Bá Võ

Chương 2373 - Lấy thiên địa vạn vật làm đao (3)

Sở Hi Thanh đã cất chén rượu đi.
“Chắn hẳn là tiên thiên ‘Huyết thạch tủy’, cũng có thể không có vấn đề gì. Nhưng mặc kệ thế nào, bây giờ cũng không phải lúc dùng nó.”
Hắn nhắm mắt lại, bắt đầu nghiên cứu thiên quy, thôi diễn võ đạo với chín phân hồn của mình.
Thật ra thì từ khi tiến vào vực ngoại đến giờ, hắn vẫn luôn làm vậy, chưa từng gián đoạn, dù sao hắn cũng ước nguyện nửa năm, không thể lãng phí như vậy.
Đương nhiên, chủ lực vẫn là chín đạo phân hồn.
Cửu Luân thần ấn của hắn đã đến tầng 22, Cửu Luân Ngự Kiếm chân quyết cũng đã đến tầng 23.
Mỗi một phân hồn của Sở Hi Thanh đều tương đương với nguyên thần của một võ tu nhất phẩm, có trí tuệ và linh tuệ phi phàm.
Nếu nhìn kỹ Cửu Diệu Thần Luân kiếm thì sẽ phát hiện, chín thanh kiếm chất chứa phân hồn của Sở Hi Thanh đã có biến hóa kỳ dị.
Thân kiếm đã không chỉ là chất liệu Huyết tùng, mặt ngoài còn hiện ra một chút ánh kim loại.
Sở Hi Thanh cảm giác võ đạo của mình gần đây có hơi loạn, muốn thống hợp lại với đao đạo của mình, lấy Hỗn Độn chi pháp làm trụ cột, hòa vào các loại võ đạo khác của bản thân.
Ngự vũ trụ bầu trời làm đao, ngự thiên địa vạn pháp làm đao, ngự thế gian vạn vật làm đao, ngự thần quỷ yêu tà làm đao, lấy đao làm tâm, tâm tức là đao…
Hiện giờ, tiến triển chỉ có hạn, môn đao đạo hoàn toàn mới này vẫn chưa thể gặp người.
Nhưng chỉ cần hắn có thể hoàn thành, võ đạo của bản thân sẽ hòa làm một thể với thiên địa, chỉ cần nơi hắn ở, toàn bộ thiên địa vạn vật đều là đao của hắn, tất cả mọi thứ trong thiên địa này, không gì là không thể làm đao.
Lục Loạn Ly hơi trầm ngâm, cũng cất chén rượu trước người đi.
Giống như Sở Hi Thanh đã nói, giờ không phải lúc dùng nó.
Dù hai vị kia đáng tin, thì chờ sau này dùng cũng được.
Nàng cũng bắt đầu nhắm mắt nhập định.
Lục Loạn Ly đãn năn nỉ Sở Hi Thanh ước nguyện cho nàng.
Nên nàng cũng phải dành thời gian tối ưu hóa Thiên Tàn Thủ của mình.
Tư Hoàng Tuyền không chỉ luyện hóa tinh thạch, mà còn dung luyện, chỉnh hợp, sắp xếp và cường hóa.
Lúc trước bọn họ vội vàng, cũng sợ bị đám thần linh kia tìm thấy, cho nên nàng luyện hóa hơi vội.
Tư Hoàng Tuyền còn muốn tìm hiểu sâu, và khống chế tòa trận pháp dưới chân bọn họ, cái này cũng cần thời gian nhất định.
Vì vậy Lục Loạn Ly đoán là mình có đủ thời gian.
Nhưng khoảng hai canh giờ sau, lại có một tiếng chuông truyền tới.
Tiếng chuông hùng vĩ kia trùng kích nguyên thần của tất cả mọi người.
Sua đó tiếng chuông càng ngày càng nhanh, ban đầu là hai canh giờ một lần, chờ đến nửa ngày trôi qua, liền đổi thành một canh giờ một lần.
Đến nửa đêm, cách nửa canh giờ là tiếng chuông vang lên một lần. Không chỉ càng ngày càng nhanh, mà cường độ càng ngày càng rộng lớn, bao trùm toàn bộ ‘Chiến Phong giới’.
Mấy người Sở Hi Thanh cũng còn tốt, bọn họ chỉ cảm nhận được một chút áp lực thôi.
Nhưng mà mấy ngàn vạn âm linh bên trong ‘Chiến Phong giới’ lại không chịu đựng nổi.
Tiếng chuông này để bọn họ đau đớn không chịu nổi, một ít kẻ tương đối yếu kém thì còn có khuynh hướng tan rã.
Sở Hi Thanh ban đầu còn lo Tư Hoàng Tuyền dễ kích động, sẽ kết thúc bế quan.
Mãi đến tận trưa ngày thứ hai thì Sở Hi Thanh mới yên tâm, tâm chí của Tư Hoàng Tuyền tốt hơn hắn nghĩ.
Mà đến lúc gần nửa đêm, tiếng nói của Vu Hàm Nguyệt lại vang lên: “Chư vị khách quý, vương thượng đã kết thúc bế quan, đại điển của âm triều ta sắp bắt đầu, xin mời chư vị khách quý dời bước đến chủ điện xem lễ.”
Âm triều khắc với hoàng triều, vào lúc nửa đêm, thời điểm âm lực mạnh nhất thì mới là giờ lành của bọn họ.
Khi mấy người Sở Hi Thanh đi đến chủ điện, chỉ thấy nơi này đã được trang trí lại.
Không biết Vu Hàm Nguyệt thu thập vải vóc và tơ lụa, cùng các loại lễ khí từ nơi nào, lại làm cho tòa cung điện đá thô sơ này trở nên cực kỳ hoa lệ.
Còn có ba ngàn vị nữ hầu âm linh mặc trang phục cung nữ, một vạn thị vệ âm linh mạnh mẽ vờn quanh, còn có mười vạn tướng sĩ âm linh mặc giáp đứng trước quảng trường bên ngoài điện.
Cảnh tượng này tuy không bằng Đại Luật, nhưng cũng khá là khí thế.
Nhưng có thể thấy cảm xúc của những âm linh này không tốt lắm.
Sở Hi Thanh có thể hiểu được, dù sao trước khi bọn họ đến đây, cuộc sống của những âm linh này vẫn coi như yên bình.
Tư Hoàng Tuyền đã thay một bộ quần áo quân vương mũ miện, ngồi ngay ngắn trên ngự đài.
Vu Hàm Nguyệt dẫn bốn người vào trong điện, sau đó quay đầu thi lễ với Sở Hi Thanh: “Bệ hạ là Nhân hoàng phàm giới, là chủ của nửa Thần Châu, thân phận cao quý, mời bệ hạ và phó hậu điện hạ lên ghế trên.”
Ánh mắt của nàng có chút không cam lòng.
Đây mặc dù là nhân hoàng phàm giới, nhưng tu vị chỉ là nhị phẩm thôi.
Vu Hàm Nguyệt cũng từng ngơ ngác vì chiến tích của người này trong phàm giới.
Nhưng trận chiến cách đây không lâu, đã chứng minh Thần Ý Xúc Tử Đao không có nhiều tác dụng ở vực ngoại, có thể bị thần linh cấp bậc Vĩnh Hằng trung vị áp chế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận