Bá Võ

Chương 2429 - Đế nhãn (3)

Càng làm cho Nam Cực Tinh Quân sợ hãi chính là, phụ thần mà hắn ỷ lại và dựa vào, lại rời khỏi Ma vực Chiến giới.
Điều này làm cho hắn cực kỳ khủng hoảng.
Mình bị vứt bỏ rồi sao?
Đã không thể giết chết Sở Hi Thanh rồi!
Âm Thần đã rời đi, hóa thân của Thần Ba Tuần đã bị những người kia chém thành tro bụi.
Mà Tư Hoàng Tuyền đã sắp luyện hóa xong rồi.
Hắn và Mộc Long đã là thế cô lực đơn.
Nam Cực Tinh Quân chỉ có thể từ bỏ.
Hắn biết dù mình có liều mạng thì cũng không thể giết chết Sở Hi Thanh!
Như vậy tiếp theo hắn nên làm gì để rời khỏi nơi này?
Mộc Long ở cách đó không xa cũng rơi vào khủng hoảng như vậy.
Vị này thậm chí còn sợ hãi hơn cả Nam Cực Tinh Quân.
Bởi vì năng lực cảm ứng của hắn mạnh hơn Nam Cực Tinh Quân!
Lúc này, không chỉ Mộc Thần – Linh Uy rời khỏi, ngay cả Tây Phương Bạch Đế và các thần hệ Kim cũng đã rời khỏi Ma vực Chiến giới.
May mắn chính là, hình như ba vị Ma thần của nhân tộc cũng tạm thời không rảnh để quan tâm đến chuyện khác.
Mộc Long cảm ứng được hai đạo khí cơ cực kỳ mạnh mẽ đã rời đi trước cả Tây Phương Bạch Đế, đi về phía cực nam.
Đó hẳn là Chiến thần Táng Thiên và Quân thần Tử Vũ!
Chỉ còn lại một mình Binh Thần – Lê Tham ở Ma vực Chiến giới.
Vị Ma thần này cực kỳ đáng sợ, nơi này lại thuộc về Thần vực của bọn họ, lực lượng của hắn có thể sánh vai với Tổ thần.
Nhưng Lê Tham cũng không thể vừa đối kháng với ngàn vạn đại quân bên ngoài Ma vực Chiến giới, vừa rút ra lực lượng để giết chết hắn trong thời gian ngắn.
Lê Tham chỉ ném từng thanh thần binh xuống nơi này, liên tục đánh Mộc Long trọng thương, động thời phong tỏa hư không.
Mộc Long thì đang ra sức chiến đấu với Chu Tước Tinh Quân, đồng thời cố gắng cảm ứng hư không.
Nỗ lực tìm kiếm cơ hội đột phá, chạy trốn khỏi nơi này.
Hắn đã hận Chu Tước Tinh Quân ở trước mắt đến cực điểm.
Mộc Long đã từ bỏ trái tim của Tư Hoàng Tuyền, nhưng mà Chu Tước Tinh Quân vẫn dây dưa với hắn như một tên điên, còn dốc hết sức lực để ngăn cản hắn, khiến cho hắn không tìm được cơ hội thoát thân.
Còn cả Quỷ Túc Tinh Quân nữa, tên này cũng đang rình rập hắn.
Tên này không ra tay chính diện, mà dùng Tử Vong chi pháp để kiềm chế hắn. Nó như giòi trong xương, khiến cho Mộc Long cực kỳ khó chịu.
Mà trong cung điện, Tư Hoàng Tuyền đang giơ tay hút một đoàn ánh sáng màu đỏ do Chu Tước Tinh Quân đánh qua.
Đó chính là trái tim của nàng!
Tư Hoàng Tuyền nhìn thứ này, không khỏi thất thần, trong lúc nhất thời lại ngũ vị tạp trần.
Đây là trái tim của nàng, Tư Hoàng Tuyền lại là lần thứ nhất nhìn thấy nó, lần đầu tiên tiếp xúc với nó.
Tư Hoàng Tuyền không muốn đêm dài lắm mộng, trực tiếp mở ngực của mình ra, đưa quả tim này vào vị trí vốn có của nó.
Theo quả tim này nhảy lên, vô số máu nóng chảy khắp toàn thân Tư Hoàng Tuyền, nàng không khỏi hít một hơi dài.
Không khí hỗn độn và bẩn thỉu ở ‘Chiến Phong giới’ làm cho Tư Hoàng Tuyền cảm thấy hơi ngứa.
Nhưng mà trong khoảnh khắc này, vô cùng vui sướng đang dâng lên trong lòng của nàng.
Thời khắc này, nàng mới cảm giác được mình có sinh mệnh.
Đây mới là bắt đầu của nàng!
Tư Hoàng Tuyền không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía bóng người đứng trước cửa điện.
Trong mắt Tư Hoàng Tuyền ngậm lấy kính phục và cảm kích: “Đa tạ!”
Đại ân không phải một lời đa tạ có thể nói hết, nhưng mà Tư Hoàng Tuyền vẫn muốn chính mồm nói một tiếng ‘đa tạ’ với Sở Hi Thanh.
Nàng vốn cho rằng khả năng lấy lại trái tim của mình là nhỏ bé không đáng kể.
Sau khi tiến vào vực ngoại, Tư Hoàng Tuyền mới ý thức được mình còn đánh giá thấp nguy cơ trong chuyện này.
Kẻ thù của nàng mạnh hơn nàng tưởng tượng quá nhiều.
Tư Hoàng Tuyền từng cho rằng mình đã không còn hi vọng sống sót.
Nhưng mà Sở Hi Thanh lại nghịch chuyển càn khôn trong tuyệt cảnh, không chỉ trợ giúp nàng thu hồi trái tim, cũng thu hồi cả lực lượng của mẫu thân nàng để lại.
Hắn thậm chí còn nhân cơ hội này để xoay chuyển khí vận của toàn bộ nhân tộc Thần Châu.
Tư Hoàng Tuyền khá là kiêu ngạo.
Nhưng người nam nhân trước mắt này, lại làm cho nàng tôn kính và khâm phục từ tận đáy lòng!
Sở Hi Thanh nghe vậy thì bật cười: “Không thể bất cẩn, có lời gì chờ hoàn thành rồi hãy nói.”
Bây giờ vẫn còn sớm lắm!
Những Tổ thần và đế quân kia không phải bồ tát bùn, tất cả đều nắm giữ thủ đoạn và thần thông không thể tưởng tượng được.
Trước khi mọi chuyện kết thúc, ai biết sẽ có biến số gì?
Giống như vị nam tử mặc áo trắng ở trước quảng trường kia, và cả hóa thân của Thổ Đức Tinh Quân kia nữa.
Nếu hai vị này ra tay, cục diện nơi này chắc chắn sẽ nghịch chuyển.
Sở Hi Thanh không biết chính là, Hư Thần – Xa Nguyên đã chạy đến bên ngoài Ma vực Chiến giới một lần nữa.
Sắc mặt của hắn cực kỳ khó coi.
Bởi vì các thần hệ Kim cũng đã rời khỏi nơi này, đó vốn là trợ giúp trong dự tính của hắn.
Hư Thần – Xa Nguyên lại nghĩ đến lời nói của Chúc Quang âm, vẻ mù mịt trong mắt lại càng đậm hơn.
Điều này cũng nằm trong sự tính toán của tên phàm nhân kia sao?
Đây đúng là một kẻ đáng sợ, quả thực là tính toán không bỏ sót!
Tuy nhiên…
Hư Thần – Xa Nguyên lại vung tay lên, trực tiếp mở đường hầm không gian giữa nơi này và ‘Tạo Hóa thần thụ’.
“Mộc Thần, ta muốn mượn Mộc Long kia của ngươi để dùng một lát!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận