Bá Võ

Chương 1878: Chứng đạo Vĩnh Hằng? (2)

“Hơn nữa còn là tử vong trong nháy mắt! Tất cả mọi người đều chết trong nháy mắt!”
Ánh mắt La Hán Tông ngưng trọng, vung tay ra hiệu: “Chắc hẳn là có thứ gì đó bắn ra từ trong Thái Hạo điện, từ trái sang phải quét sạch tất cả bọn họ.”
Lực sát thương mạnh mẽ như vậy, ngay cả Sở Vân Vân cũng không làm được.
Sở Vân Vân có thể giết chết bất cứ kẻ nào trong này, nhưng lại không thể giết chết toàn bộ trong nháy mắt.
Từ dấu vết ở hiện trường, toàn bộ quá trình lại đơn giản như cắt rau gọt dưa.
Phong Tam hai tay ôm kiếm, nhíu mày nói: “Chẳng lẽ là cấm chế bên trong Thái Hạo điện? Cái này cũng quá mạnh rồi.”
Dưới tình huống không có người chủ trì, trận pháp này lại mạnh như vậy!
“Chắc là không phải, trận pháp nơi này rất mạnh, nhưng không mạnh đến mức này!”
Sở Vân Vân vẫn luôn nhìn đám thịt vụn ở gần cửa của Thái Hạo điện.
“Những miếng thịt ở gần cửa kia, hẳn là của Quần Sơn Xã Tắc chi thần và Thần Hành tinh quân.”
Mấy người Sở Hi Thanh không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Quần Sơn Xã Tắc chi thần và Thần Hành tinh quân, hai hóa thể của thần linh đều chết như vậy? Đều biến thành thịt nát rồi?
Sở Vân Vân híp mắt: “Đẩy sau bọn họ đẩy cánh cửa kia, chắc hẳn là cũng muốn trốn, nhưng lại trốn không kịp, chớp mắt đã bị phân thây.”
Nàng hơi suy ngẫm một lát, liền ngự không bay đến trước Thái Hạo điện: “Quá ít tình báo, chúng ta không suy đoán được gì, vẫn phải qua xem một chút, các ngươi cẩn thận một chút. Nếu như không có nắm chắc, tốt nhất là lùi ra ngoài trăm trượng đi.”
Kiếm Tàng Phong nghe xong câu này, rất tự giác mà trốn sau lưng Sở Hi Thanh.
Cái tên này được trận pháp phòng hộ nhận định là thái thượng trưởng lão, lại có một thân Bá thể bá đạo và năng lực giữ mạng số một không hai, trốn sau lưng hắn là chuẩn không sai.
La Hán Tông cũng trốn ra sau lưng Sở Hi Thanh, hai người nhìn nhau một chút, đều sinh ra cảm giác anh hùng có cái nhìn giống nhau.
Sở Hi Thanh thì lại hơi chột dạ, nhưng vẫn đi theo.
Hai tay hắn cầm đao, toàn bộ hành trình đều cảnh giác và thận trọng.
Nhưng tiếp đó lại không phát sinh gì cả.
Có lẽ là do thân phận thái thượng trưởng lão, khiến hắn đi qua 81 bậc thang, đi đến trước cánh cửa của Thái Hạo điện.
Khi Sở Hi Thanh trốn sau lưng Sở Vân Vân, liếc mắt nhìn dáo dác, lại cẩn thận từng li từng tí mà nhìn vào trong Thái Hạo điện, thì Phong Tam lại suy tư nói: “Ta không nhìn thấy thi thể của Ma Lưu Đao Vương – Trang Nghiêm!”
Hắn không nhìn thấy thịt miếng của Trang Nghiêm, vẻ mặt khá là khó chịu.
La Hán Tông nhướng mày lên, hai tay bấm linh quyết, sau đó lắc đầu: “Người này hẳn là đã rời khỏi Thái Vi Viên, tất cả các nơi trận pháp phòng hộ bao trùm, đều không nhìn thấy bóng dáng của hắn.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì không thấy kinh ngạc chút nào.
Đám cao thủ siêu nhất phẩm này rất trơn trượt, rất khó diệt trừ.
Sở Vân Vân cũng không để ý đến sinh tử của Trang Nghiêm.
Nàng đang chắp tay sau lưng, ngưng thần nhìn cái nhãn cầu khổng lồ màu đỏ ngòm ở bên trong Thái Hạo điện.
Cái nhãn cầu này to khoảng mười trượng, toàn thân đỏ như máu, phía sau có vô số sợi tơ máu và các loại dây thần kinh.
Con ngươi là dựng đứng, khá giống với mắt mèo và rắn.
Cái nhãn cầu này đang nhìn bọn họ, đồng tử dựng đứng kia rung động kịch liệt, để lộ ra ý chí điên cuồng vô tận.
Sau đó Sở Vân Vân lại hơi lắc đầu với vẻ khó mà tin nổi: “La Hầu, Dương Thần – Thái Hạo, Kim Thần – Bạch Chúc… chuyện này quả thực là điên rồ!”
Cái nhãn cầu kia, lại là thứ được dung luyện từ con mắt của ba vị thần linh cấp bậc nửa bước Tọa Hóa.
Sở Hi Thanh cũng ngạc nhiên không thôi.
Hắn từng nhìn thấy con mắt La Hầu ở trong Quy Khư.
Do một vị Thiên đế luyện chế thành thần bảo, dùng để giám sát thiên đình.
Không ngờ Thái Vi Viên còn điên cuồng hơn, lại muốn hòa nhãn cầu của ba vị thần linh La Hầu, Thái Hạo và Bạch Chúc lại làm một.
Sở Hi Thanh chép miệng.
Cuối cùng hắn cũng biết tại sao Dương Thần – Thái Hạo lại tức giận như vậy khi Thái Vi Viên mở ra.
Sau đó Sở Hi Thanh lại nhìn xuống phía dưới nhãn cầu.
Đó rõ ràng là từng cái thi thể, tổng số có khoảng chín vạn, sắp xếp thành một tòa ‘Lưỡng Nghi Bát Quái Lục Thập Tứ Tượng trận’ khổng lồ.
Rất nhiều oán sát mạnh mẽ của nơi này đã bị Sở Hi Thanh hút đi.
Mà nơi trung ương nhất của trận pháp, lại là một luồng linh lực tinh khiết mà cực kỳ mạnh mẽ.
Đẳng cấp của luồng linh lực này cực cao, bản chất rõ ràng là vượt qua cả thần lực Vĩnh Hằng, hơn nữa còn cực kỳ nồng nặc.
“Tòa trận pháp này… chắc hẳn là dùng để thi triển thuật Điều Đình Tạo Hóa cấp bậc Vĩnh Hằng mà Thái Vi Viên cuối cùng không thể hoàn thành. Nhưng nhìn tình hình nơi này, bọn họ hẳn là đã hoàn thành, nhưng lại mất đi mục tiêu gánh chịu.”
Trong lòng Sở Hi Thanh sinh ý nghi hoặc.
Năm đó, rốt cuộc Thái Vi Viên đã phát sinh chuyện gì?
Ánh mắt của hắn lập tức rơi vào vị trí cực bắc trong Thái Hạo điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận