Bá Võ

Chương 2545 - âm Dương

Ty Thần Tinh Quân giống như đã ngừng tay chịu thua, nhưng thật ra hắn và Sở Vân Vân vẫn đang giao phong rất kịch liệt.
Ý chí của hắn bất khuất kiên cường.
Không đến lúc vạn bất đắc dĩ, Ty Thần Tinh Quân sẽ không cam lòng cúi đầu chịu thua như thế.
Bản thể của hắn nhìn như không nhúc nhích, nhưng thật ra chân thân đã hóa thành từng sợi hào quang màu vàng, liên tục khúc xạ qua lại trong toàn bộ Quy Khư.
Ty Thần Tinh Quân đang dùng tất cả phương pháp để tìm sơ hở của Sở Vân Vân.
Nếu như có thể thoát thân khỏi đây, hắn sẽ không ngu đến mức chịu trao đổi điều kiện với Sở Hi Thanh.
Nhưng chuyện này có chút khó khăn.
Sở Vân Vân chẳng những đạt đến cấp đế quân khi được long khí gai trì, thiên quy của nàng cũng vượt qua rất nhiều thần linh thượng vị.
Vị này có thể một thương trọng thương chim Đế Giang, gần như giết chết nó, không chỉ dựa vào ám toán và đánh lén.
Nhưng đáng sợ nhất vẫn là Khai Thiên chi pháp và Nghịch Thần Kỳ.
Một thương này căn bản là không thể phòng ngự.
Dù là Ty Thần Tinh Quân, cũng không thể đối kháng được.
Từ cái đó ra, còn có Mộc Kiếm Tiên đang toàn lực hiệp trợ.
Vô số kiếm khí đang phong tỏa và cắt đứt ba lối vào của Quy Khư.
Thanh Long Tinh Quân và Sở Hi Thanh cũng đang cung cấp hỗ trợ.
Mặc dù hai người bọn họ không thể động đậy, nhưng có thể dùng đủ loại thiên quy để trợ giúp Sở Vân Vân phong tỏa không gian.
Đặc biệt là Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh.
Người này đang dùng Thần Ý Cấm Thiên để phong tỏa toàn bộ Quy Khư, lại dùng Chư Thần Hoàng Hôn để liên tục phá hư kết cấu thần lực của hắn.
Dù mạnh như Ty Thần Tinh Quân, cũng không thể tránh khỏi ảnh hưởng từ hai chiêu thức này, độn pháp chậm hơn rất nhiều.
Dù vậy, mấy người này chưa chắc đã có thể giữ hắn lại Quy Khư.
Vấn đề là Ty Thần Tinh Quân muốn giảm thiệt hại đến mức thấp nhất có thể, hoặc là bị thương nhẹ là cùng.
Nếu như bị trọng thương, vậy hắn không thể tiếp thu kết quả này.
Sở Hi Thanh thì lại cười không nói.
Hắn liên tục tạo đao cương, dùng Thần Ý Xúc Tử Đao phong tỏa hư không, sau đó nhìn Ty Thần Tinh Quân đang ra sức giãy dụa.
Không cho người này nhận rõ sự thực, thì nói gì cũng vô dụng.
Chỉ một cái hô hấp sau, Thanh Long Tinh Quân đã rống lên giận dự, chấn động toàn bộ Quy Khư.
Long khi của hắn trở mình, toàn bộ lân phiến trên người đều phát ra linh quang màu xanh.
Toàn bộ Quy Khư liền xuất hiện vô số hơi nước, tiêu hao hàng ngàn hàng vạn sợi kim quang đang phản xạ qua lại kia.
Bản thể của Thanh Long Tinh Quân lại bơi vào trong mây mù, không biết đi đâu.
Hắn là Thanh Long, lấy Sinh Mệnh và Mộc pháp làm chủ, nhưng nắm giữ sương mù là bản năng trời sinh của Long tộc.
Cũng trong khoảnh khắc này, 12 con Hoàng Long bên người Sở Hi Thanh cũng bay lên trời.
Chúng rời khỏi vị trí vốn có, tiến vào trong sương mù dày đặc.
Đại trận trấn quốc đã hoàn thành.
Ầm!
Ty Thần Tinh Quân lại giao thủ lần cuối với Sở Vân Vân ở lối ra phía đông Qu Khư, rốt cuộc cũng đàng hoàng trở về ‘bản thể’.
Đó vốn là một bộ hóa thân được tạo ra từ ánh sáng.
Cho đến giờ phút này, hắn mời hoàn toàn từ bỏ.
Thanh Long Tinh Quân đã tái tạo thần khu, đại trận trấn quốc cũng hoàn thành, như vậy hi vọng hắn thoát thân là rất xa vời.
Ty Thần Tinh Quân chắp tay sau lưng, vẻ mặt thong dong nhàn nhã: “Dừng tay đi, trận này ta thua. Bệ hạ muốn lấy được thứ gì, không ngại nói thẳng.”
Chỉ là vòng mặt trời phía sau hắn vẫn tỏa ra ánh sáng mạnh và xạ tuyến khô nóng, cùng với sấm chớp mưa bão.
Đây chính là chỗ dựa của hắn.
Nếu thật sự không được, chỉ có thể lưỡng bại câu thương.
Sở Hi Thanh thấy thế thì mỉm cười.
Hiện giờ, có thể trao đổi rồi.
“Sao Tinh Quân lại nói vậy?” Sở Hi Thanh lắc lắc đầu: “Không phải là Tinh Quân chuẩn bị lấy thứ gì, để chúng ta giúp ngươi giết chết vầng mặt trời kia sao? Hai thần âm Dương rất mạnh, Tinh Quân cũng hiểu điều này, ngươi muốn thay thế cũng không dễ dàng.”
Hắn vừa nói chuyện, vừa ép một giọt máu ra, rồi nhỏ vào đại trận.
Đó là huyết mạch Táng Thiên giao cho hắn…
Lại được Sở Hi Thanh luyện hóa và tinh luyện ra, ngưng tụ thành máu tươi tinh khiết chứa đựng hai loại lực lượng huyết mạch là Táng Thiên thần huyết và Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết.
Cũng trong khoảnh khắc này, một trận long khí màu vàng óng ánh, và lực lượng còn sót lại của Điều Đình Tạo Hóa bắt đầu quanh quẩn và dâng lên, hình thành một phôi thai hình trứng.
Ty Thần Tinh Quân nghe vậy thì thấy buồn cười, hóa ra không phải mình lấy đồ mua mạng, mà là đang trao đổi, hợp mưu giết cha với Sở Hi Thanh?
Hắn cười tủm tỉm nhìn phôi thai trong đại trận: “Cũng không tệ lắm, tuy ngươi không thể phục sinh Táng Thiên hoàn chỉnh, nhưng có thể để hắn thoát khỏi ngàn tỷ huyết sát kia.”
“Bắt đầu khôi phục từ hình hài trẻ con, chỉ cần có đủ thiên tài địa bảo, ngắn thì 100, 200 năm, lâu thì 3000, 5000 năm, Táng Thiên vẫn có thể khôi phục thần khu của mình.”
Những sát linh kia đã giết chết Táng Thiên.
Nhưng nếu Táng Thiên tử vong, vậy nhưng sát linh này cũng sẽ không tồn tại.
Sau khi Táng Thiên phục sinh, hắn không cần quan tâm đến vấn đề này nữa.
Ty Thần Tinh Quân cũng có thể tiếp thu chuyện này, Táng Thiên ở trạng thái này, tạm thời không phải uy hiếp của các thần.
Sở Hi Thanh lại cười khổ: “Đây là kế sách bất đắc dĩ, nơi này cũng chỉ còn chút lực lượng tạo hóa. Nhưng mà 200 năm thật sự quá dài…”
Thế giới hiện tại, các thần phân tranh càng ngày càng kịch liệt, một trận thần kiếp cực khủng bố đang nổi lên, Sở Hi Thanh dự tính trong 30, 50 năm nữa, trận phân tranh này sẽ phân thắng bại.
Nhân tộc là kẻ địch mà thần linh Bàn Cổ và thần linh Hỗn Độn kiêng kỵ nhất, tương lai chắc chắn sẽ bị quần chúng phỉ nhổ.
Bọn họ có thể chờ đến lúc đó sao?
Sở Hi Thanh không cầu Táng Thiên khôi phục hoàn toàn.
Chỉ cần vị Chiến thần này khôi phục như lúc 90 vạn năm trước, thì cũng có năng lực chém giết Thiên đế rồi!
“Thật ra tốc độ khôi phục của Táng Thiên Thần Tôn đều quyết định bởi Tinh Quân. Thần Tôn có thể giết mặt thời một lần, tự nhiên cũng có thể giết lần hai…”
Vị này là con của hai thần âm Dương, đã sống gần 2000 vạn năm, làm thái tử 1200 vạn năm, trong tay có không ít đồ tốt.
Dù vị này chỉ lấy ra một tia nguyên khí thời đại hồng mông, cũng có thể giúp Táng Thiên khôi phục nhanh hơn mười mấy năm.
Sắc mặt Ty Thần Tinh Quân chợt lạnh xuống: “Câm miệng!”
Trong mắt hắn lộ ra một vệt tức giận, lời lẽ đanh thép: “Ta đúng là có ý nghĩ thay thế mặt trời, nhưng đây là nhân chi thường tình. Phàm nhân các ngươi, sau khi tráng niên, cũng muốn kế thừa gia nghiệp, ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng ta muốn giết cha? Sở Hi Thanh, ngươi còn dám dùng mấy lời nói này để sỉ nhục ta, ta tình nguyện ngọc đá cùng vỡ…”
Dã tâm của hắn, mẫu thần há có thể không biết? Ngay cả phụ thần của hắn cũng biết rõ.
Sở Hi Thanh muốn dùng cái này để áp chế hắn, quả thực là nằm mơ!
Chỉ là Ty Thần Tinh Quân chợt im bặt, vì hắn thấy một đoàn sáng hỗn độn màu xám trong tay Đường Tụng.
Đây là…
Bạn cần đăng nhập để bình luận