Bá Võ

Chương 2179 - Lăng Bá Võ Vương

Kiến Nguyên đế đã nhìn thấy sắc mặt Trưởng Tôn Binh Quyền lúc xanh lúc trắng.
Lửa giận trong mắt nàng chẳng những không biến mất, trái lại còn như hóa thành thực chất, càng ngày càng dữ tợn.
Nếu ánh mắt Trưởng Tôn Binh Quyền có thể hóa thành lưỡi đao, Kiến Nguyên đế đã bị chém thành muôn mảnh rồi!
Kiến Nguyên đế không những không giận, mà còn lấy làm mừng.
Hắn rất yêu thích cảm giác chinh phục ngựa hoang như này.
Hơn nữa, Trưởng Tôn Binh Quyền bị hắn khống chế, dù có phản kháng thì cũng không thể làm gì được hắn.
“Trẫm rất thích ánh mắt này của ngươi.”
Kiến Nguyên đế buông tay ra, cười đứng lên: “Người đâu, tẩy rửa thân thể cho ái phi của trẫm, lại trang điểm và mặc trang phục. Trẫm muốn dẫn nàng đi xem trò hay.”
Theo giọng nói của hắn hạ xuống, lập tức có hơn mười vị cung nữ vội vã đi vào trong điện, bắt đầu tẩy rửa và mặc quần áo cho Trưởng Tôn Binh Quyền.
Trưởng Tôn Binh Quyền hoàn toàn không có lực phản kháng, chốc lát sau đã được mấy vị cung nữ này trang điểm lộng lẫy.
Kiến Nguyên đế nhìn gương mặt và thần thái của Trưởng Tôn Binh Quyền, vẻ hài lòng trong mắt càng đậm hơn.
Sau khi vị Cực Đông Vương này chuyển giới, thật sự là cho hắn một niềm vui bất ngờ.
Điều này làm cho hắn bớt bất mãn với Vũ Côn Luân hơn một chút.
Sau đó, Kiến Nguyên đế mạnh mẽ kéo Trưởng Tôn Binh Quyền ra ngoài, leo lên ngọc liễn đang chờ ở bên ngoài.
Trưởng Tôn Binh Quyền hoàn toàn là thân bất do kỷ.
Trong lồng ngực của nàng tràn ngập phẫn nộ đến phát cuồng, nhưng một đường lại chỉ có thể đỏ mặt, ngồi tựa vào trong ngực của Kiến Nguyên đế, như một con chim nhỏ nép vào người.
Mãi đến tận một canh giờ sau, bọn họ mới đi đến một ngọn núi ở Tây Sơn.
Kiến Nguyên đế phát hiện Trang quý phi, Vũ Côn Luân, Tông Thần Hóa, Tông Thiên Lưu, Tiếu Hồng Trần, Mặc Sĩ La Hầu, tất cả đều đang chờ ở đây, ngoài ra còn có một lượng lớn cao thủ đại nội.
Trưởng Tôn Binh Quyền đầu tiên là trợn mắt với Vũ Côn Luân.
Nàng đoán chính là vị quốc sư này đã chuyển đổi giới tính của mình.
Trưởng Tôn Binh Quyền lại phát hiện, Trang quý phi đang nhìn mình với ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo, còn ngậm lấy từng tia trào phúng.
Mấy người Tông Thần Hóa và Tiếu Hồng Trần đều nhìn sang bên này với ánh mắt quái dị.
Nàng nhất thời cảm thấy xấu hổ, không dám nhìn nhau với Trang quý phi nữa.
Nhưng ngay sau đó, Trưởng Tôn Binh Quyền lại cảm thấy tức giận, liền trừng mắt hạnh với đám người.
Lúc này nàng lại phát hiện một chuyện khiến người ta kinh ngạc.
Trưởng Tôn Binh Quyền nhìn vào một bia đá cẩm thạch cao khoảng ba trượng ở cách đó không xa.
Trên bia có một hàng chữ đỏ thắm, mỗi một chữ đều mạnh mẽ, chấn động nhân tâm.
Đó là ‘Đại Ninh Bá Võ Vương, An Bắc đại tướng quân Tần Mộc Ca chi mộ’!
Nơi này là lăng Bá Võ Vương?
Trưởng Tôn Binh Quyền lại sinh ra chút nghi hoặc.
Kiến Nguyên đế dẫn nàng đến đây làm gì?
Hắn muốn dẫn mình đi xem trò vui gì?
Trưởng Tôn Binh Quyền lại âm thầm tự giễu, hiện giờ còn có ‘trò vui’ nào buồn cười hơn mình sao?
Khi Trưởng Tôn Binh Quyền nghĩ đến đây, nàng lại nhìn thấy một cô gái yểu điệu bay đến.
Nàng lập tức nhận ra nữ tử này.
Đó chính là trưởng nữ của Ngụy quốc công đương triều, là cháu ngoại Kiến Nguyên đế sủng ái nhất, Sở Mính!
Trong lời đồn, vị này có tu vị nhất phẩm thượng, còn học được thức thứ nhất của Thần Ý Xúc Tử Đao, đã là một trong những cao thủ trụ cột của triều đình.
Đáng tiếc là người này bị môn quy hạn chế, không thể đối địch với Vô Tướng thần tông. Có lẽ tương lai chỉ có thể dùng ở chiến trường Cự linh phương bắc, hoặc là trợ giúp triều đình trấn áp các thần tông và ma môn khác.
Sau khi bay đến đây, Sở Mính cũng nhìn Trưởng Tôn Binh Quyền trong ngực Kiến Nguyên đế với ánh mắt kinh ngạc.
Nàng nghĩ cái tên này là nam đúng không?
Sao lại không biết xấu hổ như vậy?
Sở Mính vô cùng tò mò, nhưng chỉ cho rằng đây là món đồ chơi mới mẻ mà cậu mình mới nghĩ ra thôi.
Đây không phải việc nàng nên xen vào.
Lúc này, Sở Mính quỳ một chân trên đất: “Thần sa vào tu hành, nhất thời quên mất thời gian. Kính xin bệ hạ khoan dung.”
“Không sao!”
Kiến Nguyên đế nở nụ cười hiền lành, phẩy tay nâng Sở Mính dậy: “Nói đến tu hành, mấy ngày nay Mính ngươi tiến bộ thế nào?”
Sở Mính cau mày liễu, vẻ mặt dị dạng: “Hoàng Lương Đại Mộng pháp của quốc sư quả nhiên là hữu dụng, phối hợp với đan dược của bệ hạ, thần tu hành một ngày có thể tương đương với mười năm. Tu vị và chân nguyên của thần đều có tiến bộ rất lớn, không chỉ tiếp cận nhất phẩm đỉnh phong, mà còn có thể điều khiển tu vị như cánh tay.”
“Thiên quy võ ý của thần cũng tiến bộ rất nhiều, Nhai Tí chi pháp đã đến tầng 22. Chỉ là… mệnh nguyên của thần tiêu hao quá nhiều, thực lực bây giờ của thần và Sở Hi Thanh vẫn còn chênh lệch rất lớn…”
Thực lực của nàng đã tăng lên, mà còn tăng lên trên phạm vi lớn.
Sở Mính dự tính thực lực của mình bây giờ có thể bước vào top 20 Thiên Bảng.
Sở Mính chỉ dùng chín ngày, liền tăng sức chiến đấu của mình lên mười vị trí trên Thiên Bảng.
Mà top 30 Thiên Bảng trở lên, chênh lệch giữa 10 vị trí là rất lớn.
Phải biết, ‘nghi thức’ của Sở Mính rất kém cỏi, đặc biệt là nghi thức ‘Nhai Tí’, hầu như không có tiến triển gì, nên top 20 đã là rất khó được rồi.
Sở Mính bây giờ đều dựa vào Bất Diệt Thiên Nhật Đao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận