Bá Võ

Chương 2195 - Thú vị rồi đây

‘Khư tâm’ trong Quy Khư chính là nơi sâu xa nhất của nơi này.
Sở Hi Thanh càng đến gần thì cảm giác áp lực càng nặng hơn.
Nơi này là nơi có áp lực lớn nhất của đáy biển, nước ở nơi này cũng không phải là nước bình thường, tất cả đều là Thất Nguyên Trọng Thủy.
Loại nước này có thể dùng để tế luyện Thiên Cương phù ‘Thiên Bạo Hạch Dương’, cũng là một loại tài liệu quan trọng trong trận pháp.
Tuy nhiên, những nơi khác cũng có Thất Nguyên Trọng Thủy, độ khó lấy được còn dễ hơn ở Quy Khư nhiều.
Khi Sở Hi Thanh thâm nhập được ngàn dặm, thì mấy vị Thi vương nhất phẩm dẫn đường kia đều dừng bước lại.
Thất Nguyên Trọng Thủy của nơi này đã biến thành Bát Nguyên Trọng Thủy, ngoại trừ áp lực càng ngày càng mạnh ra, thì còn có cả lực hút mạnh mẽ, ngoài ra còn có vô số viêm hỏa và tia sáng nóng cháy bắn ra, còn có những hạt bụi cuồng bạo không gì sánh nổi.
Toàn thân mấy vị Thi vương nhất phẩm kia đã bắt đầu bốc cháy rồi.
Bọn họ như hóa thành một bó đuốc ở dưới đáy biển sâu vậy.
Kẻ cầm đầu còn nói với vẻ xin lỗi: “Xin lỗi hai vị, chủ thượng nhà chúng ta chờ ở trong nơi sâu nhất, sau khi hai vị tiến lại gần, liền có thể giao lưu.”
Sau đó bọn họ cũng không dám ở lại đây lâu hơn, tất cả đều rời đi luôn.
Mà không chỉ là bốn con Thi vương này, tiểu Tóc Húi Cua đã trực tiếp chui vào cơ thể Sở Hi Thanh, Bạch Tiểu Chiêu cũng trốn vào trong nội giáp của hắn.
Nàng có thể co thân thể lại, chỉ to bằng nắm tay. Đôi cánh như sừng ở sau lưng thì hóa thành lôi đình và cuồng phong vờn quanh người, hoàn toàn không ảnh hưởng đến hình thế.
Tố chất thân thể của hai tên nhóc này vẫn kém một chút, không chịu nổi áp lực và lực lượng Dương viêm ở nơi này.
Tố chất thân thể của Lục Loạn Ly cũng không khác tiểu Tóc Húi Cua là mấy, đã tiếp cận với nhị phẩm thượng, nhưng còn kém một chút.
Nàng cũng rất gian nan.
Nhưng Lục Loạn Ly lập tức lấy Loạn Thiên Tử Kim Chuy ra, dưới sự tăng cường của thần bảo, chém ra một thức ‘cực chiêu Gần Thần’ Phân Băng Ly Tích.
Chỗ đáng sợ của Đại Minh Vương Luân chính là nó sinh sôi liên tục! Nếu như không có người mạnh mẽ phá giải nó, thì chỉ cần Lục Loạn Ly muốn, chiêu thức này có thể kéo dài mấy ngày mấy đêm.
Có một thức này hộ thân, Lục Loạn Ly trở nên thong dong hơn nhiều.
Nàng rất kinh ngạc nhìn nơi sâu xa trong ‘khư tâm’: “Trước kia ta từng xem sách cổ, trong đó có miêu tả ‘khư tâm’. Nói là càng vào sâu, cường độ của vật chất càng cao, lực hút càng mạnh, nơi trung ương quả thực là như mặt trời rơi rụng xuống thế gian.”
“Không ngờ những miêu tả này lại là thật, không giả chút nào. Dưới đáy biển sâu này vốn là nơi cực âm, vậy mà lại xuất hiện một chỗ như này. Nói vậy đây chính là cái gọi cực âm sinh dương, cực dương sinh âm.”
Sở Hi Thanh lại hơi lắc đầu phản đối.
Nơi trung ương này quả thực là hơi giống với mặt trời, nhưng mà còn kém mặt trời chân chính rất nhiều.
Hoàn cảnh nơi này cũng không quan hệ gì với ‘cực âm sinh dương, cực dương sinh âm’ cả.
Sở Hi Thanh nghĩ đến một ít sách cổ của Vô Tướng thần tông và một số truyền thuyết viễn cố trong miệng Thần Xích Hỏa.
Trong truyền thuyết, nơi trung ương hay còn gọi là ‘khư hạch’ này chính là một ‘con mắt’ của Bàn Cổ để lại sau khi tử vong.
Còn có người nói, đây có thể là sản phẩm thất bại khi Bàn Cổ khai sáng ‘Thiên Đạo’, hoặc là mảnh vỡ của ‘Thiên Đạo’ thời đại hỗn độn, cuối cùng bị Bàn Cổ vứt ở nơi này.
Những truyền thuyết này đều rất hoang đường.
Nhưng cũng có truyền thuyết rằng, âm Thần và Dương Thần không phải là hai con mắt của Bàn Cổ hóa thành.
‘Mặt trời’ và ‘Mặt trăng’ chân chính mà âm Thần và Dương Thần thay thế, mới chính là hai mắt của Bàn Cổ.
Ngoài ra, cũng có người suy đoán, mặt trời và mặt trăng giả tạo ở phía trên bầu trời kia, rất có thể là một phần của ‘Thiên Đạo’.
Còn cả ‘Bàn Cổ tinh hồn’ vốn nên có ba hồn bảy vía, nhưng thế gian bây giờ, lại có mười hai cái ‘Bàn Cổ tinh hồn’.
Hai cái thêm ra kia, chính là chất chứa bên trong mặt trời mặt trăng này.
Hai người Sở Hi Thanh bay vào thêm 200 dặm.
Đến nơi này, thức cực chiêu Phân Băng Ly Tích của Lục Loạn Ly đã rất miễn cưỡng. Nhất định phải liên tục rót chân nguyên vào mới có thể cố gắng chống đỡ.
Thân thể của Sở Hi Thanh cũng đã có chút không kiên trì nổi.
Lúc này quanh người hắn xuất hiện một mảnh ánh đao như gương bạc, phản xạ và bẻ gãy tất cả lực lượng bên ngoài, khiến cho áp lực của hai người giảm mạnh.
Nhưng phiền phức chân chính là những hạt bụi nhỏ li ti kia, chúng chỉ nhỏ bằng một phần ngàn vạn của sợi tóc, lại bị lực hút và lực lượng Dương viêm ở nơi này khiến cho gia tốc đến mức tận cùng, cực kỳ cuồng bạo.
Sở Hi Thanh cũng cực kỳ gian nan khi phản xạ nhưng hạt cuồng bạo này.
Cũng may là bọn họ không cần tiến lên nữa.
Hạn Bạt và Hậu Khanh ở hai bên trái phải, từng người hóa thành một cái kén sáng, trôi nổi ở trăm trượng trước mặt bọn họ.
Điều này khiến cho Lục Loạn Ly hơi kinh ngạc, nàng còn tưởng mình sẽ nhìn thấy hai bộ thi thể… cùng lắm là thi thể giống như người sống…
Bạn cần đăng nhập để bình luận