Bá Võ

Chương 955: Giá Nguyên (4)

“Ta không lừa ngươi.” Bạch Hổ Hầu lắc đầu: “Nhân Tiên đan không làm được, nhưng thế gian này có rất nhiều kỳ công dị pháp. Thanh Vân ngươi đã nghe nói đến Giá Nguyên đại pháp chưa?”
“Giá Nguyên đại pháp? Chưa từng nghe qua.” Giọng nói Tả Thanh Vân cứng rắn, không chút khách khí.
“Đây là một loại pháp môn tái giá, có thể chuyển nguyên công tu vị của bản thân cho người khác.”
Bạch Hổ Hầu ở ngoài sân hơi nhếch miệng: “Mà ta bây giờ, muốn chuyển Tiên Thiên Thần Tân đại pháp của ta cho ngươi.”
Tả Thanh Vân nghe vậy, nhất thời nhảy dựng lên: “Ngươi điên rồi à? Tại sao phải chuyển tu vị sang cho ta?”
Lúc này, cửa phòng bị mở ra, Bạch Hổ Hầu đẩy cửa đi vào phòng. Sau đó nàng mở vạt áo, xé yếm ra ngay trước mặt Tả Thanh Vân.
“Thanh Vân, ngươi nhìn thân thể của ta.”
Tả Thanh Vân vô thức chuyển mắt qua chỗ khác, sau đó lại liếc trộm một cái.
Kết hôn lâu như vậy rồi, hắn và Bạch Hổ Hầu vẫn chưa ở chung phòng, cũng chưa từng nhìn thấy thân thể của nàng.
Sau đó, Tả Thanh Vân lại biến sắc mặt.
Chỉ thấy trên thân thể mềm mại của Bạch Hổ Hầu tràn đầy các vết thương đẫm máu và những vết máu ứ đọng.
Hắn lấy làm kinh hãi: “AI làm ngươi bị thương đến mức này?”
“Là chính ta, là Tiên Thiên Thần Tân đại pháp của ta.”
Bạch Hổ Hầu khép vạt áo lại, cười tự giễu một tiếng: “Ta tu luyện Tiên Thiên Thần Tân đại pháp, nó là pháp môn hệ Kim đỉnh cấp trên thế gian này. Uy lực của nó vô cùng to lớn, được xưng là lực sát thương số một hệ Kim. Nhưng Tiên Thiên Thần Tân đại pháp lại có một tai hại, nó thực sự quá sắc bén, quá bá đạo, sắc bén và bá đạo đến mức sẽ phá hoại bản thân.”
“Vì vậy, từ khi Bạch Hổ đường thành lập đến giờ, có rất ít người tu luyện công pháp này đến nhất phẩm. Bởi vì bọn họ không thể chịu nổi môn công pháp này, trước khi vào nhất phẩm thì đã bỏ mình rồi. May mắn chính là, các đời Bạch Hổ Hầu trước kia đã tìm được một pháp môn tiêu trừ tai hại của môn công pháp này. Đó chính là chuyển Tiên Thiên Thần Tân đại pháp ra ngoài, sau đó bản thân lại tu lại lần nữa, khi đó mới có thể đại thành.”
Nàng vừa dứt lời, liền dùng ánh mắt ôn nhu để nhìn Tả Thanh Vân: “Hiện ta ta đã đến cực hạn. Nếu như trong vòng hai năm mà không thể tái giá công pháp này, nhất định sẽ thất khiếu chảy máu, thủng trăm ngàn lỗ mà chết.”
Vẻ mặt Tả Thanh Vân không khỏi ngẩn ngơ.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Bạch Hổ Hầu nhu nhược và yếu đuối như vậy.
Sau đó, Tả Thanh Vân lại nhíu mày: “Nhưng vì sao lại là ta? Người khác không được sao?”
“Ngươi là phu quân ta, ta không tái giá công pháp cho ngươi, lẽ nào lại chuyển cho người khác?”
Bạch Hổ Hầu trừng mắt một cái.
Nàng nghĩ thầm, nếu mình nói thẳng với Tả Thanh Vân, tuy thiên phú của hắn kém, nhưng lại là Thái Dịch Chi Thể mà thế gian khó gặp, thì Tả Thanh Vân nhất định sẽ không thoải mái.
“Sau khi ta tái giá công pháp thì sẽ hết sức suy yếu, vì vậy nhất định phải tìm một người đáng tin cậy để bảo vệ ta tu luyện lại. Hiện tại, ngươi chính là người mà ta tin tưởng nhất trên thế gian này. Muốn nói đến giữ lời hứa, có ai có thể so với phu quân Tả Thanh Vân của ta?”
Tả Thanh Vân nghĩ thầm vậy thì cũng chưa chắc.
Muốn nói đến nhân phẩm, vị Sở lão đệ kia của hắn mới là người đứng đầu, còn hơn hắn mấy bậc.
Lúc này, trên mặt của hắn lại hiện lên vài phần chần chờ do dự.
Hắn vừa mới thề là sẽ không tu luyện Thần Diễn Bát Pháp rách nát gì đó nữa.
Dù môn công pháp này có thể để hắn bước vào nhị phẩm thật, thì Tả Thanh Vân hắn cũng sẽ không động lòng.
Nam nhân đã nói thì phải giữ lời!
“Nếu như người kế thừa Tiên Thiên Thần Tân đại pháp của ta, cũng sẽ tiếp nhận chức Bạch Hổ Hầu của ta. Khi đó ngươi muốn sử dụng chức quyền Bạch Hổ thần bộ để trông nom huynh đệ của ngươi, vậy không ai có thể ngăn cản.”
Bạch Hổ Hầu nhìn trộm vẻ mặt của Tả Thanh Vân, phát hiện tên này vẫn còn đang chần chờ.
Bạch Hổ Hầu chỉ cảm thấy khó chịu trong ngực.
Nếu như người ngoài biết bản thân có hi vọng một bước lên trời, trực tiếp vào nhị phẩm, vậy còn không phải sướng đến phát rồ sao!
Cái tên này thì còn do dự nữa!
Bạch Hổ Hầu liền tỏ vẻ buồn bã, lời nói hàm chứa u buồn đau thường, đi ra đến cửa: “Nhưng ta sẽ không ép buộc ngươi, nếu như ngươi không thích, hoặc là ghét tu luyện quá vất vả, vậy cũng tùy ngươi.”
“Môn Giá Nguyên đại pháp kia phải tiếp xúc cơ thể. Mà nữ nhân Cao Sơn tộc chúng ta lại rất coi trọng trinh tiết. Nếu ta đã gả cho ngươi, thì sẽ không tiếp xúc cơ thể với nam tử khác. Hai năm sau, ngươi tìm một chỗ tốt để chôn ta là được.”
Tả Thanh Vân nghe đến đây thì chỉ cảm thấy đau răng.
Nữ nhân này ra vẻ đáng thương cho ai xem? Giả bộ oan ức, giả bộ nhu nhược yếu đuối mà còn không giống nữa kìa, quá giả!
“Được rồi được rồi!”
Tả Thanh Vân lại xé áo ở trên người mình, lộ ra bắp thịt cường tráng, đồng thời bước nhanh ra ngoài cửa: “Ta luyện, ta luyện còn không được sao?”
Bạch Hổ Hầu thì lại nhìn bóng lưng của Tả Thanh Vân, trong mắt hiện lên một tia đắc ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận