Bá Võ

Chương 737: Hung tàn

Sau khi giết chết Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương, Sở Hi Thanh chỉ dừng lại tầm mười lăm cái hô hấp, sau đó tiếp tục cấp tốc chạy về phía hồ Thái Tử ở phía bắc.
Hắn và Bạch Tiểu Chiêu chỉ quét dọn chiến trường một cách qua loa.
Bạch Tiểu Chiêu phụ trách thổi tan, phá hủy và dọn dẹp tất cả dấu vết trên chiến trường, đập nát tất cả ống tiêm Thần Tiên Kiếp. Sở Hi Thanh thì lại tập trung thu thập pháp khí.
Chủ yếu là thu thập các pháp khí loại nhỏ như đồ trang sức, không chỉ đáng tiền mà thể tích nhỏ, trọng lượng nhẹ, sẽ không ảnh hưởng đến tốc độ thân pháp của hắn.
Những thứ có thể tích lớn như áo giáo và binh khí, đều không nằm trong cân nhắc của Sở Hi Thanh.
Hắn chỉ cầm một thanh Nhạn linh đao để làm đồ dự bị, cùng với kiếm của Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương.
Nhạn linh đao là pháp khí lục phẩm hạ, có thể thay thế Tốn Phong Chấn Lôi đao.
Thanh Tốn Phong Chấn Lôi đao này rất rắn chắc và kiên cố, trình độ kiên cố của nó có thể so với đại đa số binh khí cấp ngũ phẩm, nhưng khi Sở Hi Thanh giao thủ với mấy người Ngự Xích Dương, cây đao này vẫn bị nứt vài chỗ, xuất hiện vài lỗ hổng nhỏ.
Lỗ hổng không lớn, mài một chút là có thể sử dụng.
Nhưng Sở Hi Thanh lại không thể không đề phòng, chuẩn bị một thanh đao làm dự bị.
Thật ra hắn có hai thanh đao dự bị, nhưng chuyện lần này xảy ra quá bất ngờ, hắn không kịp mang đi.
Huyết Vũ Kiếm là một thanh kiếm cấp độ ngũ phẩm hạ, mấu chốt là vật này không phải pháp khí tà đạo.
Dưới trướng của Sở Hi Thanh không có ai dùng loại kiếm tinh xảo này, hắn chuẩn bị bán thứ này đi, sẽ kiếm được một khoản kha khá.
Thật ra trên người của mấy kẻ này còn có không ít đan dược, bạc và ngân phiếu.
Nhưng Sở Hi Thanh cũng không lục soát.
Xử lý những thứ này cũng khá phiền phức, đặc biệt là những ngân phiếu ký tên.
Muốn dùng ngân phiếu ký tên để ép các cửa hàng bạc và tiền trang ngoan ngoãn phun tiền ra, quả thực là còn khó hơn lên trời.
Mà ngay khi Sở Hi Thanh tiếp tục chạy nhanh về phía bắc, hắn mang theo sắc mặt đầy vui mừng, lấy tay làm đao, bắt đầu khoa tay trong không trung.
Vừa rồi, khi giao thủ với Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương, Sở Hi Thanh lại có một cảm ngộ mới với một chiêu Hư Đường Huyền Kính này, làm cho ý võ của hắn càng hòa hợp hơn.
Tuy nhiên, điều làm Sở Hi Thanh vui mừng chính là, một đao Hư Đường Huyền Kính này được Nhai Tí đao ý tầng mười một ảnh hưởng, lại sinh ra vài phần Thiên đạo chi vận.
Uy lực mạnh mẽ, không hề thấp hơn cực chiêu.
Nửa khắc thời gian sau, đã nhìn thấy hồ Thái Tử ở phía xa xa.
Sở Hi Thanh híp mắt lại, sắc mặt lạnh lùng như băng.
Bởi vì có bốn người đang đứng ở bên bờ hồ.
Bọn họ có tướng mạo và hình thể khác nhau, hoặc là cao to khỏe mạnh, người như tháp sắt. hoặc là thấp bé thon gầy, tựa như khỉ già.
Nhưng đều không ngoại lệ, tất cả đều mặc trang phục bộ khoái của Lục phiến môn.
Sở Hi Thanh cũng không đổi phương hướng, tốc độ cũng không hề giảm lấy một chút.
Toàn thân hắn trượt sát mặt đất, tựa như quỷ mị, lại giống như một đoàn sương khói.
Sở Hi Thanh vẫn chạy nhanh đến bờ hồ, khoảng cách bốn tên bộ đầu của Lục phiến môn chỉ còn hơi mươi trượng, lúc này hắn mới dừng bước.
“Nham Ưng thần bộ - Triệu Thất Gia?”
Sở Hi Thanh nhìn vị lão giả đứng ở nơi trung ương của bốn người.
Mày kiếm của hắn giương lên, lời nói hàm chứa bất ngờ: “Các hạ là Tổng bộ đầu của Lâm Hải, vì sao lại nhảy vào vũng nước đục của quận Tú Thủy chúng ta?”
Ngày xưa, hắn còn được Chu gia ở Lâm Hải dẫn tiến, từng gặp mặt vị Tổng bộ đầu này một lần.
Thậm chí Sở Hi Thanh còn nhận ra ba người còn lại, Quỷ Thủ – Kham Trung Thạch, Thiết Đao – Lạc Tường, Bạch Viên Kiếm – Yến Liễu. Tất cả đều là bộ đầu có tiếng ở Lâm Hải, bọn họ đã từng uống rượu với nhau.
Triệu Thất Gia tầm sáu mươi tuổi, mái tóc xám trắng, hai hàng lông mày dày đặc, mũi như ưng.
Vị này cụp mắt xuống, sắc mặt nghiêm nghị: “Án sát sứ ty Đông Châu có lệnh, Lục phiến môn Đông Châu cần không tiếc bất cứ giá nào, mau chóng bắt giữ ngươi. Tại hạ phụng mệnh mà đến, lùng bắt Sở thiếu kỳ chủ về quy án.”
Đôi tay hắn hơi cong lại, tựa như vuốt ưng, mạnh mẽ và cứng cáp, móng tay thì lại sáng loáng tựa như lưỡi đao: “Ta khuyên Sở thiếu kỳ chủ không nên chống cự! Nể tình chúng ta từng quen biết, lão phu nhất định sẽ dùng toàn lực, bảo vệ ngươi an toàn khi ở trong ngục. Bằng không thì lão phu sẽ không nhận ngươi, đôi ‘ưng trảo’ này của lão phu cũng không nhận ra Sở thiếu kỳ chủ.”
Sở Hi Thanh thấy buồn cười, tiếp tục cất bước về phía bốn người phía trước: “Vậy ta cũng khuyên các ngươi, tốt nhất là tránh ra cho ta, đừng bỏ mạng vì chuyện không liên quan đến các ngươi. Đao của Sở mỗ cũng không biết nói chuyện tình cảm đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận