Bá Võ

Chương 2441 - Kính Phản Càn Khôn (3)

Hai mắt của Sở Hi Thanh đang tỏa sáng.
Bạch Đế Tử sử dụng chỉ là kiếm đạo đơn giản nhất, tuy rằng cùng một cấp bậc, nhưng khả năng và phương thức vận dụng lại không giống nhau.
Sở Hi Thanh tác chiến với người này, lại cảm giác như đang chiến đấu với mấy trăm người khác nhau.
Mỗi một phần ngàn cái hô hấp, Sở Hi Thanh liền cảm thấy đối thủ của mình đã biến thành người khác.
Cảm giác này khá giống với Sở Vân Vân.
Không giống chính là, Sở Vân Vân thực sự nắm giữ mấy trăm loại võ đạo khác nhau, Bạch Đế Tử lại là một pháp diễn sinh vạn pháp.
Cách vận dụng thiên quy của vị này cũng hơn xa hắn. Các loại kỹ xảo, các loại kiếm đạo khác nhau, tiện tay liền thành, vận dụng cũng đến cực hạn.
Nhưng Sở Hi Thanh cũng đang tiến bộ rất nhanh, giờ phút này hắn đang không ngừng học tập đối thủ, đồng thời hoàn thiện đao pháp của bản thân.
Sau hai hô hấp, Bạch Đế Tử đột nhiên chuyển thủ thành công.
Hắn không có chút miễn cưỡng nào, cũng không có bất kỳ dấu hiệu nào, rất nhẹ nhàng chuyển thủ thành công, từng kiếm đâm về phía Sở Hi Thanh.
Lần này hắn đã thay đổi phương thức, hắn phá giải, phá hoại, hủy diệt, tru lục, xuyên thấu, sát!
Làm cho Kính Phản Càn Khôn của Sở Hi Thanh thủng trăm ngàn lỗ, bị phá giải đến nát vụn, càng ngày càng khó duy trì.
Thật ra bản chất vẫn là kiếm đạo, là một pháp diễn sinh vạn pháp.
Sở Hi Thanh không khỏi hít thở thật sâu, đao thế lập tức biến đổi, thân đao Huyết Nhai thần đao lập tức lóng lánh như gương bạc.
Áp lực của hắn lập tức giảm hơn phân nửa.
Bạch Đế Tử lại nhướng mày lên: “Đây lại là chiêu thức gì?”
Sở Hi Thanh nhếch miệng cười: “Thức thứ chín của Thần Ý Xúc Tử Đao, Phản Thiên!”
Đây cũng không phải chiêu thức thần kỳ gì, hiện giờ chỉ có uy lực Gần Thần.
Chỉ là phản xạ tất cả lực lượng, tất cả thiên quy của kẻ địch cho thiên địa, khiến tất cả vật chất, thời gian và không gian của thiên địa gánh chịu thay cho bản thân, từ đó khuấy động thiên địa nhiều hơn, gia tăng uy lực Kính Phản Càn Khôn.
Nó không có nhiều ưu điểm, chỉ là nhanh, cực nhanh!
Mỗi một đao của Sở Hi Thanh bổ ra, mỗi một đao đều là Phản Thiên!
“Đao pháp rất thú vị!”
Bạch Đế Tử không khỏi thán phục.
Trước kia hắn từng nhìn thấy thức thứ bảy Thiên Lý Chiêu Chiêu, thức thứ tám Thập Bội Phụng Hoàn, thức thứ mười Chư Thần Hoàng Hôn.
Mà bây giờ, hắn lại nhìn thấy thức thứ sáu Kính Phản Càn Khôn, thức thứ chín Phản Thiên.
Mỗi một chiêu đều cực kỳ thần kỳ, tuyệt diệu khó tả, để người ta kinh ngạc.
“Tuy nhiên…” Khóe môi Bạch Đế Tử cong lên: “Ta không chỉ muốn xem đao pháp của ngươi, mà còn cả đao đạo!”
Chỉ mới mấy hơi thở, hai người đã giao thủ hơn 20 vạn kịch.
Nhưng mà hắn chỉ nhìn thấy kỹ, mà không phải là đạo.
Cũng trong khoảnh khắc này, khí cơ của Bạch Đế Tử chợt bạo phát, chỉ vài kiếm là đã phá tan đao của Sở Hi Thanh.
Kính Phản Càn Khôn, Phản Thiên gì gì đó, tất cả đều bị phá tan.
Mà lúc này, Thanh Long Tinh Quân lại rơi vào suy tư.
“Thì ra là vậy, đây chính là cái gọi đao pháp, kiếm đạo…”
Hắn nhìn thấy cái gọi là bản chất võ đạo, thực ra là cách lợi dụng các loại sức mạnh và các loại thiên quy trong thiên địa.
Nó hoàn thiện hơn, hiệu suất cao hơn.
Trong mắt Thanh Long Tinh Quân hiện ra một tia kiêng kỵ.
Không ngờ 1300 vạn năm sau, Bạch Đế Tử lại mạnh đến nước này.
Sức chiến đấu của hắn có thể đã vượt qua mấy vị thiên đế của nhân tộc, đương nhiên là trừ Đông Hoàng!
Thậm chí thực lực và lực lượng của song phương ở cùng một đẳng cấp, nhưng mà cashc vận dụng và lý giải của Bạch Đế Tử lại càng hơn một bậc.
Cái này hoàn toàn chính là kẻ địch đáng sợ nhất của hai tộc Nhân và Long.
Còn cả Sở Hi Thanh này nữa, bảo sao có thể làm cho Bạch Đế Tử cảm thấy hứng thú.
Thiên phú của hắn, huyết mạch của hắn, lính tính của hắn… quả thực là đáng sợ, có phong thái của đế quân!
Ngoài ra… lực lượng của hai người này cũng khiến cho Thanh Long Tinh Quân cảm thấy không đúng lắm.
“Tiểu cô nương!” Trong mắt Thanh Long Tinh Quân ngậm lấy vẻ ngờ vực: “Ta cảm thấy bọn họ không quá ỷ vào nguyên lực trong thiên địa?”
Lục Loạn Ly cũng hơi bất ngờ, gật đầu nói: “Đúng là không cần ỷ lại, bọn họ đều có nội thiên địa của chính mình, đây chính là pháp môn do Huyền Hoàng thủy đế của nhân tộc chúng ta sáng tạo ra. Tự mở đầu nguồn nguyên lực trong cơ thể mình, từ đó tự cung tự cấp.”
Nàng chỉ không ngờ nội thiên địa của Sở Hi Thanh lại có chút thành tựu rồi.
“Nội thiên địa?” Thanh Long Tinh Quân suy tư: “Là lấy tự thân làm một thiên địa sao?”
Lục Loạn Ly gật đầu: “Huyền Hoàng thủy đế cho rằng thân thể người chính là một hình ảnh thu nhỏ của thiên địa. Đạo sinh vật vạn, người lại chính là ‘vạn vật chi linh’. Đừng cầu tại đạo, người cùng thiên địa, lấy tim thay trời, lấy thận thay đất, lấy gan làm dương, lấy phổi làm âm…”
“Từ đó bồi dưỡng ra nội thiên địa của bản thân, nội thiên địa vận hành không ngừng, do đó có thể lâu dài cùng năm tháng. Có người nói Huyền Hoàng thủy đế cảm nhận được tai ương của uế khí, cho nên đã sáng tạo ra pháp môn này. Tuy rằng không thể hoàn toàn từ bỏ cầu ngoài, nhưng chỉ rút rất ít từ thiên địa, còn chưa bằng 1% của đám thần linh Vĩnh Hằng kia.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận