Bá Võ

Chương 1531: Cực Đông Băng Thành (4)

Một khắc thời gian sau, Trưởng Tôn Nhược Ly điều khiển phi thuyền hạ xuống Cực Đông Băng Thành.
Toàn bộ hành trình nàng đều xanh mặt, khí tức lạnh lẽo như băng.
“Các ngươi đi theo ta!’
Trưởng Tôn Nhược Ly liếc mắt nhìn mấy người Sở Hi Thanh, sau đó liền cất bước tiến về góc đông nam của Băng Thành. . . Bên đó là tẩm cung của Vấn Thù Y.
Chủ thành của Trưởng Tôn Nhược Ly sẽ chuyển động chầm chầm theo quỹ tích của mặt trời, đảm bảo tẩm cung của Vấn Thù Y luôn luôn hướng về phía mặt trời.
Bây giờ là chạng vạng, thái dương ở phía tây.
Cuồng Kiếm – Phong Tam nhíu chặt lông mày, hai tay ôm kiếm, lạnh lùng nhìn bóng lưng của Trưởng Tôn Nhược Ly: “Chủ thượng, nữ nhân này buông lời cuồng ngạo, không hề lễ phép, cũng không có đạo đãi khách.”
Sở Hi Thanh lại không để ý lắm, mỉm cười nói: “Không sao, bạn của ta không phải nàng.”
Hắn vừa mới nói xong, Trưởng Tôn Nhược Ly đi ở phía trước bỗng nhiên dừng lại, khom người nói: “Dì!”
Lúc này, không ngờ Vấn Thù Y đã rời khỏi tẩm cung, bóng người của nàng lóe lên, xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Ánh mắt Trưởng Tôn Nhược Ly đầy bất đắc dĩ.
Vấn Thù Y đã nói rất nhiều lần, nhất định phải gọi nàng là dì.
Trưởng Tôn Nhược Ly đã bị Vấn Thù Y trừng phạt một lần, không dám cãi lời.
“Đứng lên đi! Các ngươi không có chuyện gì thì tản đi!”
Vấn Thù Y dặn dò đám tùy tùng sau lưng Trưởng Tôn Nhược Ly.
Nàng trực tiếp đi qua bên người Trưởng Tôn Nhược Ly, đi về phía Sở Hi Thanh.
Vẻ mặt Trưởng Tôn Nhược Ly hơi run lên, nội tâm lại chìm xuống lần nữa.
Nàng vừa nhìn thấy trên mặt mẫu hậu đại nhân tràn đầy ý mừng.
Đôi mắt trong suốt như lưu ly vẫn luôn nhạt nhẽo kia, thế mà lại hiện lên ánh sáng mừng rỡ.
Sở Hi Thanh thì lại nghĩ thầm, đây là cháu gái thật à?
Hắn cảm thấy rất kỳ quái.
Vấn Thù Y là hoàng hậu của nước Trấn Hải.
Trưởng Tôn Nhược Ly là trưởng công chúa của nước Trấn Hải.
Hai người này rốt cuộc là có quan hệ gì? Bên trong lại ẩn giấu bí ẩn gì?
Sau khi Vấn Thù Y hạ xuống trước mặt, câu đầu tiên lại là oán giận: “Vô Tướng thần tông làm sao thế? Sao bọn họ lại dám để Hi Thanh ngươi ra ngoài một mình? Chẳng lẽ ngươi không biết có bao nhiêu người trong thiên hạ này muốn đưa ngươi vào chỗ chết sao?”
“Bây giờ võ đạo của ngươi đúng là có chút căn cơ, nhưng tu vị lại chưa đủ, cần thời gian lắng đọng, tích lũy tu vị, mà không phải mạo hiểm đi ra ngoài du lịch.”
Nàng vừa nói chuyện qua thân thiết nhìn Sở Hi Thanh từ trên xuống dưới.
Tựa như đang xem Sở Hi Thanh có bị thương ở đâu không.
Trưởng Tôn Nhược Ly ở bên cạnh nhìn thấy cảnh này, da mặt không khỏi co rúm lại.
Biểu hiện và giọng điệu của Vấn Thù Y, quả thực chính là một thê tử vừa về nhà chồng.
Cuồng Kiếm – Phong Tam thì lại nghĩ thầm, ta không phải người?
Nhưng hắn cũng nhìn ra tâm tình của Vấn Thù Y là thật lòng, vì vậy chỉ ôm kiếm chứ không nói gì.
Sở Hi Thanh càng ngày càng có hảo cảm với vị tỷ tỷ này.
Sau khi thi lễ xong, hắn ngưng thần nhìn gương mặt nghiêng nước nghiêng thành của Vấn Thù Y một chút, sau đó mỉm cười nói: “Lần này Thiết Kỳ Bang của ta gặp chút vấn đề, nhất định phải quay về xem một chút. Trước khi ra ngoài, ta và các trưởng bối trong tông cũng đã có kế hoạch vẹn toàn, vì vậy thành chủ đừng lo.”
“Thiết Kỳ Bang ở phía nam?” Vấn Thù Y nghe xong thì lại cau mày liễu.
Sở Hi Thanh tiếp tục nói: “Chuyến này đúng lúc đi ngang qua quận Thiên Hải, nghĩ đến ân tặng đao của thành chủ, vì vậy chuyên môn đến đây cảm tạ.”
Hắn vỗ vỗ Kính Hoa Thủy Nguyệt đao bên hông: “Ta rất yêu thích cây đao này, nó cũng giúp ta rất nhiều.”
Sở Hi Thanh cũng không nói chối từ hay là báo đáp ân đức gì cả, như vậy có vẻ quá lập dị.
Vấn Thù Y nghe thấy hai chữ ‘yêu thích’, trong lòng nhất thời cực kỳ vui mừng, đôi mắt xinh đẹp vốn luôn lạnh nhạt kia, lúc này đã cười thành hình trăng lưỡi liềm.
Nàng rất yêu thích Sở Hi Thanh dứt khoát gọn gàng như vậy.
Sau đó, Vấn Thù Y lại ý thức được là có nhiều rất nhiều người ở chung quanh.
Vẻ mặt Vấn Thù Y khôi phục bình thường: “Nơi này không tiện nói chuyện, Hi Thanh, ngươi đi theo ta.”
Nàng vung tay áo lên, một luồng cương lực liền hút Sở Hi Thanh bay về phía đông nam.
Mấy người Trưởng Tôn Nhược Ly cũng đuổi theo sau.
Nàng vốn cho rằng Vấn Thù Y chuẩn bị đưa Sở Hi Thanh đến Huyền Đông điện trong Băng Huyền cung.
Đây là một ngoại điện của Băng Huyền cung, bình thường dùng để chiêu đãi khách bên ngoài.
Kết quả Vấn Thù Y lại trực tiếp đưa Sở Hi Thanh xuyên qua mấy cánh cửa, cuối cùng đi vào Nguyệt Hàn điện.
Mấy người nhìn thấy cảnh này, bao quát cả Trưởng Tôn Nhược Ly đều là sắc mặt biến đổi.
Thủ vệ bên trong Băng Huyền cung cũng đều hiện lên vẻ khiếp sợ.
Cuồng Kiếm – Phong Tam cũng muốn đi vào, Trưởng Tôn Nhược Ly lại rút kiếm ra, đặt ngang trước người Phong Tam.
“Các hạ làm gì?”
Phong Tam tỏ vẻ không vui.
Hắn đã rất bất mãn với nữ nhân này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận