Bá Võ

Chương 1114: Thiên Hạ Phong Đao (4)

Diệp Tri Thu quay đầu nhìn thấy Sở Hi Thanh, lập tức biết là chuyện gì xảy ra.
Người khác không biết Sở Hi Thanh là Huyết Nhai thánh truyền chân chính, nàng thì lại không thể không đoán được.
Diệp Tri Thu là người nhìn Sở Hi Thanh trưởng thành, nàng chỉ hơi nghĩ một chút là có thể đoán được.
Vì vậy Huyết Nhai thần đao này quá nửa là ghen tỵ.
Bộ trang phục Tru Thiên thánh truyền của Sở Hi Thanh, đã kích thích đao linh của Huyết Nhai thần đao.
Cái này không khác gì một nam cưới hai vợ, lăng nhăng, đồi bại.
Huyết Nhai thần đao ngày nhớ đêm mong, chờ Sở Hi Thanh đến rút đao, kết quả tên này lại trêu hoa ghẹo nguyệt những đao khác.
Nàng quay đầu lại trừng mắt với Sở Hi Thanh, lòng thầm nói tên này còn không mau cút đi!
Cái tên này không cút, Huyết Nhai thần đao sẽ không bình tĩnh lại.
Diệp Tri Thu trông coi Thần Đao đài một ngày, liền có thể thu được thiện công bằng một tháng đi lính trong quân.
Vì vậy, nàng tuyệt đối không thể để cho ca trực của mình xảy ra chuyện.
Sắc mặt Kế Tiễn Tiễn thì lại thay đổi kịch liệt.
Con ngươi của nàng co rút lại, trong đầu lóe lên một suy nghĩ không thể tưởng tượng nổi.
Lẽ nào Sở Hi Thanh mới thật sự là Huyết Nhai thánh truyền?
Huyết Nhai thần đao trên Thần Đao đài không chỉ rung động kịch liệt vì Sở Hi Thanh đến, mà khí cơ của nó và Sở Hi Thanh còn hấp dẫn lẫn nhau, đáp lời lẫn nhau.
Tình cảnh khác thường này, vừa nhìn đã biết là có vấn đề.
Sắc mặt Kế Tiễn Tiễn không khỏi trở nên trắng bệch.
Nếu như Sở Hi Thanh đúng là Huyết Nhai thánh truyền, nàng nên báo chuyện này cho triều đình, bao cho sư huynh của mình trước.
Kế Tiễn Tiễn nắm chặt song quyền, ánh mắt giãy dụa, suy nghĩ thay đổi rất nhanh.
Không! Không thể nào!
Sở Hi Thanh nắm giữ chính là huyết mạch Bạch Hổ, hắn làm sao có thể là Huyết Nhai thánh truyền được?
Nhất định là có nguyên do nào khác, khiến cho Huyết Nhai thần đao rung động như vậy. Cũng có thể là bản thân Huyết Nhai thần đao tự phát rồ, không liên quan gì đến chủ thượng cả.
Vì vậy, mình còn phải quan sát nhiều hơn, không thể lỗ mãng.
Mình thân là Thiên hộ Cẩm y vệ, phẩm chất quan trọng nhất chính là ổn.
Sở Hi Thanh cũng đoán được một chút nguyên do, trên mặt hắn hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Hắn cũng không rời đi, trái lại còn đứng im, chắp tay thi lễ về phía Huyết Nhai thần đao.
Sở Hi Thanh đồng thời kích thích Nhai Tí đao ý, cộng minh hưởng ứng và động viên Huyết Nhai thần đao.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, ta vẫn là Huyết Nhai thánh truyền nha, chỉ là không thể bại lộ thân phận, lần này chỉ muốn đi đến chỗ Tru Lục thần đao để cô đọng đao sát thôi.
Chờ đến khi ta học được Tru Thiên đao, có năng lực bảo vệ mình, nhất định sẽ đến đây rút đao.
Chỉ là Sở Hi Thanh không nghĩ như vậy thì còn tốt, vừa nghĩ như vậy liền có chuyện, Huyết Nhai thần đao kia càng kích động hơn, Đao khí phun trào tận năm trượng, còn hiển hóa ra hình dáng Nhai Tí.
Lúc này Sở Hi Thanh mới nhớ đến, Huyết Nhai thần đao hút một giọt tinh huyết của hắn, có thể cảm nhận được ý nghĩ của hắn trong khoảng cách gần.
Xong! Hỏng rồi!
Sở Hi Thanh lại vội vàng nghĩ, Tru Lục thần đao thuộc về rất nhiều người, ngươi thì chỉ có một mình ta, bên nào nặng bên nào nhẹ, ta vẫn rất rõ ràng.
Huyết Nhai thần đao cũng không vì thế mà bình phục, đao khí vẫn phun trào, càng ngày càng cao.
May mắn là một cái chớp mắt tiếp theo, đại trưởng lão Giới Luật viện Lư Thủ Dương đã xuất hiện trên Thần Đao đài.
Lư Thủ Dương vừa ép đao, vừa cau mày nhìn Sở Hi Thanh một chút, sau đó hắn liền phất tay áo một cái, ra hiệu cho Sở Hi Thanh mau cút đi.
Nếu như cái tên này còn không đi, đoa linh của Huyết Nhai thần đao sẽ không tỉnh táo được.
Sở Hi Thanh không dám chậm trễ nữa, cũng không dám tiếp tục điều động tiểu Huyền Vũ thay cho đi bộ nữa.
Hắn ngự không mà lên, buồn bực chạy về phía ‘Tru Lục thần điện’.
Lúc này, Diệp Tri Thu và vị đệ tử nội môn trông coi Thần Đao đài ở đối diện nàng đêu híp mắt lại, vô cùng khiếp sợ mà nhìn nhau với Diệp Tri Thu.
“Thì ra Sở sư huynh mới thật sự là Huyết Nhai thánh truyền?”
Thần sắc Diệp Tri Thu bình tĩnh, yên lặng không nói gì.
Lư Thủ Dương thì lại liếc mắt nhìn vị đệ tử nội môn này một chút: “Lát nữa ngươi đến Tổ Sư đường, tiếp nhận ‘Phong Ngôn ấn’ của Vô Tướng thần ấn đi.”
Trong lòng hắn âm thầm vui mừng, may mà mấy ngày ngay đệ tử trên núi đều chạy đến thánh miếu của Mộc Kiếm Tiên.
Mộc Kiếm Tiên rất hào phóng, linh lực hệ mộc tràn trề.
Hôm qua vị này đã hạ pháp chỉ, chỉ cần đệ tử Vô Tướng thần tông thành tâm, kiếm thuật lại có chỗ thích hợp. Như vậy chỉ cần múa kiếm một ngày dưới tàng cây của hắn, liền có thể nhận được ‘ấn ký thần ân’ của hắn, được kiếm ý của hắn gia trì.
Vì vậy, nên người ở trước Đạo Nhất điện cũng không nhiều, bằng không thì rất khó xử lý.
Còn cả Đạo thị Kế Tiễn Tiễn ở bên cạnh Sở Hi Thanh nữa, sau này phải bảo Tri Phi Tử phong ấn tâm linh của nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận