Bá Võ

Chương 1119: Hóa giải ân oán với tiểu Huyền Vũ (4)

Lúc này, thần sắc Sở Hi Thanh hơi động, nhìn về phía ngoài cửa.
Tiểu Huyền Vũ đang nhìn trộm đao trong tay hắn, sau đó vẻ mặt sa sút, ủ rũ, uể oải, suy sụp mà rụt đầu rùa vào trong mai rùa.
Sở Hi Thanh khẽ lắc đầu, sau đó ném túi đồ kia cho Chu Lương Thần.
Lúc này Chu Lương Thần cũng hiểu ý, cầm túi đò bước nhanh đến chỗ tiểu Huyền Vũ, rồi gõ gõ mai rùa.
“Quy Quy, ngươi đi theo ta.”
Sở Hi Thanh đặt tên cho tiểu Huyền Vũ là Quy Linh Thọ, bình thường mọi người gọi nó là Quy Quy.
Chu Lương Thần không thỏa mãn lắm, nhưng hắn cũng không nghĩ ra cái tên nào hay hơn, cho nên tạm thời cứ gọi như vậy.
Tiểu Huyền Vũ thò một đoạn đầu ra khỏi mai rùa, vẻ mặt nó hơi khó hiểu, nhưng vẫn đi theo Chu Lương Thần về phía một nơi trống trải ở trong sân.
Chu Lương Thần ngồi xuống giữa sân, sau đó ra hiệu tiểu Huyền Vũ nằm phía trước hắn.
Vẻ mặt hắn nghiêm túc mà mở túi đồ trong tay ra.
Bên trong túi đồ này thế mà lại là bốn viên đá quý màu đen có hình dạng như con mắt.
Lúc đầu tiểu Huyền Vũ cũng không để ý lắm.
Nhưng ngay sau đó, nó đã phát hiện ra đây là con mắt của mẫu thân nó.
Đầu rùa của tiểu Huyền Vũ lập tức thò ra ngoài, trong mắt mang đầy bất ngờ và kinh ngạc.
Nó quơ quơ cái đầu mình, rồi kêu lên một tiếng, biểu đạt ý khó hiểu.
Đôi mắt này không phải là bị luyện vào trong đôi đao kia rồi sao? Vì sao chủ nhân lại cố tình đưa cho nó xem?
“Đây là tặng cho ngươi, hai đôi mắt trước sau của mẫu thân ngươi đều là thuộc tính băng và phong, không phù hợp với đôi Kim Ngọc Lương Duyên đao của chủ thưởng, hắn cần hai đôi mắt này làm gì?”
Chu Lương Thần thấy buồn cười: “Thứ này tương thông với huyết mạch của ngươi, chỉ cần nhỏ máu vào là có thể sử dụng. Nó trôi nổi ở bên cạnh ngươi, có thể dùng thuẫn băng tứ phẩm, đao băng tứ phẩm, Huyền Minh thần quang tam phẩm, còn có thể dựa theo ý nghĩ của ngươi mà thi triển ra một ít thần thông của mạch Huyền Vũ các ngươi.”
“Dựa theo lời giải thích của chủ thượng, đây là pháo đài trôi nổi của ngươi. Chỉ là tu vị bây giờ của ngươi vẫn chưa đủ, Huyền Minh thần quang cần tụ lực và tiêu hao rất nhiều, cũng cần thời gian, cho nên phải dùng cẩn thận.
Tiểu Huyền Vũ nghe vậy thì ngẩn ngươi, sau đó trong mắt rùa liền rơi nước mắt.
“Chu thượng vốn định bán hai đôi mắt này đi, đổi lấy tài liệu thăng cấp Kim Ngọc Lương Duyên đao. Nhưng nếu ta đã ấp ngươi ra, thu ngươi làm Linh sủng, vậy làm như thế sẽ không thích hợp.”
Chu Lương Thần cười giải thích: “Mà giữ hai đôi mắt này như vậy thì cũng không tốt, linh lực sẽ từ từ tiêu tan, từ từ hủ hóa. Vì vậy chủ thượng mới sai người luyện chế thành pháp khí, coi như là gia sản mẫu thân ngươi để lại cho ngươi.”
“Nhưng ta phải nói trước, chủ thượng đã chuẩn bị dùng mai rùa của mẹ ngươi để luyện chế năm mươi bảy kiện pháp khí phòng ngự, đây là đồ vật có thể giúp thuộc hạ của chủ thượng giữ mạng, hắn sẽ không đưa cho ngươi.”
Bốn viên pháp khí này tên là ‘Huyền Minh chi nhãn’, nó cũng rất đơn giản, chủ yếu là chống phân hủy, kích phát Thiên quy đạo luật và thần thông lực lượng ở bên trong.
Chỉ có tiểu Huyền Vũ là có huyết mạch của mẫu thân nó là có thể sử dụng.
Tiểu Huyền Vũ thì lại lắc lắc đầu.
Nó vui mừng vô hạn mà nhặt bốn viên Huyền Minh chi nhãn kia lên.
Thật ra tiểu Huyền Vũ cũng không để ý đến mai rùa của mẫu thân nó.
Tiểu Huyền Vũ từng lột xác vài lần, sau này cũng sẽ lột xác tiếp, mãi đến tận khi thân thể ổn định lại mới thôi.
Vẻ mặt Chu Lương Thần dần dần nghiêm túc hơn: “Quy Linh Thọ, ta hỏi ngươi, mẫu thân ngươi chết, ngươi có oán hận chủ thượng hay không?”
tiểu Huyền Vũ nghe vậy thì thân thể hơi cứng đờ, sau đó liền lắc đầu.
nó phát ra một tiếng kêu ‘Ngang’.
Nội tâm Chu Lương Thần hơi lập tức buông lỏng.
Hắn và tiểu Huyền Vũ tâm ý tương thông, tuy rằng vẫn không có năng lực giao lưu thần niệm, nhưng có thể cảm giác được ý nghĩ của tiểu Huyền Vũ.
Chỉ là lòng người đều thay đổi, tiểu Huyền Vũ đã có linh trí, trí tuệ tương đương với nhân loại, vì vậy nên nói rõ ràng thì phải nói rõ ràng.
“Quy Quy, tuy mẫu thân ngươi chết trong tay ba con Chúc Cầu kia, nhưng nguyên nhân chính là vì chủ thưởng. Nhưng khi đó mẫu thân ngươi đóng băng thức kiếm pháp của Mộc Kiếm Tiên, chủ thượng muốn nghiên cứu chân ý trong đó, nhất định phải diệt trừ nó. Song phương bọn họ là kẻ địch, nhưng thật ra không phân biệt đúng sai.”
“Chủ thượng vốn không có sai, cũng không cần phải ưu sầu, nhưng nếu hắn đã thu nhận ngươi, để ngươi ở bên cạnh, vậy phải quan tâm cảm nhận của ngươi.”
Vẻ mặt của Chu Lương Thần rất nghiêm túc: “Hắn để ta nói cho ngươi, nếu Quy Quy ngươi vì mẫu thân của ngươi mà oán hận hắn, vậy hắn sẽ không để ý. Nếu như có một ngày Quy Quy ngươi muốn báo thù, vậy ta sẽ giải trừ khế ước cộng sinh với ngươi, để ngươi rời đi. . .”
Tiểu Huyền Vũ thì lại lắc đầu thật mạnh.
Đối với cái chết của mẫu thân, nó đúng là có một chút khúc mắc, nhưng nói đến oán hận thì lại hơi quá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận