Bá Võ

Chương 612: Huyết Nhai Đao và Sở Hi Thanh (3)

Kế Tiễn Tiễn nói tiếp: “Có thể là do những người này thấy thần uy của đường chủ, vì vậy nên bỏ ta lại, bỏ chạy lên thượng du.”
Không thể không nói, lý do này trở nên càng hợp tình hợp lý hơn.
Sở Hi Thanh quả nhiên là không nghi ngờ gì, hắn chợt đổi giọng nói: “Chúng ta về thuyền trước, giáo đầu, lúc nãy ta bỗng nhiên có chút cảm ngộ, nên muốn tĩnh tâm nghiên cứu một quãng thời gian. Vì vậy đệ tử muốn mời giáo đầu lên thuyền, sau đó chúng ta sẽ bàn lại.”
Thật ra là hắn muốn lợi dụng ngộ tính của Tần Mộc Ca, để nghiên cứu một ít vấn đề khó khăn trong võ đạo của mình.
Đây mới là mục đích khi hắn sử dụng tấm thẻ nhân vật Tần Mộc Ca 12 tuổi.
Dù sao thì sớm muộn gì cũng phải dùng, vừa có thể thuận tiện giải quyết đám sát thủ này, lại có thể nghiên cứu võ đạo.
Pháp khí trên người đám sát thủ này cũng rất mạnh mẽ, và rất đáng giá.
Diệp Tri Thu chỉ coi rằng hắn thật sự có cảm ngộ từ trong chiến đấu.
Bản thân nàng cũng thường xuyên trải qua chuyện như vậy, vì vậy phất tay áo: “Nếu như có cảm ngộ thì đừng làm lỡ. Ngươi yên tâm bế quan nghiên cứu đi, ta sẽ hộ pháp cho ngươi.”
Khi nói đến hai chữ ‘hộ pháp’, nàng còn cố ý híp mắt lại, nhìn về phía Kế Tiễn Tiễn ở bên cạnh.
Diệp Tri Thu đã đi theo Sở Hi Thanh từ đầu, khi nhìn thấy Sở Hi Thanh giao chiến với Thủy sư doanh Hợp An ở quận Hợp An, thì nàng đã cảm thấy nữ nhân này có vấn đề.
Hôm nay nàng có thể xác định, không còn gì để nghi ngờ nữa.
Vừa rồi, còn có một cỗ thế lực khác ẩn núp ở bên bờ sông.
Diệp Tri Thu tận mắt nhìn thấy một phần trong số đó, đi theo Kế Tiễn Tiễn đến mảnh rừng rậm bên bờ nam kia.
Vấn đề là sau đó liền không nhìn thấy bóng dáng của những người này nữa.
Diệp Tri Thu kết luận giữa Kế Tiễn Tiễn và đám người kia, nhất định sẽ tồn tại liên quan nào đó.
Kế Tiễn Tiễn thì lại thầm hô một tiếng xúi quẩy.
Diệp Tri Thu này, rõ ràng là rèn luyện ra võ ý từ trên chiến trường, nhưng lại có năng lực ẩn núp và tiềm hành không tầm thường.
Làm cho đám thuộc hạ kia của nàng cũng không thể phát hiện.
Nhưng lúc này cũng chỉ có thể chịu đựng.
Kế Tiễn Tiễn nghĩ thầm, trong tay đối phương không có chứng cứ gì, nên cứ dùng ánh mắt nghi ngờ và khó hiểu để nhìn Diệp Tri Thu.
Đây là dùng ánh mắt hỏi dò, ngươi nhìn ta như vậy làm gì?
Tất cả động tác và biểu cảm của nàng đều rất tự nhiên, hết sức thản nhiên.
Ngay khi ánh mắt của hai nữ nhân đan xen, âm thầm giao phong.
Bờ sông phía bắc sông Thương Lãng bỗng nhiên truyền đến một giọng nói trẻ tuổi hùng hồn và thô cuồng: “Xin hỏi Sở Hi Thanh Sở thiếu hiệp ở đâu? Tại hạ Mạc Kỳ Lân, đến đây lĩnh giáo đao pháp của các hạ!”
Giọng nói của hắn không cao lắm, nhưng lại truyền khắp toàn bộ mặt sông, bốn phía đều có thể nghe thấy.
Kế Tiễn Tiễn và Diệp Tri Thu nghe vậy thì đều sững sờ, quay đầu nhìn về phía bên đó.
Cả hai đều nghĩ thầm, lại có thiếu niên đen đủi nào chạy đến khiêu chiến Sở Hi Thanh rồi?
Hai người lập tức ba chữ Mạc Kỳ Lân này, dường như có hơi quen tai.
“Đúng rồi!”
Xếp hạng 9 trên Thần Tú Thập Kiệt đao, chính là Mạc Kỳ Lân.
Bọn họ nhìn theo tiếng nói, chỉ thấy một thớt thần câu màu đỏ thẫm bỗng nhiên chạy như bay từ thượng du xuống.
Lập tức nhìn thấy một thiếu niên tầm mười sáu tuổi, diện mạo thô lỗ cường tráng, khung xương thô to.
Hắn nhẹ nhàng nhìn chiếc thuyền của Sở Hi Thanh, giọng nói lạnh lẽo: “Tại hạ muốn nhìn đao của các hạ một chút, xem xem ngươi có tư cách gì đánh đồng với ta, cùng ngồi trên Thần Tú Thập Kiệt đao? Hôm nay, chúng ta không cần ký Sinh Tử Khế, cũng không cần người làm trọng tài, chúng ta quyết chiến một trận ở trên mặt sông này, thế nào? Không biết Sở huynh có gan ứng chiến hay không?”
Sở Hi Thanh đã trở vào trong khoang thuyền, vừa chuẩn bị ngồi xuống.
Hắn nghe thấy lại có người tuyên bố muốn khiêu chiến mình, đầu tiên là hơi cau mày.
Chủ yếu là vì thời gian không đủ, thời hạn sử dụng thẻ nhân vật Tần Mộc Ca chỉ có một canh giờ.
Ngộ tính của Tần Mộc Ca cực cao, sử dụng ít một cái hô hấp, cũng là một tổn thất rất lớn với hắn.
Tuy nhiên, khi hắn nghe thấy người đến là Mạc Kỳ Lân xếp thứ 9 trên Thần Tú Thập Kiệt đao, thì cũng sinh ra vài phần hứng thú.
Chuyện này quả thực là điểm võ đạo đuổi theo đưa đến tận cửa mà!
Tay Sở Hi Thanh đè đao, nhìn về phía bờ sông, trong mắt hiện ra vài phần hứng thú: “Thì ra là Mạc Kỳ Lân Mạc thiếu hiệp! Rất đúng lúc, Sở mỗ cũng muốn biết Mạc Kỳ Lân ngươi có tư cách gì, mà lại ngồi ở trên Sở Hi Thanh ta? Các hạ cứ việc ra tay, Sở mỗ tiếp chiêu là được.”
Thật ra thì Sở Hi Thanh định hẹn một địa điểm ở gần đây, sau đó mời một đại lão giang hồ ra chứng kiến.
Thời gian thì vào bảy ngày sau đi. . .
Sở Hi Thanh không có hứng thú thua người khác, cũng không có ý định để mình trở thành đá kê chân cho kẻ khác.
Trận chiến này nhất định phải diễn ra sau khi hắn vào thất phẩm, thực lực đã thay da đổi thịt.
Tuy nhiên, nếu đối phương đã nói ‘hắn có gan ứng chiến không?’ như vậy, Sở Hi Thanh cũng không có đạo lý từ chối.
Coi như người này xui xẻo đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận