Bá Võ

Chương 1454: Tư cách

“Tru Thiên Đao!”
Tần Tịch Nhan hơi nhướng mày, nàng phát hiện ý nghĩ trong lòng mình bị đao ý của Sở Hi Thanh xung kích.
Tuy nhiên, dù sao nàng cũng là võ tu tam phẩm thượng, ảnh hưởng này rất nhỏ bé không đáng kể.
“Một chiêu này của sư đệ không khỏi quá coi thường ta rồi.”
Tần Tịch Nhan tiện tay múa đao, hai lưỡi đao lập tức va chạm trên không trung, tuôn ra một mảnh tia lửa chói mắt.
Sở Hi Thanh chém mấy đao, liền không khỏi ồ lên một tiếng, bỗng nhiên trượt lùi mấy chục bước, cấp tốc bỏ qua đao thế của Tần Tịch Nhan.
Thần sắc hắn hơi kinh ngạc mà nhìn Tần Tịch Nhan: “Đây chính là Càn Khôn Di Tinh Đao và Thiên Địa Phục Nguyên Thác Ý Thần quyết của quận chúa? Đao pháp rất hay!”
Võ đạo của nữ nhân này dùng chuyển dời, tái giá làm chủ.
Hiệu quả có chút tương tự với Nhai Tí Đao, lại có thể tái giá mấy thức Tru Thiên Đao của hắn về.
Cùng lúc đó, Tần Tịch Nhan cũng đang thử ‘Phục khắc’ Tru Thiên Đao của hắn.
Phục nguyên sao chép. . . Tần Tịch Nhan muốn sao chép không chỉ là tính chất chân nguyên và phương pháp vận dụng, mà còn cả Tru Thiên đao ý của hắn.
“Quá khen!”
Khóe môi Tần Tịch Nhan nổi lên một vệt ý cười: “Ngày xưa ta vẫn ngưỡng mộ phong thái của tỷ tỷ ta, lại không có thiên tư cái thế như tỷ tỷ ta. Vì vậy học hai môn võ quyết này, cũng có thể mô phỏng vài phần phong thái đối địch của nàng. Chê cười rồi!”
Trong lòng nàng lại âm thầm kinh dị, vẫn nghe nói đao pháp của người này rất tốt, Bá thể mạnh mẽ, nhưng không ngờ thân pháp cũng mạnh như vậy.
“Thì ra là như vậy!”
Sở Hi Thanh ra vẻ bừng tỉnh.
Ngày xưa, khi còn nhỏ thì Tần Mộc Ca được xưng là ‘Kho vũ khí’, mặc kệ là đối đầu với đối thủ ra sao, nàng đều có thể lấy gậy ông đập lưng ông.
Nhưng nàng đó là nàng mượn Vạn Thần Kiếp và Quy Nhất để diễn hóa, hoặc là võ đạo do bản thân tự học.
Còn Tần Tịch Nhan thì lại khác, nàng chính là dựa vào sao chép.
Cái này có chút giống với Đấu Chuyển Tinh Di của Mộ Dung thế gia trong tiểu thuyết võ hiệp.
Thậm chí còn lợi hại hơn rất nhiều.
Chỉ cần thiên phú của Tần Tịch Nhan đủ cao, hai người chiến đấu càng lâu, Tần Tịch Nhan có thể sao chép toàn bộ Nhai Tí Đao và Tru Thiên Đao của hắn.
Sở Hi Thanh khẽ mỉm cười, đao ý trên người lại xuất hiện biến hóa: “Như vậy quận chúa đại nhân không ngại thử đỡ mấy đao tiếp theo của ta!”
Thời khắc này, Sở Hi Thanh lại lắc mình đến trên không Tần Tịch Nhan, dùng khí thế vạn cân để đánh xuống.
Tần Tịch Nhan vẫn nở nụ cười như cũ, múa đao đón đỡ.
Nàng áp chế tu vị ở ngũ phẩm, sức mạnh thân thể lại ở cấp độ tam phẩm, tự nhận là có thể đối đầu với Sở Hi Thanh mà không cần sợ hãi.
Nhưng sau đó, sắc mặt Tần Tịch Nhan bỗng nhiên đại biến, không thể không thay đàn đổi dây, tạm thời tăng cường lực lượng.
Nàng phát hiện mình không ‘chuyển dời’ Tru Thiên Đao của Sở Hi Thanh!
Đối phương không chỉ đối đao với nàng, mà còn phản xja Càn Khôn Di Tinh Đao của nàng, cũng đồng thời phản xạ lại Thiên Địa Phục Nguyên Thác Ý Thần quyết của nàng!
Cheng!
Khi ánh đao của hai người đan xen, Tần Tịch Nhan lại bị một đao đánh bay ngược ra ngoài hai mươi trượng.
Sở Hi Thanh thì lại truy kích như hình với bóng, một bước liền ‘Tru’ mất khoảng cách hai mươi trượng, đồng thời cũng ‘Tru’ mất lực lượng trên đao của Tần Tịch Nhan.
Tuy rằng tu vị của Tần Tịch Nhan là tam phẩm, nhưng lại là đại cao thủ xếp hạng 50 trên Địa Bảng, được xưng là Thiên Vũ Thần Cơ.
Ngày xưa, nữ tử này cũng là nhân vật trong bốn vị trí đầu của Thanh Vân Tổng Bảng, cũng ghi tên Thanh Vân Tứ Thiên Quân. Vì vậy, Sở Hi Thanh không hề bất cẩn, cũng không có ý nghĩ đánh nhanh thắng nhanh.
Chỉ chớp mắt mà hai người đã giao thủ không dưới năm mươi đao.
Nhưng mà sắc mặt Tần Tịch Nhan càng ngày càng ngưng trọng hơn.
Mỗi khi nàng đỡ một đao của đối phương, liền bị ép phải lùi mười mấy bước, khí huyết trong cơ thể cũng quay cuồng.
Tần Tịch Nhan đánh cực kỳ uất ức.
Nàng gần như không thể dùng sức, bằng không thì nhất định sẽ bị Sở Hi Thanh phản xạ trở về.
Vì vậy, nàng đã bị đao thế của Sở Hi Thanh ép đến giữa không trung, né tránh đám người quan sát cuộc chiến.
Tần Tịch Nhan nhìn về phía Sở Hi Thanh bằng ánh mắt cực kỳ kinh dị.
Nàng không ngờ đao ý của người này lại cao như vậy. Nhai Tí Đao của hắn không chỉ phản xạ lực lượng, mà còn có thể phản xạ Thiên quy đạo luật của người khác!
Mà sau một trăm đao, Tần Tịch Nhan càng ngày càng khó áp chế khí huyết quay cuồng trong cơ thể, trong cổ họng cũng hơi ngòn ngọt.
Lúc này, Sở Hi Thanh lại thu đao, đứng lơ lửng ở giữa không trung.
“Kết thúc ở đây thôi, đánh nữa thì sẽ tổn thương tình cảm đồng môn, quận chúa đại nhân thấy thế nào?”
Sở Hi Thanh không chờ Tần Tịch Nhan đồng ý, hắn đã thu đao vào vỏ.
Hắn không muốn đánh nữa.
Đối phương rõ ràng là không thua nổi, lực lượng càng ngày càng nhiều, sắp bỏ phong ấn luôn rồi.
Nếu đánh tiếp, dù hắn có thể thắng, thì cũng bại lộ rất nhiều thứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận