Bá Võ

Chương 2119 - Con hổ không dễ ăn

Khi Thời Tri Mệnh thu cánh tay của Thần Thất Sát, Sở Hi Thanh lại chú ý đến bảy thanh kiếm kia.
Đây chỉ là hàng nhái của ‘Thất Sát thần kiếm’, cấp độ chỉ là Siêu Phẩm, nhưng chất liệu rất tốt.
Hơn nữa bảy thanh kiếm đều chỉ dùng một loại tài liệu chế thành, cực kỳ tinh khiết, lại chứa đựng rất nhiều lực lượng sát phạt, là tài liệu tuyệt hảo để chế tạo thần binh hệ Tru Thiên.
Sở Hi Thanh tạm thời không có nhu cầu binh khí ở phương diện này.
Hai thanh đao trong tay, đủ để hắn tu luyện đến nhất phẩm.
Nhưng đã nhìn thấy đồ tốt, nào có đạo lý buông tha.
Hắn lại chém vào thứ ba, trực tiếp đánh vào bên trong bảy thanh kiếm này, đánh tan thần thức của Thần Thất Sát ở bên trong, lại trấn áp ấn ký nguyên thần của Thần Thất Sát.
Sở Hi Thanh giơ tay bắt lấy bảy thanh kiếm này.
Sau đó, hắn lại mở rộng ý niệm ra ngoài 1700 dặm.
Bồng!
Theo đao thứ tư của Sở Hi Thanh, tổng cộng 14 vị Cự linh nắm giữ Già Thiên chi pháp, và mấy vị Cự linh am hiểu Lượng Thiên và Binh Thiên chi pháp kia, tất cả đều nổ tung, nguyên thần và thân thể đều hóa thành tro bụi.
Thần ý hóa đao, chạm vào tức chết!
Mặc kệ bọn họ là nhị phẩm tam phẩm, hay là nhất phẩm thì đều bị một đao của Sở Hi Thanh chém thành tro bụi!
Những Cự linh am hiểu Già Thiên chi pháp này, đúng là có thể khắc chế Nhai Tí Đao ở một mức độ nào đó, vì vậy Sở Hi Thanh tuyệt đối không thể bỏ qua.
Sở Hi Thanh lại thông qua mặt gương và hơi nước, phản xạ thần ý của mình đến núi Thiên Lương ngoài bốn ngàn dặm.
Hắn tìm kiếm trên chiến trường một lát, liền tìm thấy Trưởng Tôn Nhược Ly.
Thời điểm này, Trưởng Tôn Nhược Ly đang chiến đấu ác liệt với Trưởng Tôn Nhược Lam, song phương đều dùng toàn lực, ra tay tàn nhẫn, không chừa lối thoát.
Trưởng Tôn Nhược Ly rõ ràng là không phải đối thủ của Trưởng Tôn Nhược Lam, nàng bị Trưởng Tôn Nhược Lam đâm thủng ngực, đóng băng một bộ phận nội tạng và vai trái.
Sở Hi Thanh hơi suy tư, liền quyết định ra tay luôn.
Qua tam ba bận, hôm nay đã là lần thứ tư Trưởng Tôn Nhược Ly đối địch với hắn.
Trưởng Tôn Nhược Lam bây giờ tuy tràn đầy sát ý, nhưng nếu đến thời khắc cuối cùng, nàng chưa chắc đã có thể tàn nhẫn.
Nhưng khi ý niệm của Sở Hi Thanh vừa mới khoát chặt Trưởng Tôn Nhược Ly, chuẩn bị ra tay.
Trưởng Tôn Nhược Ly chợt biến sắc mặt.
Nàng lập tức dùng một tấm ‘Thiên Cương phù’.
Đó là pháp Thiên Cương ‘Đấu Chuyển Tinh Di’!
Trước khi Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh chém xuống, Trưởng Tôn Nhược Ly đã thoát ra ngoài vạn dặm.
Sở Hi Thanh cảm thấy hơi tiếc nuối, sau đó vẫn chém một đao, đánh vào đại quân của Đại Ninh ở phía sau.
Lúc này, tuy rằng trận hình của phản quân Trưởng Tôn gia đông đúc và dày đặc hơn rất nhiều.
Nhưng Sở Hi Thanh cho rằng những tướng sĩ này tuy là bộ khúc của Trưởng Tôn gia và Vấn gia, nhưng lại có khả năng chiêu hàng.
Đại đa số tướng sĩ ở đây đều là bất đắc dĩ, huống hồ người nhà của bọn họ còn đang ở trong tay Sở Hi Thanh.
Chỉ cần loại bỏ tướng tá của Trưởng Tôn gia và Vấn gia, thì vẫn có thể thu nạp những người này.
Theo Trưởng Tôn Nhược Ly đào tảo, phản quân Trưởng Tôn gia đã như rắn mất đầu. Trưởng Tôn Nhược Lam có thể tù binh ít nhất bảy phần mười tướng sĩ trong đó.
Vì vậy Sở Hi Thanh trực tiếp chuyển mục tiêu sang binh mã của triều đình ở phía sau.
Khoảnh khắc này, toàn bộ chiến trường đều là sương máu tung bay.
Một đao của hắn, trực tiếp đánh nát đầu của năm vạn tướng sĩ Đại Ninh.
Sở Hi Thanh liên tục không ngừng, Thần Ý Xúc Tử Đao liên tiếp trút xuống.
Toàn bộ chiến trường liên tục nổ tung.
Bồng! Bồng! Bồng!
Tuy rằng Tần Thắng đã cảnh báo trước, đã truyền lệnh rút quân từ rất ướm. Nhưng thời gian quá ngắn, căn bản là không kịp tản ra.
Hầu như mỗi một đao của Sở Hi Thanh, đều có ít nhất là vạn người ngã xuống, làm cho từng mảng từng mảng sương máu bao trùm phạm vi 50 dặm.
Tất cả người may mắn sống sót trên chiến trường, đều là sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, run rẩy kinh hoàng, tim mật đều nứt.
Một ít người nhát gan thì còn trực tiếp co quắp trên mặt đất, tay chân bủn rủn, không thể hành động.
Những tướng sĩ Băng Thành cũng đều ngây người tại chỗ, vẻ mặt đờ đẫn.
Bọn họ nhìn tình cảnh trước mắt, trong mắt hiện lên vẻ sững sờ và sợ hãi, toàn thân cứng ngắc, không biết phải làm gì.
Sau khi chém mười ba đao, Sở Hi Thanh lại không thể thu hoạch chiến công nữa, lúc này mới rút ý niệm khỏi nơi đây.
Thần Kính Thiên Đao thần uy hùng vĩ, phạm vi bao trùm rất rộng, khuyết điểm duy nhất là tiêu hao rất nhiều chân nguyên, còn phải súc thế tụ lực tận ba mươi cái hô hấp.
Sở Hi Thanh phải dùng gần nửa khắc để chém mười ba đao này.
Đám tướng tá Đại Ninh đã tan tác như chim muông từ lâu.
Những người này ít nhất cũng có tu vị lục phẩm, chạy trốn rất nhanh.
Sở Hi Thanh cũng không phải người thích giết chóc.
Giết những binh sĩ bình thường còn lại cũng là vô ích, không cần phải ra tay độc ác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận