Bá Võ

Chương 1379: Như Ý thần pháp (2)

Thời Tri Mệnh chỉ cảm thấy rất là đau đầu.
Hắn nhìn ngọn lửa màu đen quanh người Sở Hi Thanh, lại căm tức nói: “Lại là Táng Thiên chân huyết, tên Táng Thiên chết tiệt này!”
Táng Thiên, là Ma thần khiến tất cả thần linh phải đau đầu, vậy mà lại giao cho Sở Hi Thanh huyết mạch Táng Thiên gần như là hoàn chỉnh.
Táng Thiên không có hậu duệ tại thế, vì vậy lực lượng huyết mạch của hắn đều dựa vào thần ân của Táng Thiên.
Tên ngu xuẩn kia lại ưu ái Sở Hi Thanh đến mức này!
Chẳng lẽ tên này không biết Sở Hi Thanh có huyết mạch Thần Thương, hắn có thể trở thành người đào mộ cho tất cả các thần?
Nếu chỉ riêng Thần Thương hoặc là Táng Thiên chân huyết, thì Thời Tri Mệnh cũng không thèm để ý, nhưng khi hai cái này kết hợp lại, vậy thì cực kỳ vướng chân vướng tay.
Thời Tri Mệnh cũng không muốn ngồi nhìn thuộc hạ bị chém giết, hắn đã thi triển vài môn thần thông và pháp thuật, nhưng đều bị Sở Hi Thanh phá giải hết.
Thời Tri Mệnh còn hoài nghi, trên người Sở Hi Thanh còn giấu một bộ phân thân pháp thể của Táng Thiên.
Phong Lôi Song Cực – Cổ Kiếm ở phía xa xa lại hộ chủ sốt ruột.
Hắn biết, chỉ cần Thời Tri Mệnh còn sống, như vậy dù đám người bọn họ có chết hết thì vẫn có thể phục sinh.
Nhưng nếu như phân thân của Chúc Quang âm bị tổn thương, như vậy mấy người bọn họ sẽ chết thật.
Tuy nhiên, ngay khi Cổ Kiếm định cất bước, thì một thiếu nữ mặc giáp váy màu trắng bạc đã đi đến trước người hắn.
Cổ Kiếm nhận ra nữ tử này, chính là thiếu nữ tên Lục Loạn Ly.
“Chém!”
Thiếu nữ chém ra một ánh đao năm màu rực rỡ.
Phía sau nàng lại hiện ra từng mảng từng mảng lông vũ xinh đẹp, phần cuối cũng những lông chim kia là từng cái từng cái mắt cực lớn, tất cả đều nhìn chằm chằm vào hắn.
Cổ Kiếm chỉ cảm thấy tâm thần mình bị dừng hình, đầu của hắn liền rơi xuống.
“Đây là đao pháp gì?”
Nội tâm Cổ Kiếm tràn đầy mờ mịt, nhưng hắn không hề hoảng hốt.
Thân thể của hắn chia ra làm hai thể Phong và Lôi, chỉ cần không chết cùng một lúc, thì có thể tái sinh lại.
Mãi đến khi hắn nhìn thấy một mũi tên màu xanh lam đánh chết Phong thể của mình!
Con ngươi của Cổ Kiếm lập tức co rút lại, lòng thầm nói đám thiếu nữ bên cạnh Sở Hi Thanh rốt cuộc là những nhân vật thần tiên gì?
Tu vị của những người này nhìn như không cao, nhưng sức chiến đấu lại quá kinh người, không hề kém hơn đệ tử thánh truyền của các thần tông nhất phẩm, thậm chí còn mạnh hơn!
Thuật sư Thời Tri Mệnh nhíu mày lại, hắn nhìn thanh niên trắng mập có ngũ quan thường thường không có gì lạ kia, và cả một cây thước sắt to lớn ở phía sau thanh niên kia.
Thời Tri Mệnh phát hiện, mình vẫn hơi khinh thường đội ngũ của Sở Hi Thanh.
Cái tên tiểu mập mạp kia tu luyện Lượng Thiên Kiếm, hơn nữa còn có thể dùng Lượng Thiên chi pháp để đo lường thời gian!
Thời Tri Mệnh vừa mới dùng thần thông vặn vẹo thời gian, ý đồ kéo dài và dịch chuyển thời gian tử vong của hai thể Phong và Lôi của Cổ Kiếm!
Nhưng lại bị tên tiểu mập mạp thường thường không có gì lạ này ra tay ngăn cản, mạnh mẽ bẻ ngược thời gian.
Nhưng điều làm cho Thời Tri Mệnh chú ý hơn, vẫn là một đao Phong Tẫn Tàn Ngân này của Sở Hi Thanh.
Khoảnh khắc này, hắn dùng thần lực để bố trí ít nhất bảy tầng Tuế Nguyệt Chi Bích, ba tầng Quang âm Thiên Lao,, lại triệu hồi ra ít nhất 320 đạo Thời Chi Ngân, nhưng vẫn bị Sở Hi Thanh chém đến trước người.
Sở Hi Thanh dùng Tru Thiên chi pháp làm căn cơ để thi triển Phong Tẫn Tàn Ngân, khiến nó không gì không phá, không gì không tru!
Càng trí mạng hơn là, Thời Tri Mệnh phát hiện Ngọc Khuê Kim Nghiệt đao của Sở Hi Thanh cũng đã tụ lực súc thế xong.
Sau Phong Tẫn Tàn Ngân, lại là một thức ‘Gần Thần chi chiêu’ Táng Thiên Thần Tru!
Thời Tri Mệnh không khỏi tự giễu.
Vậy mà bọn họ còn muốn thăm dò vị cao thủ thần bí kia có ở trong đội ngũ của Sở Hi Thanh hay không, kết quả là đám người bọn họ còn không đối phó được với Sở Hi Thanh, quả thực là nực cười!
“Chủ thượng!”
Đây là một thiếu niên ở bên cạnh Thời Tri Mệnh.
Hắn tên là Thích Lãnh, tuổi khoảng mười bảy, tu vị lục phẩm thượng, hắn là một trong những chủ nhân của chìa khóa tiên cung. Bị mấy người Kiếm Thị Phi cưỡng bức dụ dỗ, đưa mấy người Thời Tri Mệnh vào trong tiên cung.
Lúc này, vị này thấy cơn bão đao gió ngập trời của Sở Hi Thanh, tâm thần đã nứt toác, toàn bộ nguyên thần đều bị đao ý của Sở Hi Thanh nghiền ép, hoàn toàn mất năng lực phản kháng.
Nhưng đúng lúc này, hắn phát hiện Thời Tri Mệnh vẫn ở bên cạnh lại biến mất tăm.
“Chủ thượng?”
Khi Thích Lãnh vô cùng kinh ngạc, toàn thân cũng bị cơn bão đao gió vô biên kia chém thành thịt vụn, sau đó lại chém thành bụi mịn.
Sở Hi Thanh cũng rất kinh ngạc, hắn ngưng thần cảm ứng bốn phía, nhưng lại không thể tìm thấy bóng người của đối phương, lúc này mới thu hồi Kim Ngọc Lương Dương đao trong tay.
Hắn liếc mắt nhìn bốn phía, sau đó đưa mắt nhìn mấy đám thịt nát kia, vẻ mặt hơi kinh ngạc.
“Cảm giác đội ngũ này quá yếu nha, sao bọn họ có thể đi đến nơi này?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận