Bá Võ

Chương 506: Nội Quỷ Đường (5)

Sở Hi Thanh nghe vậy liền kinh hãi đến biến sắc, hắn bỗng nhiên ngồi bật dậy từ chỗ ngồi.
Hắn đứng dậy quá nhanh, làm cho tay áo bay lên, cương lực cuốn lên, khiến cho bàn trà bên cạnh bị lật tung.
“Chửi bới triều đình, lừa dối đại thần? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ta nghe nói, tuy Tả quận thừa bị quận trưởng lấy hết quyền lực, nhưng hắn vẫn còn có quan hệ rất tốt ở trong triều. Thầy của hắn từng là Đế sư đấy.”
Sắc mặt Sở Vân Vân lạnh lẽo, giọng nói lạnh lùng nghiêm nghị: “Lỗ Bình Nguyên nói là vì triều đình sắp phát hành ‘Đương thập đại tiền’, Tả Thiên Lộ và rất nhiều đồng liêu, liền viết tấu chương kết tội Hộ bộ thượng thư.”
Thật ra thì từ hai năm trước, thiên tử và Hộ bộ thượng thư đã từng muốn pháp hành Đương thập đại tiền này.
Lúc đó cả triều ngăn cản, tất cả đều công kích Hộ bộ thượng thư.
Khi đó Sở Vân Vân cũng từng dâng tấu chương, bày tỏ thái độ phản đối chuyện này.
Nàng cho rằng, dù triều đình có thiếu tiền, cũng không thể trắng trợn bóc lột bách tính như vậy được.
Cho nên thiên tử bị ép phải thu hồi ý chỉ, nhưng vẫn bảo vệ Hộ bộ thượng thư.
Không ngờ thời gian trôi qua hai năm, cái Đương thập đại tiền này lại quay trở lại.
Sở Hi Thanh nhíu mày, sau đó dứt khoát nhanh chân bước ra ngoài.
. . .
Đương thập đại tiền cũng khá hiểu biết về cái gọi Đương thập đại tiền này.
Tại thế giới cũ của hắn, Vương Mãnh cũng từng phát hành ‘thập tiền’, Lương Nguyên đế cũng từng phát hành qua, Chu Vũ đế phát hành qua, Đường Túc Tông cũng phát hành, Thái Kinh cũng từng phát hành qua.
Nguyên do đều là vì triều đình thiếu tiền, bởi vậy phát hành Đương thập đại tiền, hòng hóa giải khủng hoảng tài chính.
Cái Đương thập đại tiền này, nếu như là thời hiện đại thì cũng không có gì. Đơn giản chính là một tiên tiền đồng nặng hơn một chút, thay thế cho giá trị của mười đồng tiền.
Hiện đại có một đồng, hai đồng, năm đồng, một trăm đồng, thậm chí còn không phải tiền kim loại, mà là tiền giấy, cơ bản là không khác gì nhau.
Nhưng mà tại cổ đại, thì đây là bóc lột trắng trợn, nghiền ép bách tích.
Triều đình dùng một đồng tiền có thêm một ít đồng, lại có thể mua được của cái có giá trị của mười đồng.
Khi vừa mới bắt đầu, thì có thể sẽ không có hậu quả xấu nào, thậm chí còn có thể phát triển kinh tế một phen.
Nhưng mà sau này, dân gian nhất định sẽ xuất hiện một lượng lớn tiền đúc trộm.
Thành phẩm của mười đồng tiền đúc trộm, chỉ nhiều hơn một đồng tiền một chút, chắc chắn sẽ có rất nhiều người làm cái này.
Đạo lý này giống như tiền giả ở hiện đại, hầu như là đều là đồng tiền mệnh giá đắt.
Ít người làm tiền giả mệnh giá thấp, bởi vì không có lãi.
Mà một khi Đương thập đại tiền bị đúc trộm, sẽ mang lại một hậu quả rất xấu. Ví dụ như giá hàng tăng cao, tài sản của bách tính co lại. . . vân vân.
Cuối cùng, triều đình sẽ tự ăn phải quả ác của mình, chỉ vì triều đình cũng phải mua đồ, nếu như thương phẩm càng ngày càng đắt, mà tiền càng ngày càng mất giá, vậy há có thể không khủng hoảng?
Chỉ có thương nhân và đám thế gia hào cường là sẽ không bị hao tổn, bọn họ sẽ cự tuyệt sử dụng Đương thập đại tiền, chuyển tất cả nguy cơ lên trên người bách tính và triều đình.
Tuy nhiên, Sở Hi Thanh bây giờ cũng lười quan tâm đến nguy hại của Đương thập đại tiền, hắn chỉ quan tâm đến Tả Thanh Vân.
Cái tên này đang yên đang lành thì lại bị bắt giam hạ ngục, lúc trước lại không có chút tiếng gió nào, sau đó cũng không gửi một tin tức nào cho hắn.
Sở Hi Thanh càng không tự chủ được mà sinh ra một tia oán giận với Ngô Mị Nương.
Nữ tử này là bạn tốt của Tả Thanh Vân, vì sao lại không truyền tin tức cho hắn? Chẳng lẽ còn muốn hắn bỏ tiền mua sao?
Sở Hi Thanh cưỡi con ngựa tốt nhất ở trong chuồng ngựa, chỉ dùng vẻn vẹn hai khắc thời gian là đã chạy đến thành Tú Thủy.
Hắn chạy thẳng đến nha môn quận, sau đó được một bị bộ đầu thất phẩm áo đỏ dẫn vào bên trong đại lao của quận nha.
Hiện giờ, đường chủ Tây Sơn Đường như hắn cũng có chút mặt mũi, mà lại chịu bỏ tiền bạc.
Bởi vậy, một tên bộ đầu áo đỏ mới nhậm chức của Lục phiến môn rất vui lòng hỗ trợ, sắp xếp cho Sở Hi Thanh gặp mặt Tả Thanh Vân.
Đại lao của quận nha có một nửa nằm dưới lòng đất. Chỉ có tầng thứ nhất là ở trên mặt đất, tầng hai, tầng ba, tầng bốn đều nằm dưới lòng đất. Có người nói nền đất và vách tường bốn phía của đại lao, đều có đá bazan dày đến ba trượng, cao thủ ngũ phẩm cũng có khó thể trốn thoát khỏi đây.
Khi Sở Hi Thanh đi theo người này vào trong đại lao, xuyên qua một các hành lang chật hẹp, cùng với từng tầng từng tầng cửa sắt nặng nề và dày cộm để đi đến tầng bốn, hắn không khỏi nhíu chặt lông mày.
Không khí nói này vẩn đục, còn có một luồng tanh tưởi quanh quẩn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận