Bá Võ

Chương 1137: Đao ý tái hiện (2)

Có điều hai người Sở Hi Thanh đều không hẹn mà cùng nghĩ muốn thử thực lực của đám Cự linh này.
“Sư đệ, ngươi đối phó với đám binh lính kia, để ta đối phó với Đồng Quan cự linh.”
Sau khi Diệp Tri Thu nói xong, không chờ Sở Hi Thanh mở miệng đã bay thẳng về phía Đồng Quan cự linh.
Nàng phát hiện Sở Hi Thanh ở phía sau lại khoanh tay đứng im tại chỗ không nhúc nhích.
Diệp Tri Thu cũng không để ý lắm, nàng bắt đầu giao thủ kịch liệt với Đồng Quan cự linh.
Con Cự linh này có thân thể rất cao lớn, nhưng động tác lại rất nhanh nhẹn. Nó không sử dụng xương cốt bản thân làm binh khí, mà sử dụng một đôi đao sắt cực lớn, ánh đao cực kỳ nặng nề và mạnh mẽ, còn được sấm sét gia trì.
Thân pháp và tốc độ kiếm của Diệp Tri Thu hơn xa nó, nhưng lại bị ánh đao của bức bách, không thể đến gần người. Kiếm cương của nàng cũng không thể phá vỡ giáp xương của đối phương.
Mỗi khi nàng đỡ một đòn, đều bị sức mạnh khổng lồ của đối phương đánh bay ra ngoài mười trượng.
Diệp Tri Thu cũng không vội vàng, vừa chiến đấu với đối phương vừa chờ cơ hội.
Ngày xưa nàng cũng ở biên quân mười mấy năm, thường xuyên giao thủ với Cự linh, nên rất có kinh nghiệm.
Lực lượng của Cự linh thường sẽ gấp bốn lần võ tu, nhưng do hình thể quá lớn, nên mất sức rất nhanh.
Một khí chúng nó bùng nổ toàn bộ sức lực, thân pháp và tốc độ tay sẽ không kém hơn nhân loại, vấn đề là chúng nó không thể kéo dài loại bùng nổ này. Nàng chỉ cần chờ một trăm cái hô hấp, sau một trăm cái hô hấp thì tốc độ đao của đối phương sẽ chậm lại.
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, Diệp Tri Thu liền nghe thấy một tiếng ‘oanh’.
Lại là mấy Cự linh Ma La Bộ cố gắng đến gần Sở Hi Thanh bị nổ đầu, toàn bộ não của chúng đều biến thành bột máu.
Đám Cự linh ở phía xa xa cũng hiện lên vẻ đau đớn. Bọn họ ôm đầu, dồn dập ngã quỳ trên mặt đất, miệng mũi đều là máu.
“Nhai Tí đao ý?”
Diệp Tri Thu nheo mắt lại, lòng thầm nghĩ Nhai Tí đao ý của cái tên Sở Hi Thanh này đã sắc bén và bá đạo hơn rồi.
Sau đó nàng cũng không chậm trễ, lập tức bay về phía trước.
Bị Nhai Tí đao ý của Sở Hi Thanh áp chế không chỉ là đám binh lính bình thường kia, mà còn cả Đồng Quan cự linh ở trước mắt.
Diệp Tri Thu ỷ vào thân pháp, trực tiếp tiếp cận Đồng Quan cự linh, khoảng cách không đến ba thước, song phương chỉ giao thủ ba hiệp, nàng đã một kiếm đánh vào giáp xương kia.
Nhưng kiếm của Diệp Tri Thu lại chưa thể làm Đồng Quan cự linh bị thương, mà chỉ chém ra một vết nứt ở trên giáp xương.
Chỉ giây lát là vết nứt kia đã khôi phục như lúc ban đầu.
Sắc mặt Diệp Tri Thu hơi xanh, nàng phát hiện Cự linh này không chỉ có một thân giáp xương, mà bên dưới còn một lớp giáp sắt rất dày nữa.
“Các ngươi là dã nhân từ phía nam?”
Đồng Quan cự linh kia nhíu chặt lông mày, cố nén cảm giác đau đớn trong não, hắn phát ra tiếng gào thét: “Đám ruồi muỗi đáng ghét! Dựa vào chút sức lực này của ngươi mà cũng đòi làm ta bị thương?”
Hắn từ bỏ một đôi đao sắt cực lớn của mình, dùng đao xương mọc ra từ trên canh tay mình, điên cuồng chém về phía Diệp Tri Thu.
Nhưng khoảng cách của song phương thật sự quá gần, Đồng Quan cự linh làm thế nào cũng không thể kéo dài khoảng cách.
Mà một cái chớp mắt tiếp theo, Diệp Tri Thu đã chém một kiếm đến trước người hắn.
“Tru!”
Trong miệng Diệp Tri Thu phun ra một chữ, lồng ngực của Đồng Quan cự linh đã nổ tung.
Giáp xương kia cũng tốt, giáp sắt bên trong cũng được, đều bị một kiếm của nàng đâm xuyên.
Mười cái hô hấp sau, Đồng Quan cự linh đã nằm trên mặt đất, không còn chút sinh cơ nào. Đám Cự linh còn lại cũng chết cùng một chỗ, bọn họ hoặc là đầu nổ tung, hoặc là bị đao cương chém đứt đầu, tất cả đều không có ngoại lệ.
Sau khi Diệp Tri Thu giết chết Đồng Quan cự linh, nàng quay đầu nhìn Sở Hi Thanh với ánh mắt kinh dị.
“Ngươi tu luyện Nhai Tí đao ý đến tầng thứ mấy rồi? Vì sao lại mạnh như vậy? Ta cảm giác ngươi vẫn còn chưa dùng hết sức.”
Sở Hi Thanh nhìn bảng nhân vật của mình một chút.
Phía trên có ghi mấy chữ ‘Nhai Tí chân ý tầng mười lăm’.
Trước vẫn là tầng mười bốn.
Nhưng mấy ngày trước, Sở Hi Thanh đã đột phá Nhai Tí chân ý của bản thân lên tầng chín.
Cộng thêm huyết mạch Nhai Tí tăng hai tầng, Thần Ý Đồ tăng hai tầng, tiểu Tóc Húi Cua tăng hai tầng, vừa hay là tầng mười lăm.
Nếu như sử dụng Huyết Nhai huyễn giới trong tay hắn, còn có thể tăng lên đến tầng mười sáu.
Tu hành Nhai Tí chân ý cực kỳ gian nan, Sở Hi Thanh cũng không để tâm đến phương diện này, cho nên cấp bậc của nó khá kém.
Một nguyên nhân khác là Nhai Tí đao ý của hắn bây giờ bị chồng lên quá cao rồi, lực lượng thần niệm đã không đủ. Dù Sở Hi Thanh tu luyện Cửu Luân thần ấn, cũng chỉ có chống đỡ tiêu hao của Nhai Tí chân ý tầng mười ba.
Bạn cần đăng nhập để bình luận