư làm chủ lại có thể trường tồn hơn vạn năm, lúc toàn thịnh thậm chí còn leo lên nhất phẩm, có thể nói là truyền kỳ của thuật sư ta, cũng là huy hoàng cuối cùng của thuật sư.”
“Mộc Kiếm Tiên – Tùng Duyên Niên lại vì Ngu Công và Trí tẩu và không tiếc mạo hiểm, hành động mạnh mẽ kéo bí cảnh thời gian hay chiến trường cổ đại này ra từ trong dòng sông thời gian, cũng đã chứng minh tính tình của người này, tri ân tất báo, một giọt máu trả lại một ao. Nếu như tông ta có thể giúp một chút sức lực, tất có lợi ích vô cùng.”
Mọi người trong điện nghe vậy thì nhất thời rung động, đồng loạt nhìn về phía Lý Trường Sinh.
Ý nghĩ của mọi người đều như nhau, nếu có cơ hội kết giao với một cao nhân Siêu Phẩm, cớ sao không làm?
Vào thời điểm mấy đại kiếp nạn sắp cận kề này, việc này đủ để khiến người ta phấn chấn tinh thần.
Dù cho tình trạng của vị Mộc Kiếm Tiên này gay go đến cực điểm, không thể dựa vào trong thời gian ngắn, vậy cũng có thể hi vọng vào tương lai.
Với kiếm thuật tuyệt thế của người này, nhất định sẽ trở thành ô dù đắc lực nhất của Vô Tướng thần tông trong tương lai.
“Các ngươi hiểu lầm một chuyện.” Khuôn mặt béo mập của Lý Trường Sinh cực kỳ nghiêm túc, hắn khẽ lắc đầu: “Vấn đề bây giờ không phải chúng ta có cứu viện hay không, mà là Huyết Nhai thánh truyền của chúng ta đã bị cuốn vào trong chuyện này. Dính dáng đến Siêu Phẩm, mức độ nguy hiểm là thể tưởng tượng. Ngoài ra. . .”
Hắn lại ngẩng đầu lên, nhìn về chín hình vẽ phía trên: “Còn về phần cứu hay không cứu, vậy cũng phải xem vị Huyết Nhai thánh truyền này. Đây là một bài kiểm tra ngộ tính của hắn, cũng là kiểm tra năng lực của hắn. Chúng ta ở ngoài bí cảnh, chỉ có thể cố gắng cung cấp một ít hỗ trợ. Vì vậy, việc này không phải do chúng ta quyết định.”
Đại trưởng lão Giới Luật viện Lư Thủ Dương nghe vậy thì nhướng mày lên: “Bây giờ Sở Hi Thanh đang ở đâu, hắn có an toàn trong núi Hỏa Đầu không?”
“Hắn?”
Lúc này Lý Trường Sinh mới ngưng tụ ánh mắt, mượn Nguyên thạch của bí cảnh thời gian ở trong tay để liếc mắt nhìn vào bên trong bí cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận