Bá Võ

Chương 1051: Ngoài dự đoán của mọi người (5)

Sở Hi Thanh thu đao vào vỏ, đồng thời nhìn lên đỉnh đầu của mình.
Ấn ký của Thái Sơ Huyền Nữ vẫn là màu vàng, hoa văn màu tím trên đó không giảm mà lại tăng, chỉ linh quang của ấn ký lờ mờ, không còn bắt mặt như trước.
Khóe môi Sở Hi Thanh hơi vểnh lên, làm quyến giả của đám thần linh này vẫn có chỗ tốt.
Nếu như không có thần ân của Thái Sơ Huyền Nữ, hắn thật sự không có cách gì để bắt những người này.
Sau đó, Sở Hi Thanh lắc mình trở về trên lưng tiểu Huyền Vũ.
Hắn nhìn Phương Bất Viên ở cách đó không xa đang nhìn mình với ánh mắt tràn đầy chờ mong.
Sở Hi Thanh không khỏi ‘chậc’ một tiếng, vẻ mặt không làm lòng mà ném một chiếc nhẫn màu vàng đất qua.
Cái này chính là Khôn Nguyên linh giới của Phương Bất Viên.
Thứ này ở trên người hóa thể Lôi của Cổ Kiếm, bị Sở Hi Thanh nhặt được.
Thử hỏi có ai không muốn pháp khí không gian? Huống hồ bên trong nhẫn còn có lượng lớn ngân phiếu và các loại bảo vật khác.
Nếu như thứ này không phải đồ của đồng môn, hắn nhất định sẽ chiếm làm của riêng chứ không trả lại!
Vẻ mặt Phương Bất Viên lập tức thả lỏng, mắt hiện ra vẻ vui mừng: “Đa tạ! Quay đầu ta nhất định sẽ bày tiệc rượu, báp đáp đại ân của Sở sư đệ!”
Lúc này, hắn cầm Khôn Nguyên linh giới, ngưng thần cảm ứng vùng không gian trong đó.
Ý mừng trên mặt Phương Bất Viên càng đậm hơn.
Trong này có không ít đồ tốt, may mà Cổ Kiếm không thể mở được.
Sau đó, Phương Bất Viên lại cảm ứng một viên tiền đồng và một thỏi bạc ròng có vẻ ngoài đen thùi lùi đang lẳng lặng nằm trong một góc của không gian.
Trái tim vốn đang treo trên cuống họng của hắn, rốt cuộc cũng rơi xuống.
Đây là gốc rễ của hắn, hắn có thể không cần Khôn Nguyên linh giới, nhưng nhất định phải có hai thứ này.
Lãnh Sát Na ở sau lưng Phương Bất Viên thì lại hai tay ôm kiếm, sắc mặt lạnh lùng, mở miệng trào phúng: “Không ngờ ngươi lại té ngã trong tay một tên tạp chủng. Cha để ngươi vào đây là để ngươi bảo vệ người khác, kết quả lại phải dựa vào Sở sư đệ mới có thể cướp lại những bảo bối này, ngươi có thấy mất mặt hay không?”
Sở Hi Thanh nghe bọn họ nói chuyện thì lại thấy là lạ.
Đây là chính mình trào phúng chính mình?
Nhưng có một ít Phân thần Hóa thể thuật sẽ xuất hiện tính cách không giống nhau, giống như nhân cách phân liệt vậy.
Cửu Luân thần ấn của hắn cũng tương tự như vậy, phân hóa ra ác, tà, trầm, chướng, tham, hận, muội, sắc, nghi, chín cái giống như chín nhân cách khác nhau.
Cũng may mà pháp môn này đã được hai người Huyết Nhai Đao Quân và Tần Mộc Ca sửa đổi, năng lực khống chế phân thần rất mạnh, hậu hoạn cực nhỏ.
Sở Hi Thanh chắp tay sau lưng, khóe môi hơi cong lên: “Bày tiệc rượu thì không cần, chỉ hi vọng sư huynh nhớ kỹ lời hứa của ngươi.”
Khóe môi Phương Bất Viên hơi giật giật vài cái, vì thuyết phục Sở Hi Thanh cướp lại Khôn Nguyên linh giới cho hắn, mà hắn đã phải trả một cái giá cao.
Đầu tiên là những pháp khí mà hắn vay của Sở Hi Thanh, tất cả đều phải mua theo giá thị trường, hơn nữa còn có lãi là 9 ra 13 vào.
Sau đó, hắn nhất định phải chia một phần mười giá trị của đồ trong Khôn Nguyên linh giới cho Sở Hi Thanh.
Nhưng cũng hết cách rồi, ai bảo hắn làm mất Khôn Nguyên linh giới cơ chứ?
Đáng tiếc là Sở Hi Thanh không có chí ở phương diện này, bằng không thì cũng có tiềm chất làm gian thương.
“Được rồi! Trở về tông môn sẽ đưa cho ngươi, trong nhẫn này của ta có rất nhiều đồ, ngươi cầm không nổi.”
Phương Bất Viên lại tiện tay vung lên, thu những túi hành lý trên lưng tiểu Huyền Vũ vào trong tay áo: “Những pháp khí này của ngươi cũng giao cho ta, ta đảm bảo có thể bán với giá thị trường, chỉ lấy một phần mười tiền công.”
Nhờ vậy mà hắn kiếm lại được một nửa rồi.
Phương Bất Viên vừa thu đồ vừa tiếc hận không thôi.
Sở Hi Thanh hiến tế cho Binh Thần – Lê Tham thật sự quá nhiều.
Nhưng cũng hết cách, khi đó Khôn Nguyên linh giới không nằm trong tay hắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Sau đó, Phương Bất Viên lại trừng mắt nhìn đám người trên lưng rùa: “Các ngươi còn đứng đấy làm gì? Còn không mau giúp đỡ thu dọn đồ đạc? Pháp khí và vật tùy thân trên người những kẻ này đều là hàng đắt tiền đấy.”
“Việc này không vội.” Vương Hi Trúc nhướng mày, hai tay ôm quyền: “Hai vị không nên giải thích cho chúng ta một câu sao?”
Tiết Đình Hữu cũng chắp tay nói: “Hai vị, ta cũng rất muốn biết đầu đuôi là như thế nào?”
Không chỉ hai vợ chồng bọn họ, mà tất cả mọi người đều nhìn Phương Bất Viên với vẻ tò mò.
“Còn có thể là cái gì? Đơn giản là một tên nội quỷ ẩn núp ở Vô Tướng thần tông chúng ta thôi. Chỉ là không ngờ thực lực của người này mạnh như vậy, còn là cấp Siêu thiên trụ.”
Phương Bất Viên cười nhạo một tiếng, tiếp tục thu hành lý trên lưng rùa: “Khi ta tiến vào tầng thứ nhất của bí cảnh, hắn đã dùng ba viên ngọc phù tam phẩm Địa sát ám hại ta. Một cái Thâu Thiên Hoán Nhật, trộm Khôn Nguyên linh giới của ta. Một cái Phong Thần Cấm Niệm, niêm phong linh thức ý niệm của ta. Một cái Thần Nguyên Khí Cấm, cấm một thân chân nguyên của ta, quả thật là bị hắn giết chết trong một trăm cái hô hấp. May mà chủ hồn của ta có thể chuyển đến trên người phó thể, còn có huyết mạch đặc thù mà chuyển chết thành sống, bằng không thì phải xong đời.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận