Bá Võ

Chương 2528 - Quyết tử (2)

Trong khoảnh khắc này, Táng Thiên ở ngoài mấy trăm vạn dặm chợt thất khiếu chảy máu.
Nghịch Thần chi hỏa quanh người hắn bắt đầu phản phệ, vô số sát linh vọt ra từ trong ngọn lửa đen, chúng gặm nhấm máu thịt của hắn, cắn nuốt nguyên thần của hắn.
Cũng trong khoảnh khắc này, thần niệm của mười mấy vị Tổ thần và đế quân đều tập trung lên người Táng Thiên.
Táng Thiên nhìn thấy một người gỗ khổng lồ đang ngưng tụ ở phía trước.
Nó có thân thể 9000 trượng, sinh trưởng ra vô số tay gỗ, mang theo uy lực vô cùng và Thái Ất thần lôi, tất cả đều đánh về phía Táng Thiên.
Thái Ất thần lôi còn chưa đến gần đã bắt đầu phá hoại kết cấu sinh mệnh của Táng Thiên.
Sinh Mệnh chi pháp cấp bậc Tổ thần đủ để tất cả máu thịt của Táng Thiên phát sinh nhiễu sóng.
Những cấu kết nhỏ bé trong máu thịt như có ý chí riêng, chúng còn đang điên cuồng lớn mạnh.
Táng Thiên vẫn lạnh lùng như cũ, không thể để ý đến biến hóa của cơ thể.
Hắn vung một búa, người gỗ 9000 trượng lập tức biến thành gỗ vụn.
Lực lượng hủy diệt vô cùng mạnh mẽ đã phá hủy toàn bộ lực lượng mà Mộc Thần – Linh Uy hàng lâm đến đây! Cũng diệt vô số ký thể kia.
Ánh búa rìu còn chưa dừng lại, lại chém giết một bộ hóa thân đang ngưng tụ của Phong Thần – Đế Sát.
Nhưng thời điểm này, Băng Thần – Huyền Đế và Kim Thần – Bạch Chúc, Lôi Thần – Thiên Bá và Hư Thần – Xa Nguyên đã ngưng tụ ra hóa thân ở trước mặt hắn.
Xa xa còn có một con Huyền Vũ khổng lồ, nó dùng một bó Băng Phách thần quang màu trắng để đánh về phía Táng Thiên.
Thánh hoàng đời thứ ba nhìn thấy cảnh này, ánh mắt không khỏi hơi ngưng trọng.
Những Tổ thần và đế quân này, bọn họ không muốn dùng chân thân để tác chiến chính diện với Táng Thiên, nhưng đã hàng lâm rất nhiều thần lực đến đây.
Những thần khí hóa thân này tuy không bằng bản thể, nhưng vì cấp bậc rất cao, nên cũng có bốn năm phần thực lực của bản thể.
Bọn họ dùng đủ loại thiên quy để trấn áp, phong tỏa và cản trở Táng Thiên tiến lên.
Cảnh này khiến Táng Thiên tiêu hao không ngừng, sát linh phản phệ càng ngày càng ác liệt hơn.
Thánh hoàng đời thứ ba vỗ ra một đạo tinh quang, nỗ lực chặt đứt tay phải của Thần Bàn Nhược, cố gắng ngăn cản Thần Bàn Nhược thao túng huyết sát quanh người Táng Thiên.
Nhưng ánh kiếm này đã thất bại, giác quan của đã bị đối phương lừa dối, chém lệch tận 300 trượng.
Chỉ là Thần Bàn Nhược phản kích cũng không có hiệu quả.
Giác quan của Thần Bàn Nhược cũng bị che đậy, cũng không tìm thấy chân thân của Thánh hoàng đời thứ ba.
Hai người bắt đầu dùng phương thức này để đối kháng trong vùng không gian này.
Bọn họ không ngừng tấn công không gian chung quanh, lấy lực lượng thiên quy can thiệp vào thế giới, thông qua dị tượng chung quanh để phân tích và bắt giữ tung tích của đối phương.
Thánh hoàng đời thứ ba ban đầu đã ở thế hạ phong.
Thuế Thiên chi pháp của hắn có thể giúp thân thể không ngừng lột xác và tăng lên, tại 10 vạn năm trước đã có thể sánh với Táng Thiên.
Băng Thiên chi pháp của hắn thì lại có thể băng diệt tất cả.
Nhưng lực lượng của Thánh hoàng đời thứ ba căn bản là không thể đánh trúng Thần Bàn Nhược.
Già Thiên chi pháp của hắn chỉ có thể giúp hắn đối kháng với Thần Bàn Nhược.
Trái lại thì Thần Bàn Nhược đang từng bước khóa chặt vị trí của Thánh hoàng đời thứ ba.
Nhưng trong mắt Thần Bàn Nhược, lại không có một chút khinh thường nào.
Thánh hoàng đời thứ ba mạnh nhất chinh là cơ thể và Thuế Thiên chi pháp.
Già Thiên chi pháp của vị này cũng có thể không ngừng lột xác trong chiến đấu.
Chỉ cần không thể giết chết Thánh hoàng đời thứ ba trong thời gian nhất định, vậy hắn sẽ còn vướng tay hơn cả Táng Thiên.
Thần Bàn Nhược đúng là mạnh hơn Thánh hoàng đời thứ ba, nhưng nếu song phương lấy mạng đổi mạng, phân sinh tử, như vậy kẻ sống sót cuối cùng chưa chắc đã là Thần Bàn Nhược hắn.
Tuy nhiên, trận chiến ngày hôm nay chỉ cần kéo dài thời gian là được.
Chỉ nửa cái hô hấp sau, Thánh hoàng đời thứ ba lại nở nụ cười: “Thần Bàn Nhược, Chân tổ Xiển môn đâu? Vì sao không giúp ngươi?”
Trước kia, hắn đã từng giao thủ với Thần Bàn Nhược.
Nhưng khi đó Thần Bàn Nhược có thể dùng Xiển Thiên chi pháp để vặn vẹo lực lượng của hắn, để cho hắn không biết làm sao.
“Cần gì biết rõ còn hỏi?”
Thần Bàn Nhược nở nụ cười tiêu sái, thần sắc lạnh nhạt: “Vì vậy ta thừa nhận, vị Nhân hoàng bệ hạ kia quả thật là đã làm ta bất ngờ.”
Chân tổ Xiển môn đang phải nhìn chằm chằm vào phàm giới, đề phòng Thái Sơ Huyền Nữ và Lê Sơn Lão Mẫu thật sự chạy đi chém giết Huyền Hoàng thủy đế.
Chân tổ Xiển môn còn có tác dụng, chưa thể chết được.
Có thể thấy thằng nhãi ranh này nham hiểm độc ác đến mức nào rồi chứ?
Nhưng Thần Bàn Nhược vẫn chú ý đến Táng Thiên nhiều hơn.
Nghịch Thần chi hỏa màu đen quanh người Táng Thiên đã có hơn một nửa chuyển hóa thành nghiệp hỏa phệ thân.
Độn quang màu máu kia càng ngày càng chậm.
“Đáng tiếc…”
Thần Bàn Nhược thở dài, vừa tiếc hận vận mệnh nhập ma của Táng Thiên, cũng tiếc nuối vì nghi thức của mình.
“Còn chưa đến lúc tiếc nuối đâu.”
Thánh hoàng đời thứ ba rất bình tĩnh, trong mắt của hắn đã tràn đầy lửa giận: “Ngươi tưởng trận chiến này sẽ kết thúc như vậy sao? Bất ngờ của vị bệ hạ kia chỉ có thế thôi sao?”
Hắn là Thánh hoàng đời thứ ba, lòng dạ thâm sâu.
Nhưng tiếng thở dài vừa rồi của Thần Bàn Nhược, đã hoàn toàn chọc giận hắn.
Lực lượng của vị này lập tức lột xác tại chỗ, thiên quy Già Thiên bỗng nhiên trở nên mạnh mẽ hơn, cũng làm cho Thần Bàn Nhược phải cau mày, không thể không rút một bộ phận lực lượng trên người Táng Thiên về để ứng phó.
Nhưng lúc này, chuyện làm cho hắn hoảng sợ đã phát sinh trong chiến trường cổ tại Minh giới.
Sở Hi Thanh đang ra sức né tránh con chim lửa kia, và cả La Hầu và Thất Sát Tinh Quân liên thủ đánh giết.
Hắn đã nhận ra con chim lửa này không phải Cửu Phượng, mà là thần điểu Hỏa Ế.
Hỏa Ế là á loại của Phượng Hoàng, nó rất tương tự phượng hoàng, cũng có năng lực thao túng ngọn lửa. Nhưng nó không thể phát ra âm thanh của phượng, cũng không có kim quan của phượng, các loại năng lực cũng kém hơn phượng hoàng một chút.
Sở Hi Thanh không thèm để ý, tỉnh táo ứng chiến.
Hắn lập tức đẩy cánh cửa Bán Thần, tiến vào cảnh giới Bán Thần.
Sau đó Sở Hi Thanh lại mở Nguyên Dương Cửu Khiếu, 13 lần Thần Lực Tái Thôi.
Sở Hi Thanh vốn định liên thủ với mấy người Tư Hoàng Tuyền, dùng tốc độ nhanh nhất để giải quyết Hỏa Ế.
Động tác này lại làm cho hắn có lực lượng chống lại La Hầu và Thất Sát Tinh Quân.
Hắn dùng Thiên Tâm Tru Huyền đao và Nhai Tí thần đao để phản xạ lực lượng của hai người này.
Tinh Vệ và Tư Hoàng Tuyền cũng phản ứng rất nhanh. Một người thì lao về phía La Hầu, một người thì bay vọt đến trước mặt Hỏa Ế, bắt đầu chém giết gần người.
Lục Loạn Ly thì lùi về sau mấy trăm dặm, được Thanh Long Tinh Quân yểm trợ, chỉ chớp mắt đã hoàn thành một tòa đại trận to lớn.
Trận pháp này ngưng tụ sinh mệnh lực và hơi nước mạnh mẽ, làm cho lực lượng của Thanh Long Tinh Quân tăng vọt mấy phần.
Sở Hi Thanh tạm thời chỉ cần ứng phó với kiếm khí của Thất Sát Tinh Quân.
Hắn còn có thể phân tâm, nhìn về phía tinh không vô ngần kia.
“Táng Thiên…”
Sở Hi Thanh không khỏi hít thở thật sâu.
Chứng tỏ Thần Bàn Nhược có phương pháp ép Táng Thiên không thể không động thủ vào tám ngày sau?
Hắn lập tức có suy nghĩ.
Khi Thanh Long Tinh Quân giúp hắn đập tan một bộ phận kiếm khí.
Sở Hi Thanh bỗng nhiên cắt mạch máu của mình, lấy ý chí quyết tử.
“Ta chính là Nhân hoàng Sở Hi Thanh! Tại đây lấy tinh huyết lập lời thề nguyên thần, hôm nay bất kể kẻ nào dám to gan cản trợ Táng Thiên thần tôn của tộc ta thảo phạt La Hầu, toàn bộ nhân tộc ta sẽ không đội trời chung! Dù là ngọc đá cùng vỡ, song song cùng diệt, trong vòng 10 ngày, tất sẽ thảo phạt!”
Thời khắc này, giọng nói của hắn thông qua những sợi dây nhân quả báo ứng, truyền khắp toàn bộ trong và ngoài phàm giới, trên và dưới vũ trụ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận