Bá Võ

Chương 2382 - Minh hoàng

Lúc này, bách quỷ đã lục tục đi đến đến.
Hồ quỷ, Lệ quỷ, Họa Bì, Thủy quỷ, Mộ quỷ, Sản quỷ, Ải quỷ, Mèo quỷ, Dịch quỷ, Kiểu Quế Anh, Sơn Tiêu, vân vân… tất cả đều là những nhân vật mạnh mẽ nhất, lực lượng đã đạt đến Siêu Phẩm.
Ngày xưa, Thiên Nại Lạc không chỉ hàng phục một con quỷ hồn, mà là toàn bộ bộ tộc.
Nàng ra tay từ căn nguyên của những loại quỷ này, dùng ‘Vạn Cốt Phệ Hồn phiên’ áp chế.
Vì vậy sau khi thành viên trong ‘bách quỷ’ tử vong, sẽ có kẻ mạnh nhất trong bộ tộc của nó thay thế.
Nhưng sau khi những bách quỷ này đến đây, tất cả đều run lẩy bẩy, quỳ gối bên trong đại điện.
Những quỷ hồn mạnh mẽ này đều cảm ứng được thần lực hùng vĩ của những thần linh này, cũng ý thức được tình huống không đúng, muốn rời xa trận phân tranh này.
Nhưng mà bọn họ bị ‘Vạn Cốt Phệ Hồn phiên’ ràng buộc, không thể không tiến vào trong đại điện, quỳ gối và thần phục trước chủ mới của bọn họ là Tư Hoàng Tuyền.
Tư Hoàng Tuyền không nói một lời, nàng chỉ lấy tinh thạch trong tay những quỷ này, liên tục hòa vào trong cơ thể.
Nàng cũng không có thời gian luyện hóa, chỉ có thể hấp thu bằng cách như ăn tươi nuốt sống.
May mắn là bọn họ tranh thủ được một ngày, khiến cho nàng tạo được một cái trụ cột không tệ, vẫn có thể cố gắng khống chế những lực lượng mới đến này.
Sau khi hấp thu viên tinh thạch thứ 48, đôi cánh âm mạch sau lưng Tư Hoàng Tuyền đã mở rộng đến khoảng 36 trượng.
Lúc này, hai cánh còn có ánh huỳnh quang màu xanh lá, ngoài ra còn có những điểm sáng đỏ thẫm như được khảm các vì sao lên đó vậy.
Chúng nó đều đang tỏa ra ánh sáng đỏ thẫm, nhuộm đôi cánh âm mạch sau lưng Tư Hoàng Tuyền thành màu đỏ, hơn nữa còn tỏa sáng lung linh, cực kỳ tinh xảo và hoa lệ.
Mà ánh mắt của mấy vị thần linh bên dưới ngự đài cũng hiện ra vẻ tham lam.
“Quá đẹp!” Hắc Thủy chúa tể nhỏ giọng nỉ non, đồng thời nắm chặt nắm đấm.
Hắn chỉ hận không thể xé đôi cánh sau lưng Tư Hoàng Tuyền xuống luôn.
Đó không phải là đồ vật phàm nhân nên có!
Trong mắt Quỷ Túc lại hiện ra vẻ nghi ngờ và khó hiểu, hắn cảm nhận được một tia khí tức hết sức quen thuộc từ trong đôi cánh âm mạch này.
Tựa như bắt nguồn từ mạch Phượng Hoàng?
Nhưng mà Tư Hoàng Tuyền chính là con gái âm Hậu, làm sao có thể có lực lượng huyết mạch của bộ tộc Phượng Hoàng?
Quỷ Túc lập tức đề cái nghi ngờ này xuống, cũng sinh lòng khát vọng.
Tư Hoàng Tuyền ở trước mắt hắn, rõ ràng là đã đạt đến cấp độ Gần Thần đỉnh phong.
Nhưng lợi ích lớn nhất vẫn là thiên quy đạo luật ẩn chứa bên trong đôi cánh âm mạch này!
Quỷ Túc cảm nhận được, thiếu nữ nhân tộc chỉ mới tu luyện đến nhị phẩm này, đã tiếp cận với Thánh Giả của thiên quy Tử Vong!
Sức mạnh của nàng gần như đã hình thành một mảnh ‘Thần vực Tử Vong’ ở bên trong đại điện.
Thật sự không biết Thiên Nại Lạc đã làm thế nào nữa.
Lấy thân hồn thể trở thành Thánh Giả Tử Vong, trở thành pháp tướng của thiên quy Tử Vong!
Quỷ Túc rất khát vọng lực lượng này.
Mấy vị thần linh nơi đây, trừ Nam Cực Tinh Quân ra thì ai có thể lấy được đôi cánh này, hấp thu lực lượng trong đó, vậy thì có thể trở thành Tử Vong chúa tể của vùng thế giới này!
...
“Minh hoàng!”
Cách đó mấy tiểu thế giới, Chu Tước Tinh Quân nhìn về phía cung điện bằng đá kia, không chỉ con ngươi co rút lại, tất cả lỗ chân lông toàn thân cũng phun ra liệt hỏa đỏ thẫm.
Đó đúng là huyết mạch của bộ tộc Phượng Hoàng bọn họ, không sai được!
Lực lượng cực kỳ kỳ dị kia, chính là huyết mạch Niết Bàn của hoàng tộc kết hợp với Tử Vong.
“Cút ngay! Ngươi cái tên tạp chủng đáng chết này!”
Bóng dáng Chu Tước liên lục qua lại và lấp lóe bên trong một mảnh xiềng xích dày đặc của Lê Tham.
Nội tâm nàng cực kỳ sốt ruột.
Con gái của Cô Hoạch vừa mới thức tỉnh huyết mạch Minh hoàng, căn bản là không phải đối thủ của những thần linh kia.
Nhưng làm cho nàng khó chịu chính là, Chu Tước Tinh Quân không thể thoát khỏi những xiềng xích câu trảo này, cũng không thể liên hệ với bản thể của mình.
Lê Tham đã kéo thân thể của nàng vào trong một cái lồng cực lớn.
Đây là một cái thần bảo cực mạnh, không gian trong lồng có thể to có thể nhỏ, cũng biến hóa theo độn pháp của nàng.
Còn có một mảnh màn đen cực lớn bao trùm chung quanh, khiến cho nàng không thể truyền tin tức ra ngoài.
Nàng giận không nhịn nổi: “Thả ta ra ngoài. Ngươi muốn nàng chết sao?”
Nàng rất lo lắng cho an nguy của Tư Hoàng Tuyền, chỉ sợ Tư Hoàng Tuyền sẽ chết trong tay Quỷ Túc.
Chu Tước Tinh Quân sẽ vĩnh viễn không thể tha thứ cho bản thân mình.
Lê Tham cười ha ha, hắn lấy một xiên thịt ra, vừa gặm vừa đổ rượu vào miệng: “Không chết được, tinh quân cũng đừng giãy dụa nữa. Những xiềng xích này của ta chính là thần binh Phược Thần Tỏa do Thái Hạo bí mật luyện chế, chuyên môn nhằm vào những thần linh như các ngươi. Cái lồng này cũng rất lợi hại, trước kia gọi là ‘Nhật Nguyệt Càn Khôn Tráo’ gì gì đó.”
“Hình như là ngày xưa vợ chồng bọn họ xé màng của mặt trời mặt trăng trên trời chế tạo thành. Ngày hôm nay, trừ phi là bản thể của ngươi ở đây, bằng không thì không thể chạy thoát. Tinh quân không ngại bình tĩnh chớ vội, quan sát thêm một lát. Ta mang rất nhiều rượu thịt ngon, ngươi có muốn một bình không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận