Bá Võ

Chương 2680 - Chân tướng (2)

Xa Nguyên không khỏi híp mắt lại.
130 triệu năm?
Từ khi nhân tộc lưu lạc đến nay, vừa hay là 13 triệu năm.
Đây chính là trừng mắt tất báo, trả lại gấp 10!
Sau đó, Xa Nguyên lại thở dài, đưa mắt nhìn về phía Thần Chân Như.
Diễm Dung vẫn liên thủ chiến đấu với hắn, đã ý thức được Xa Nguyên muốn làm gì.
Sắc mặt hắn khó coi đến cực điểm, trực tiếp hừ lạnh một tiếng, hóa lửa mà đi.
Bạch Chúc cũng nhíu chặt lông mày.
Hắn vẫn chắp tay sau lưng, nhưng ánh mắt nhìn về phía Xa Nguyên và Thần Chân Như lại lạnh lùng như đao.
“Xa Nguyên bệ hạ hãy cân nhắc.” Thần Bàn Nhược nỗ lực cuối cùng: “Tất cả mọi thứ đều đang nằm trong sự khống chế của Sở Hi Thanh, Xa Nguyên bệ hạ không cảm thấy đáng giận sao? Ngươi phải biết, nguyên nhân chân chính cái chết của Tử Vi và Đấu Mỗ, Câu Trần sở dĩ tự sát, cũng là vì Sở Hi Thanh.”
Xa Nguyên không hề bị lay động.
Hắn vẫn một tay ôm xác vợ, một tay nâng Bổ Thiên Thạch.
Hắn hận nhất tự nhiên là Sở Hi Thanh.
Nếu như có thể, Xa Nguyên hận không thể bầm thây Sở Hi Thanh ra vạn đoạn.
Vấn đề là hắn không có cơ hội báo thù.
Không chỉ không có cơ hội, sự sống còn của Xa Nguyên và tất cả dòng dõi của hắn, đều nằm trong tay Sở Hi Thanh.
Hắn biết mình đã không sống nổi.
Mấy người Thánh hoàng đời thứ ba, Thương Hoàng, Chúc Quang âm đều muốn giết hắn.
Nhân tộc cũng không cho phép hắn khống chế Thái Hư chi pháp nữa.
Sắc mặt Thần Bàn Nhược trắng bệch.
Lời nói hàm chứa vẻ run rẩy: “Chỉ cần Xa Nguyên bệ hạ trợ giúp, lấy lực lượng Thái Hư giúp tỷ ta che lấp, chúng ta nhất định có thể thoát khỏi kiếp nạn này. Chỉ cần tỷ ta thành tựu Tạo Hóa, ta đảm bảo sẽ phục sinh Đấu Mỗ, Tử Vi và Câu Trần trong thời gian ngắn nhất. Hư Thần bệ hạ ngày chính là phó đế của thiên đình, huyết mạch hậu duệ…”
“Đủ rồi.” Thần Chân Như đánh gãy lời nói của Thần Bàn Nhược, nàng lắc đầu nói: “Giãy dụa vô ích. Hắn muốn dùng Bổ Thiên Thạch thì cứ để hắn dùng. “
Thần Chân Như mặt không cảm xúc, nhìn vầng mặt trời rừng rực kia: “Thật ra ta cũng rất chờ mong, lấy cấp bậc Tạo Hóa để đánh với người kia một trận. Đáng tiếc…”
Đáng tiếc là nàng không có trí nhớ liên quan đến trận chiến kia, đã thất lạc bên ngoài thế giới.
Nhưng vào lúc này, con ngươi Thần Chân Như chợt co lại.
Nàng nhìn thấy một cái hắc thủ khổng lồ xuất hiện trong hư không, che đậy ánh sáng rực rỡ của mặt trời.
Người kia… đến rồi!

Cùng lúc đó, thần khí ký thể của Sở Hi Thanh đi đến Thiên Đạo Thạch Lâm.
Lần này hắn không dẫn Táng Thiên theo.
Sau khi dung hợp Trừ Tà thần lôi, Cửu Diệu Thần Luân kiếm còn kiên cố hơn cả thần khu bản thể của hắn.
Duy nhất có thể xâm phạm chúng, chỉ có các thần ở lĩnh vực Sinh Mệnh.
Nhưng sau khi Mộc Thần – Linh Uy ngã xuống, Sinh Mệnh chi pháp hầu như đều nằm trong tay nhân tộc.
Khi hắn đi đến giữa tầng thứ nhất của Thiên Đạo Thạch Lâm, phát hiện nơi này có hai người.
Một chính là Bạch Đế Tử, một vị khác là một cô gái cao khoảng bảy thước.
Nhìn dáng vẻ rất giống nhân tộc, hơn nữa còn là một bà lão nhân tộc.
Nhưng khi nhìn kỹ thì lại không nhìn thấy rõ thân hình và dung mạo của vị này.
Sở Hi Thanh nhìn thấy nàng, thần sắc nghiêm lại, cúi người hành lễ: “Nhân tộc hậu bối Sở Hi Thanh, bái kiến Đấu Mỗ Nguyên Quân!”
Đây chính là Đấu Mỗ Nguyên Quân đời đầu, vợ của Đông Hoàng, mẹ của Mộng Hoàng, Thần Vũ và Tử Vi Câu Trần đời đầu.
Cũng là người tặng hắn Thiên Tâm Tru Huyền đao ở trong Vô Thiên Hắc Ngục.
Đây là một vị thần Hỗn Độn nắm giữ Vong Thiên chi pháp, đã bị tất cả mọi người lãng quên.
Nàng vốn rất mạnh mẽ, sánh vai Tổ thần, đuổi sát Tạo Hóa, chỉ là bây giờ…
Sở Hi Thanh nhìn vị này, nhận ra khí cơ suy yếu bên trong cơ thể Đấu Mỗ Nguyên Quân.
Đây là vết thương trong trận chiến 13 triệu năm trước, đến giờ vẫn không thể khôi phục.
Nhưng vị này vẫn là Thánh Giả Vong Thiên, là tồn tại bị Thần Bàn Nhược và các thần lãng quên, là một trong những cột chống âm thầm bảo vệ nhân tộc.
“Chớ đa lẽ.” Đấu Mỗ Nguyên Quân mỉm cười, nhìn Sở Hi Thanh với ánh mắt thưởng thức: “Ngày xưa khi Sở Phượng Ca ước nguyện với Đông Hoàng kính mới, và khi ta tặng đao cho ngươi, ta cũng không ngờ ngươi có thể đi đến một bước này.”
Sở Hi Thanh không khỏi nhướng mày.
Khi Sở Phượng Ca dùng Điên Đảo âm Dương, Đấu Mỗ Nguyên Quân dĩ nhiên lại có mặt?
Bạch Đế Tử nghe vậy thì tò mỏ hỏi Đấu Mỗ Nguyên Quân: “Lúc trước Sở Phượng Ca từng ước nguyện với Đông Hoàng kính mới? Hắn ước nguyện thứ gì?”
“Sở Phượng Ca là một thiên tài hiếm thấy, trí tuệ bất phàm. Có thể tiến vào top 20 trong số các hậu bối nhân tộc ta từng thấy.”
Ánh mắt Đấu Mỗ Nguyên Quân phức tạp: “Khi đó ta không nhắc nhở gì, hắn đã ý thức được mình bị thế lực khắp nơi khống chế. Nguyện vọng của hắn là, hiến cho linh hồn con trai hắn phục sinh và không bị bất kỳ kẻ nào thao túng và khống chế. Còn Đông Hoàng kính mới thao tác thế nào, thì ta không rõ.”
Nàng hơi dừng lại, quay đầu mỉm cười với Sở Hi Thanh: “Phải nói là Thiên Ý kính mới đúng, đây là ngươi đặt tên cho nó? Đúng là rất xứng.”
“Thì ra là vậy, linh hồn không bị bất kỳ kẻ nào thao túng và khống chế sao? Phụ tử hai người các ngươi, cha là anh kiệt, con trai cũng không phụ lòng hắn.”
Bạch Đế Tử nói xong, bỗng nhiên phất tay một cái, dùng một đoàn kiếm khí che đậy toàn bộ Thiên Đạo Thạch Lâm.
Cũng vào lúc này, bia đá Nhai Tí chợt ầm một tiếng, dĩ nhiên lại tiến vào trong tầng thứ sáu.
Đấu Mỗ Nguyên Quân không khỏi hiện lên vẻ vui mừng.
Đây là thiên quy Nhai Tí của Sở Hi Thanh đã tiến vào lĩnh vực Tạo Hóa.
Như vậy, hắn đã nắm giữ ba loại nguyên chất cấp Tạo Hóa.
Bạch Đế Tử lại không để ý, hắn ngưng thần nhìn hắc thủ đang nắm chặt vầng mặt trời kia.
Trong con ngươi dĩ nhiên lại ngậm lấy chút căng thẳng.
Hắc thủ kia nắm giữ rất nhiều loại sức mạnh: tử vong, hủy diệt, giết chóc, chôn vùi, phá hư, nuốt chủng, lôi đình, vặn vẹo, chém giết… các loại lực lượng hủy diệt và giết chóc tụ tập lại với nhau, rồi lại không có giới hạn rõ ràng như thiên quy trong thế giới này.
Lực lượng kia khá giống với La Hầu trước khi ngã xuống, nhưng mạnh hơn La Hầu rất rất rất nhiều.
Sắc mặt Bạch Đế Tử ngưng trọng: “Hỗn Độn chi pháp của Sở Hi Thanh có thể tiến vào Siêu Thoát không?”
“Không rõ, ta đoán khả năng không cao. Lĩnh vực Siêu Thoát, ngày xưa Đông Hoàng dùng mấy trăm vạn năm đều không làm nổi, nào có dễ dàng như vậy? Ta vừa mới tiến vào lĩnh vực thần linh thôi.”
Sở Hi Thanh lắc lắc đầu, ánh mắt chần chờ nói: “Trong một ngàn năm, có lẽ có thể bước vào nửa bước Siêu Thoát…”
Tương lai 1000 năm, chờ đến khi Tiên Thiên Thần Thể và nội thiên địa của hắn đều tiến vào cảnh giới Tạo Hóa chân chính, như vậy cộng thêm ngụy nguyên chất, có lẽ có thể phát huy ra thần uy của nửa bước Siêu Thoát.
Bạch Đế Tử nghe vậy thì hai mắt sáng ngời: “Nửa bước Siêu Thoát sao? Chắc là đủ rồi!”
Thế giới này quả thực là có hi vọng…
Sở Hi Thanh khẽ mỉm cười, tò mò nhìn Bạch Đế Tử: “Như vậy chân tướng của thế giới này, rốt cuộc là như thế nào?”
Bạch Đế Tử hẹn hắn đến đây, chính là vì thuyết minh chân tướng của thế giới này cho hắn biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận