Bá Võ

Chương 2118 - Quyết thắng (5)

Cùng lúc đó, thành Bạc Sơn, Huy Châu.
Độc Cô Thủ cũng đang đứng trên tường thành, ngẩng đầu nhìn bầu trời.
“Thần Kính Thiên Đao!”
Độc Cô Thủ gần như gằn từng chữ một.
Hắn vô cùng đau khổ mà nhắm mắt lại, đôi mày trắng cũng nhíu chặt lại: “Truyền lệnh xuống! Tất cả các bộ nhanh chóng phân tán, có thể tản càng xa càng tốt, trong thành Bạc Sơn cũng không ngoại lệ!”
“Vị Vô Cực Đao Quân kia dường như đang dùng Kính Thiên chi pháp để hấp thu tất cả địch ý và sát niệm nơi này.”
Đó là Chính Đông đại tướng quân Thạch Tuyên, ánh mắt hắn nghi ngờ không thôi: “Nơi này cách biên giới Cự Châu tận 22 ngàn dặm!”
Diện tích bao trùm của Thần Kính Thiên Đao thế mà đã đến mức độ này rồi.
Thạch Tuyên vô thức nghĩ đến Thiên Cơ các, nghĩ đến danh hào mới của Sở Hi Thanh.
Thiên Vô Nhị Nhật, Che Cổ Tuyệt Kim!
Thạch Tuyên không tự chủ được mà xuất hiện một ý nghĩ đại nghịch bất đạo.
Kiến Nguyên đế phải đối mặt với một đối thủ đáng sợ như vậy, có thể thủ được giang sơn Đại Ninh thật sao?
Độc Cô Thủ không biết ý nghĩ trong lòng Thạch Tuyên, nhưng lại nghe ra ý trong lời nói của Thạch Tuyên.
Sau này, bọn họ muốn thảo phạt Sở Hi Thanh, chỉ sợ là sẽ rất khó khăn khi dụng binh.
Độc Cô Thủ chỉ có thể thở dài.
Không ngờ chuyện này lại gian nan như vậy…
Cùng lúc đó, tại vùng núi rừng cách ‘thuyền Bình Thiên’ khoảng ba ngàn dặm.
Sở Vân Vân cầm Nghịch Thần Kỳ lạnh lùng nhìn một đoàn viêm hỏa màu đen ở phía xa xa một chút, sau đó lienf múa thương đánh nát hư không, rồi bay thẳng về phía ‘thuyền Bình Thiên’.
Đoàn viêm hỏa màu đen kia lập tức biến hóa ra bóng người của Chiếu Thế Ma Đăng – Tông Thần Hóa.
Còn có ba bóng người có khí cơ cực kỳ mạnh mẽ theo sau, bọn họ cũng đã hiện thân.
Bốn người nhìn phương hướng Sở Vân Vân rời đi, sắc mặt đều là một mảnh tái nhợt.
Tông Thần Hóa cũng không ngoại lệ, lông mày của hắn đã nhíu lại thành hình chữ xuyên.
Tông Thần Hóa có Phổ Thiên chi pháp, có thể để ma hỏa và lực lượng Nhiên Thiên của hắn chiếu khắp thiên hạ. Độn pháp nhanh không kém Sở Vân Vân, thậm chí còn có thể vượt qua một đường.
Nhưng giờ phút này, hắn không dám có bất kỳ ý truy kích nào.
Tông Thần Hóa nhẹ nhàng nhìn về phía trời mây đằng trước, nhìn ánh sáng càng ngày càng chói mắt kia, còn cả những hơi nước đang không ngừng phản xạ lấy ánh sáng kia.
Kính Thiên chi pháp này, vốn là khắc chế Phổ Thiên của hắn.
Huống hồ vị Vô Cực Đao Quân này còn đang hội tụ địch ý và sát niệm của ngàn vạn tướng sĩ.
Nếu đuổi theo… hắn nhất định sẽ chết dưới đao của đôi vợ chồng kia!
Vì vậy hắn không chỉ không thể đuổi, mà còn nhất định phải lùi lại! Ít nhất thì cũng phải lùi ra ngoài ngàn dặm, mới có thể đảm bảo an toàn.
Mà lúc này, Chuyển Luân Tinh Quân đang vung chuyển luân trong tay, điên cuồng nện về phía Sở Hi Thanh trên thuyền.
Đáng tiếc là tất cả công kích của Chuyển Luân Tinh Quân đều thất bại, nhưng Lượng Thiên chi pháp khiến cho chiếc thuyền kia không ngừng biến hóa, làm cho hắn không biết làm thế nào.
Quanh người Sở Hi Thanh xuất hiện một cột khí màu máu vọt thẳng lên tận sao trời, đâm thủng tất cả tầng mây, xuyên ra ngoài phàm giới!
Ngay khi Chuyển Luân Tinh Quân càng ngày càng sốt ruột, càng ngày càng nôn nóng, càng ngày càng tuyệt vọng, thì một đạo đao ý khủng bố đã đánh thẳng vào trong tâm thần của hắn.
Thần ý như đao, chạm vào tức chết!
Ầm!
Đối mặt với một đao này, Chuyển Luân Tinh Quân không hề có sức chống đỡ, đầu của hắn, nguyên thần của hắn, toàn bộ đều nổ tung.
Chuyển Luân Tinh Quân đã có chuẩn bị từ trước, lập tức xoay chuyển thương thế của mình lên ngôi sao Thần Luân.
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, một trường thương màu đen mang theo ngọn lửa màu trắng đã đâm vào sau đầu của hắn!
Đó chính là Nghịch Thần Kỳ! Ban tặng cho hắn tuyệt đối vận mệnh! Tuyệt đối tử vong!
Thần khu và nguyên thần của Chuyển Luân Tinh Quân lập tức hóa thành từng điểm linh quang, bị Nghịch Thần Kỳ thôn phệ hết!
Khi ngọn lửa màu trắng trên trường thương càng mạnh mẽ hơn, thì ánh mắt Sở Hi Thanh vẫn lạnh như băng.
Hắn thậm chí còn không kịp nghĩ đến ‘lại bị phu nhân cướp đầu người’, thì ánh mắt đã chuyển sang Thất Sát Tinh Quân.
Theo đao thứ hai của hắn nổ ra, Thất Sát Tinh Quân lập tức thiếu khiếu chảy máu, thần khu cũng run lên, thần lực toàn thân đều tán loạn.
Long ảnh 400 trượng kia lập tức phát lực, vô tận lôi đình và dương hỏa đánh thẳng vào thân thể Thất Sát Tinh Quân.
Mà khi toàn thân Thất Sát Tinh Quân bị dương hỏa thiêu đốt, Thời Tri Mệnh lại vồ một cái, bóp nát đầu của Thất Sát Tinh Quân.
Khóe môi Thời Tri Mệnh vểnh lên, hiện ra vài phần sung sướng.
Bây giờ hắn đích thực không phải đối thủ của tên vãn bối này, nhưng mà cái tên này chung quy vẫn ngã trong tay hắn.
Theo thần lực của Thời Tri Mệnh áp chế, thân thể Thất Sát Tinh Quân biến hóa kịch liệt, cuối cùng hóa thành một cánh tay tràn đầy vết thương.
Thời Tri Mệnh lập tức phong ấn cánh tay cụt này, lại thu nhỏ nó lại bằng một đầu ngón tay, rồi nhét vào trong tay áo của mình.
Đây là thù lao mà Sở Hi Thanh đồng ý với hắn, cũng là hi vọng và thẻ đánh bạc để sau này hắn thu hồi Trụ Thần Bàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận