Bá Võ

Chương 736: Không giả bộ nữa (5)

Đao cương của Sở Hi Thanh thì lại như rồng cuốn gió bão, chém giết mấy tên cướp sông may mắn tránh được ngân châm, đồng thời xung kích đến trước người Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương.
Lúc này, trong lòng Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương lại vừa kinh vừa giận.
Kinh sợ là vì Sở Hi Thanh thể hiện ra ngoại cương quá mạnh mẽ, giận là vì Sở Hi Thanh lại coi hắn thành mục tiêu, muốn tính mạng của hắn!
May mắn là ở đây vẫn còn ba vị đồng môn Huyết Bức sơn có tu vị lục phẩm hạ.
Sắc mặt ba người này đều hiện lên vẻ lãnh khốc, kết hợp với Ngự Xích Dương để bao vây Sở Hi Thanh, tổng cộng ba đao một kiếm, cực kỳ ăn ý mà tấn công từ bốn phía trước sau trái phải, phân biệt chém về phía lồng ngực, hai tay và sau gáy của Sở Hi Thanh.
Mà tất cả đều là ý võ hợp nhất, cương lực tràn đầy.
Sở Hi Thanh thì lại không hề né tránh, cũng không có ý định đón đỡ.
Sở Hi Thanh càng không thi triển chiêu thức quần chiến như Bát Phong Bất Động.
Bát Phong Bất Động đúng là có thể giúp hắn chống đỡ bốn người vây công, nhưng mà cường độ thân thể của hắn còn chưa đủ, chắc chắn sẽ bị lực lượng của bốn người này làm cho bị thương.
Ý đồ của Sở Hi Thanh cũng không phải là chống đỡ, hắn muốn mạng của bốn người này!
Khi Sở Hi Thanh múa đao, tựa như có một mặt kính cực lớn đang lơ lửng giữa không trung.
Thẻ cực chiêu Huyết Nhai Đao Quân thất phẩm thượng: Thần Phong Minh Kính Đao – Hồi Quang Phản Chiếu.
Cheng! Cheng! Cheng!
Theo tiếng kim loại va chạm vang lên, hai tên Huyết Phong Đạo ở bên trái và phía sau của Sở Hi Thanh, đều không dám tin tưởng mà cứng đờ tại chỗ.
Lúc này, giữa trán của bọn họ đột ngột xuất hiện hai cái lỗ máu.
Bọn họ không chết dưới đao của Sở Hi Thanh, mà là bị kiếm của Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương xuyên thủng!
Ngự Xích Dương lại càng lo lắng không thôi.
Sở Hi Thanh của hôm nay, mạnh hơn Sở Hi Thanh của hôm qua quá nhiều!
Mặc kệ là sức mạnh, tốc độ, cường độ chân nguyên, hay là võ ý và cách vận dụng Thần Phong Minh Kính Đao, thì đều mạnh hơn không chỉ gấp đôi so với hôm qua!
Hôm qua, Ngự Xích Dương cũng đã nhìn thấy Sở Hi Thanh dùng một thức Hồi Quang Phản Chiếu, nhưng Hồi Quang Phản Chiếu của hắn khi đó nào có uy thế kinh người như vậy? Còn có thể mạnh mẽ dẫn dắt kiếm của hắn, tiêu hai hai đồng bạn của hắn.
Khoảnh khắc này, một cơn lốc cuồng bạo đột nhiên bùng nổ ở trên người Bạch Tiểu Chiêu.
Đây là thần thông Phong Thược, Phong Thược thuật của nhân tộc cũng bắt nguồn từ đây, chuyên dùng để trói buộc kẻ địch.
Bản thân Bạch Tiểu Chiêu thì hóa thành một cơn gió màu trắng bạc, lao thẳng về phía đối thủ.
Hai móng của nó vung lên, một cái hô hấp đã đánh hơn hai mươi trảo, hơn nữa còn mang theo vô cùng vô tận đao gió sắc bén, đánh thẳng về phía Ngự Xích Dương.
Ngự Xích Dương cũng liều mạng vung kiếm, bện thành một màn mưa kiếm gió thổi không lọt ở trước người, vừa đánh vừa lùi lại về phía.
Chỉ một cái Bạch Tiểu Chiêu, đã là đối thủ có lực lượng ngang nhau với hắn rồi!
Hắn đang trọng thương chưa lành, chém giết chính diện lại không phải là đối thủ của Bạch Tiểu Chiêu, huống hồ lúc này còn có một Sở Hi Thanh thực lực tăng mạnh, khiến người ta nhìn không thấu!
Điều này khiến cho khuôn mặt của Ngự Xích Dương âm trầm, trong lồng ngực tràn đầy ý lạnh.
Hắn biết tình cảnh của mình bây giờ cực kỳ nguy hiểm, chỉ cần không cẩn thận một chút, là có thể nguy hiểm đến tính mạng!
Giống như khi ở trên sông ngày hôm qua!
Không giống ở chỗ, bây giờ hắn đã không còn viên độn phù thứ hai. Một khi sai lầm, chính là phải chết!
Ngự Xích Dương cẩn thận ứng phó từng chiêu từng thức của Bạch Tiểu Chiêu, thậm chí còn không nóng lòng phá giải thần thông Phong Thược của Bạch Tiểu Chiêu, chỉ cầu không có sơ hở nào.
Ngự Xích Dương biết hắn còn có hi vọng sống.
Nhiều nhất là năm mươi cái hô hấp, đám đồng môn kia của hắn có thể đi đến phạm vi mười dặm quanh đây, có thể cứu viện hắn.
Nửa khắc thời gian sau, bọn họ có thể tham gia trận chiến này rồi.
Vì vậy, hắn không cần nóng lòng bỏ chạy, chỉ cần thủ vững là được!
Nhưng đúng lúc này, Ngự Xích Dương cảm ứng được Sở Hi Thanh đã vọt đến phía sau hắn.
Thanh Tốn Phong Chấn Lôi đao kia lấp lóe hàn quang, lấy một thức Phong Chi Ngân, cộng thêm Bạch Mã Phi Mã mà chém thẳng về phía sống lưng của hắn.
Hai mắt của Ngự Xích Dương sáng lên, ánh mắt ác liệt.
“Đã chờ ngươi từ lâu rồi!”
Lúc này, tay trái của hắn lại có thêm một thanh kiếm tinh xảo, đánh thẳng vào cổ họng của Sở Hi Thanh như một con rắn độc.
Thế nhân đều biết tốc độ kiếm của Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương siêu tuyệt, kiếm rơi như mưa.
Nhưng không ai biết hắn còn am hiểu sử dụng kiếm bằng tay trái, mà chỉ kém hơn tay phải một đường.
Bí pháp Bạch Mã Phi Mã của Sở Hi Thanh quả thực là làm cho người ta khó có thể nắm giữ vị trí đao của hắn.
Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương lại không cần nắm giữ, hắn tin chắc là tốc độ kiếm tay trái của mình sẽ vượt qua Sở Hi Thanh.
Vì vậy, hắn chỉ cần xuyên thủng cổ họng của Sở Hi Thanh trước khi đao của Sở Hi Thanh chém vào người hắn là được.
Chỉ là một cái chớp mắt tiếp theo, Ngự Xích Dương đã biến sắc.
Bởi vì đao của Sở Hi Thanh đã phát sinh biến hóa.
Thần Phong Minh Kính Đao – Hư Đường Huyền Kính!
Theo một mặt kính bạc sáng ngời bị một con Nhai Thú chiếm giữ xuất hiện ở sau lưng Sở Hi Thanh.
Nơi cổ họng của Ngự Xích Dương bỗng nhiên có thêm một lỗ máu.
Một thức Hư Đường Huyền Kính của Sở Hi Thanh, thế mà lại phản xạ một kiếm này của hắn.
Hắn đã lấy kiếm của Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương, để giết chết Huyết Vũ Kiếm – Ngự Xích Dương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận