Bá Võ

Chương 1505: Song đao (3)

Sau đó, Sở Hi Thanh lại nhìn về phía Lệ Thiên Công, trong mắt hiện ra một tia chờ mong: “Đao của ta xong rồi?”
Trên mặt Lệ Thiên Công ngậm lấy nụ cười hưng phấn và đắc ý, đưa một thanh Nhạn linh đao đến trước Sở Hi Thanh: “Đao này tên là Tu La Tru Ma đao, dài ba thước ba tấc, cấp độ tam phẩm thượng.”
“Do Ngự Vân Tưởng Ngự đại trưởng lão tự mình chỉ dạy, tập hợp rất nhiều thiên tài địa bảo chủ thượng mang về, lại nung nấu chín mươi chín căn Tu La Ma Cốt, còn cả ba giọt tinh huyết của chủ thượng. . .”
Mạch Tu La đều là hậu duệ của La Hầu, trong cơ thể bọn họ có huyết mạch La Hầu thuần khiết nhất.
Sở Hi Thanh cầm cây đao lên, ngưng thần cảm ứng, khóe môi liền cong lên.
“Đao tốt!”
Thanh Tu La Tru Ma đao này có thể gia tăng ba tầng Tru Thiên võ ý, hai cấp huyết mạch La Hầu, giới hạn cao nhất cũng là tầng 22.
Cần biết, Tru Thiên là võ ý cấp bậc thánh truyền, mà La Hầu là huyết mạch Thần giai.
Tuy rằng đao này chỉ là tam phẩm thượng, nó lại tăng cường cho Sở Hi Thanh không kém hơn thanh Kính Hoa Thủy Nguyệt đao kia.
Hơn nữa, vì hòa tinh huyết của bản thân mình vào nó, nên Sở Hi Thanh cảm giác cây đao này rất quen thuộc, tựa như máu thịt của mình vậy.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, chỉ bằng cây đao này, cho Lệ Thiên Công một vị trí Đạo thị là không lỗ.
Sau đó, Lệ Thiên Công lại ngậm lấy vài phần tranh công, đưa mấy cái binh khí đến trước mặt Sở Hi Thanh: “Còn đây là binh khí mà thuộc hạ chế tạo cho bộ hạ ở Thiết Kỳ Bang của ngài.”
“Rất tốt!”
Sở Hi Thanh nhìn những binh khí này một chút, vẻ tán thưởng trong mắt càng đậm hơn: “Tuy rằng đều là đồ bình thường, nhưng phẩm chất rất không tệ, có thể thấy được ngươi rất để tâm.”
“Khoảng thời gian này, không cần luyện khí nữa. Ngự đại trưởng lão đã đáp ứng ta, để ngươi đi qua làm trợ thủ cho hắn, thuận tiện chỉ điểm cho ngươi một chút, trong khoảng thời gian này, nhất định phải học hỏi cho tốt.”
Hắn từng dùng thẻ thiên phú của Ngự Vân Tưởng lên người Lệ Thiên Công, nên Ngự Vân Tưởng cũng có thể nhìn trúng tên này.
Sở Hi Thanh không cầu tên này có thể giỏi cả luyện khí và võ đạo, tương lai người này chỉ cần vào tam phẩm, nắm giữ trình độ luyện khí của Đại tông sư là có thể làm hắn thỏa mãn.
Sau đó, Sở Hi Thanh lại quay đầu nhìn Sở Vân Vân.
Ngay khi hắn đang nghĩ xem nói cái gì, ánh mắt Sở Vân Vân lại dịu dàng hơn một chút: “Ngươi nên biết tình cảnh của mình, thế gian bây giờ, có vô số người muốn tính mạng của ngươi. Vì vậy ngươi nhất định phải cẩn thận!”
“Huynh trưởng, tuy rằng ngươi học được Thần Ý Đao Tâm, lại có thứ kia hộ thân, còn có rất nhiều bố trí, nhưng chưa chắc đã có thể an toàn. Nói chung là nếu chiều gió không đúng, thì lập tức chạy về Vô Tướng thần sơn, không cần cậy mạnh. Cơ nghiệp Thiết Kỳ Bang ở Đông Châu không có cũng không sao, chúng ta chỉ cần thời gian mà thôi.”
Sở Vân Vân nói đến ‘thứ kia’, thì lại nghĩ đến tình cảnh đêm hôm qua, trên mặt nhất thời hơi hồng hào.
Chính là vì Sở Hi Thanh có thứ này nên mới dám ra tay với nàng.
Nhưng có cái Hỗn Độn Chi Tâm này, Sở Hi Thanh liền có đủ lực lượng bảo vệ bản thân.
Nội tâm Sở Hi Thanh lại có chút ấm áp.
Vân Vân vẫn rất thương hắn.
Hắn gật đầu, trên mặt hiện ra vẻ nghiêm túc: “Ta hiểu, nhất định sẽ tùy cơ ứng biến, làm theo khả năng.”
Buổi sáng hôm đó, hai người Sở Hi Thanh và Cuồng Kiếm – Phong Tam điều khiển Dục Nhật thần chu, âm thầm bay ra khỏi Vô Tướng thần sơn.
Lần này, ngoại trừ Phong Tam ra thì hắn không dẫn theo ai cả.
Lục Loạn Ly và Lưu Nhược Hi vẫn còn trong bí cảnh thời gian.
Bí cảnh thời gian đã có thể kéo dài đến một năm rưỡi.
Tương ứng với đó, hai người bọn họ cũng phải ở trong đó thêm nửa tháng.
Sức chiến đấu của Kế Tiễn Tiễn và Chu Lương Thần tuy đã đến trình độ nhất định, nhưng lần này không thích hợp.
Lần này, kẻ địch của Sở Hi Thanh đều là cao nhân tam phẩm nhị phẩm, có sức chiến đấu có thể vào Địa Bảng.
Đưa Kế Tiễn Tiễn và Chu Lương Thần theo, sẽ chỉ là trói buộc.
Còn dư lại một cái Sở Vân Vân, nhưng cũng cần ở lại Vô Tướng thần sơn.
Hai người Lý Trường Sinh và Ngự Vân Tưởng lừa gạt Trưởng Lão viện, dùng tài nguyên để xây dựng một tòa trận pháp khổng lồ ở phía đông Vô Tướng thần sơn, trợ giúp nàng loại bỏ thần độc và thần chú.
Mỗi ngày trận pháp này đều tiêu hao trăm cân linh thạch trung phẩm.
May mắn là Ngự Vân Tưởng rất giàu có.
Hắn là Đại tông sư thành danh mấy chục năm, của cải còn nhiều hơn cả Lý Trường Sinh.
Khi Dục Nhật thần chu bay được năm mươi dặm, Sở Hi Thanh cũng cảm giác được vài cỗ thần niệm đang khó chặt lấy mình.
Lần này, hắn không gióng trống khua chiêng, rất ít người biết hắn đi ra ngoài.
Nhưng hắn vừa mới bay ra khỏi phạm vi của thần sơn, liền bị người nhìn chằm chằm.
Tuy nhiên, tốc độ chính là điểm mạnh của Dục Nhật thần chu.
Mấy người kia chỉ đuổi theo được mấy ngàn dặm, liền bị Dục Nhật thần chu bỏ lại phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận