Bá Võ

Chương 1565: Thì ra đều là đồng hương (2)

Tiếu Cuồng Long chắp tay sau lưng, cố gắng để giọng mình bình tĩnh: “Ta và Lỗ đường chủ Lỗ Bình Nguyên có chút tình cảm, được hắn dẫn tiến vào bang. Mà Lỗ Bình Nguyên không chỉ nắm giữ tất cả nội vụ của Thiết Kỳ Bang, mà còn phụ trách thu thập tình báo và tìm hiểu tin tức.”
Cô Minh Nguyệt nhíu chặt lông mày, trong lòng càng mất kiên nhẫn.
Cái tên này đến cùng là muốn nói cái gì?
Không chỉ Cô Minh Nguyệt, mà ngay cả Vân Phong Khinh cũng miễn cưỡng mình nghe tiếp.
“Lỗ Bình Nguyên đã sai người tìm hiểu bối cảnh của các ngươi, mà do một lần tình cờ, ta đã nhìn qua lý lịch của hai vị, ta phát hiện một sự trùng hợp kinh người ở trong đó.”
Tiếu Cuồng Long nhìn hai người trước mắt, khống chế da mặt không co quắp: “Lai lịch của ba người chúng ta, đều là xuất thân từ Côn Luân sơn.”
Vân Phong Khinh nghe vậy thì sững sờ, vẻ mặt khó hiểu: “Tiếu Cuồng Long ngươi không phải tán tu đảo Thần Long sao?”
“Đúng là đảo Thần Long.” Tiếu Cuồng Long bình tĩnh nói: “Nhưng mà ta sinh ra ở dưới Côn Luân sơn, sau khi vào tứ phẩm, không chịu được Cự linh ức hiếp, liền xuôi nam đến Thần Châu, tìm kiếm võ đạo cao hơn, cuối cùng an thân tại đảo Thần Long.”
Vân Phong Khinh lại nhìn về phía Cô Minh Nguyệt.
Cô Minh Nguyệt cũng không còn mất kiên nhẫn nữa, sắc mặt hắn biến ảo lúc xanh lúc trắng: “Ta xuất thân nhân tộc Côn Luân sơn, từ nhỏ đã bái vào tông môn, sau khi trưởng thành thì du lịch đến Thần Châu, vì vậy không có danh tiếng gì trên giang hồ.”
Sau đó hắn dùng ánh mắt hỏi dò nhìn Vân Phong Khinh.
Thật ra không cần hỏi, sắc mặt Vân Phong Khinh đã trắng như tờ giấy rồi.
“Ta trái lại thì là người của Thần Châu.” Giọng nói Vân Phong Khinh hơi khó khăn: “Nhưng mà tông môn muốn ta đi rèn luyện, trước tam phẩm đều tu hành ở Côn Luân sơn, vì vậy tên của ta không xuất hiện trên giang hồ.”
Nàng không tự chủ được mà xoa trán: “Hai vị sẽ không phải là ngưỡng mộ Huyết Nhai Đao Quân từng quét ngang tứ đại hoàng đình Cự linh, vì vậy nên mới hiệu lực cho Kỳ chủ đấy chứ? Hi vọng Vô Cực Đao Quân tái hiện phong thái vô địch của Huyết Nhai Đao Quân?”
Hai người đối diện đều không trả lời, nhưng vẻ mặt lại đều như ăn phải cứt.
Lúc này, ba người đều cảm thấy cực kỳ đau đầu, hận không thể đánh cái tên ngụy tạo thân phận cho bọn họ một trận.
Tiếu Cuồng Long hít sâu một hơi, bình phục tâm tình: “Nếu đều là đồng hương, tu vị đều là tam phẩm, như vậy chứng tỏ chúng ta từng có qua lại.”
Dưới Côn Luân sơn tuy có mấy vương quốc có nhân khẩu trăm triệu, nhưng mà cao thủ nhị phẩm tam phẩm thì lại hiếm như lá mùa thu, tổng cộng chỉ có một ít người thôi.
Dù bọn họ chưa gặp mặt nhau, thì cũng phải nghe qua thanh danh của đối phương.
Vì vậy, phải câu thông với nhau trước.
Nhưng khi Tiếu Cuồng Long vừa dứt lời, bọn họ đồng loạt rùng mình, ngậm miệng không nói.
Bởi vì hội nghị ở hậu viện đã kết thúc.
Đạo thị của Sở Hi Thanh, Cuồng Kiếm – Phong Tam đã bay qua bên này.
“Các ngươi đều ở nơi này.”
Phong Tam nhìn xuống ba người với vẻ suy tư: “Đúng lúc lắm! Chủ thượng lệnh cho ta tạm thời chấp chưởng Hình đường, phụ trách chỉnh đốn bang quy, xử lý một đám nghịch đồ vi phạm bang quy trong vòng một năm lại đây. Ba người các ngươi và Phong Liên Thành, tạm thời nghe theo ta.”
Vẻ mặt ba người Tiếu Cuồng Long trở nên nghiêm túc, đồng thời chắp tay nói: “Xin nghe lệnh Kỳ chủ!”
Trong lòng bọn họ đều âm thầm cười gằn.
Vị Vô Cực Đao Quân này quả nhiên rất có thủ đoạn, đây là muốn mượn lực lượng của đám tam phẩm bọn họ để trấn áp tất cả hạng người gây rối trong bang.
Tính toán hay lắm.
Bọn họ lại không thể làm gì khác, chỉ cần muốn ở lại Thiết Kỳ Bang, muốn được Sở Hi Thanh tin tưởng, thì nhất định phải nghe lệnh.
Đáng thương chính là đám người bên dưới, có lẽ không có kẻ nào dám đối kháng với mấy cao thủ tam phẩm như bọn họ.
Lúc này, Cuồng Kiếm – Phong Tam lại hơi do dự một chút.
Cuối cùng, hắn lại ngậm lấy vài phần nghi ngờ mà hỏi: “Ta xem qua lý lịch của các ngươi, hoặc là xuất thân từ Côn Luân sơn, hoặc là có nhiều liên quan với Côn Luân sơn. Dù là Phong Liên Thành cũng lăn lộn nhiều năm ở Côn Luân sơn, mãi đến mấy năm trước mới chạy đến ‘Cuồng Sa tử vực’ ở phía tây làm mã phỉ.”
Ba người nghe thấy câu này, nội tâm không khỏi chìm xuống, nghĩ thầm vẫn là đến rồi.
Sở Hi Thanh quả nhiên đã nghi ngờ.
Trên mặt bọn họ lại thản nhiên, lẳng lặng lắng nghe.
“Không dối gạt ba vị, Phong mỗ cũng xuất thân Côn Luân sơn, sinh ở Côn Luân sơn, mãi đến mấy tháng trước mới xuôi nam đến Thần Châu.”
Phong Tam biết thân phận của ba người này có vấn đề.
Cho nên hắn mới do dự.
Chẳng may vạch trần thân phận của ba người, để bọn họ bị ép phải trực tiếp trở mặt thì làm sao bây giờ?
Nhưng Phong Tam vẫn không chịu nổi lòng tò mò.
Hắn vẫn luôn ôm nghi vấn với trí nhớ và thân thế của mình.
Phong Tam nghĩ thầm, nếu như ba tên này trở mặt, vậy thì mình ra tay làm thịt luôn là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận