Bá Võ

Chương 1392: Vĩnh Hằng Bích Chướng (3)

Bây giờ, Vương Đông Thiên chỉ có thể cầu nguyên hắn và Thương Hải Thạch đánh một ván cờ, để cho Vô Tướng thần tông và Vấn Thù Y lưỡng bại câu thương.
Đây là kết quả lý tưởng nhất!
Vương Đông Thiên lập tức ngẩng đầu nhìn lên phía trên với vẻ khó hiểu.
Hắn nghĩ thầm, vị kia lại không thể thành công sao?
Vậy thì phiền phức rồi.
Vương Đông Thiên hắn cũng tốt, Thương Hải Thạch cũng được, đều là con cờ mà Xiển môn mê hoặc tai mắt người khác, vị kia mới là con cờ quan trọng nhất trong bàn cờ này.
Bây giờ, để hai người bọn họ tranh đấu với Vấn Thù Y và cao thủ thần bí kia, phần thắng đã nhỏ lại càng nhỏ.
“Không cần nhìn.” Vấn Thù Y lạnh lùng nhìn Vương Đông Thiên một chút: “Người kia đã rời khỏi Vân Hải tiên cung rồi. Nếu Xiển môn muốn lấy được thứ ở bên trên, nhất định phải đánh bại Vấn mỗ.”
Sắc mặt Thương Hải Thạch tái xanh, không nói một lời.
Hắn đang tranh thủ từng giây từng phút để khôi phục thương thế.
Vẻ mặt Vương Đông Thiên lại rất tự nhiên, mỉm cười nói: “Chắc hẳn Vấn thành chủ vẫn chưa gia nhập Chân môn? Chỉ là vì việc Thái Sơ Băng Luân kiếm và Hạch Châu khi xưa nên mới nợ Chân môn một ân tình. Không biết thành chủ có ý gia nhập Xiển môn chúng ta không? Thứ Chân môn có thể cho ngươi, Xiển môn chúng ta cũng có thể cho, thậm chí còn có thể cho nhiều hơn.”
“Không có hứng thú!” Mắt Vấn Thù Y đầy khinh thường: “Vấn mỗ không thích làm chó săn cho người khác, đặc biệt là Xiển môn.”
Khi nàng nói chuyện thì đã giơ tay lên, rút một que xăm ở trong đó ra: “Màu đỏ!”
Vương Đông Thiên lại âm thầm thở dài.
Ngày xưa, Xiển môn nâng đỡ thái tổ Đại Ninh, nhưng lại không thể giết chết Vấn Thù Y, cho nên mới có mầm họa ngày nay.
Sau đó, hắn lại nhìn về phía đoàn người Sở Hi Thanh, muốn nói lại thôi.
Vương Đông Thiên cuối cùng cũng không nói gì nữa.
Bắt đầu từ khi Vô Tướng thần tông lên cấp thần tông nhất phẩm từ vạn năm trước, bọn họ vẫn luôn tách biệt khỏi hệ thống Xiển môn và Chân môn.
Hắn muốn thuyết phục đám người Vô Tướng thần tông, vậy độ khả thi cũng bằng không.
Ngay khi Vương Đông Thiên đang do dự, Sở Vân Vân đã giơ tay lên hút một cái.
Khóe môi nàng cong lên: “Là màu vàng!”
Sắc mặt của Vương Đông Thiên và Thương Hải Thạch không khỏi biến đổi.
Đây chính là kết quả bết bát nhất.
Bọn họ không nắm chắc chiến thắng bất kỳ một đối thủ nào.
Sở Hi Thanh thì lại nhìn Sở Vân Vân với ánh mắt dò hỏi.
Hắn nghi ngờ Sở Vân Vân có thể nhìn thấy màu sắc của các que xăm trong ống xăm kia.
Sở Hi Thanh không làm nổi, nhưng mà Tần Mộc Ca thì có thể.
Nói cách khác, Sở Vân Vân định quyết một trận thắng thua với Vấn Thù Y ở trên đỉnh?
Sau khi loại bỏ một bộ phận độc tố trong cơ thể, Sở Vân Vân đã có nắm chắc chiến thắng Vấn Thù Y?
Đáng tiếc là Sở Vân Vân không có đáp lại, nàng chỉ cười không nói, thần thái thong dong tự nhiên.
“Đúng là khiến người ta đau đầu.” Đông Thiên Vương – Vương Đông Thiên thở dài, đồng thời quay đầu nhìn về phía Thần Ngao Tán Nhân: “Ta muốn biết quy tắc của ván cờ này. Nếu như ta làm tướng, Thương Hải Thạch làm xe, lấy xe giết tướng, cuối cùng ai trong chúng ta có thể ở lại.”
Mắt Thần Ngao Tán Nhân sáng lên, nhìn nhau với Vương Đông Thiên: “Song phương giao chiến, người thắng sau cùng sẽ ở lại. Nhưng lấy kẻ yếu hơn sẽ được hai sách Giới Luật giúp đỡ.”
Trong mắt Vương Đông Thiên nhất thời hiện lên vẻ thất vọng: “Đã hiểu!”
Nếu chỉ là chơi cờ bình thường, hắn đúng là có chút phần thắng.
Nhưng ván cờ này không phải là ván cờ bình thường, thực lực cá nhân chiếm cứ một bộ phận nhân tố rất nhiều.
Vẻ mặt Vương Đông Thiên hơi bất đắc dĩ, cũng rút một que xăm: “Là màu đỏ!”
Vậy đối thủ của hắn là Vấn Thù Y.
Thương Hải Thạch thì không rút xăm, hắn còn đang tranh thủ thời gian chữa thương.
“Thương huynh, đừng giãy dụa nữa.” Giọng nói Vương Đông Thiên thản nhiên: “Dù hai người chúng ta có hai sách Giới Luật trợ giúp, thì cũng chưa chắc thắng được hai người kia. Nhưng ngươi có thể thử thăm dò thân phận của cao thủ thần bí kia xem, chuyện này có thể có lợi cho Xiển môn ta.”
Sắc mặt Thương Hải Thạch lạnh lùng: “Người kia ẩn thân trong sáu người Vô Tướng thần tông, có gì mà phải thử?”
Vương Đông Thiên thấy buồn cười: “Nhưng ta còn muốn biết thân phận thật sự của nàng, nàng rốt cuộc là sử dụng võ đạo gì? Tướng mạo thật sự của nàng là thế nào? Nữ tử này xuất thân từ Vô Tướng thần tông, hay là có quan hệ với vị cao nhân nào của Vô Tướng thần tông? Loại võ tu ‘Gần Thần’ như này, tuyệt đối không thể bỗng nhiên xuất hiện.”
Chỉ sợ thế nhân đều khó có thể tưởng tượng được, Vô Tướng thần tông còn ẩn giấu một cao thủ ‘Gần Thần’!
Dù vị này chỉ là bạn bè của Vô Tướng thần tông, thì cũng đủ để thiên hạ chấn động, đủ để thay đổi cục diện thiên hạ.
Thương Hải Thạch lại rơi vào suy tư.
Sau Huyết Nhai Đao Quân, trong tám trăm năm này Vô Tướng thần tông đã có chín vị siêu nhất phẩm, nhưng đều bị ép phải dấn thân vào tòa ma quật kia, thần hồn và thân thể đã thủng trăm ngàn lỗ, lại không thể rời khỏi ma quật, cũng không thể để võ đạo tiến thêm một bước.
Như vậy, cao thủ thần bí này là ai?
Là vị tiền bối nào còn sót lại của Vô Tướng thần tông sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận