Bá Võ

Chương 2343 - Hắn đến rồi

Mười ngày sau, trên đỉnh chóp Thái Vi Viên chợt sinh ra một gợn sóng nguyên lực hùng vĩ. Từng làn từng làn sóng cương lực lan tràn và bao phủ bốn phương tám hướng.
Lúc này, Sở Hi Thanh đang nghiên cứu các loại kinh thư trong Tàng Kinh lâu ở Vô Tướng thần sơn, cách nơi đó 700 dặm.
Hắn cứng được ứng làn sóng nguyên lực khổng lồ này này, khóe môi không khỏi cong lên.
Sở Hi Thanh biết đây là La Hán Tông bước vào Siêu Phẩm.
Trận Điều Đình Tạo Hóa ở mười ngày trước, khiến cho La Hán Tông hoàn thành ‘nghi thức’ lên cấp cực kỳ mạnh mẽ.
Điều này khiến cho quá trình phá bỏ giới hạn phàm thần của hắn cực kỳ thuận lợi, thậm chí còn không cần mời người hộ pháp.
Sở Hi Thanh rất vui vẻ.
Đây là vị thuật sư đầu tiên bước vào Siêu Phẩm trong vòng 500 năm qua của Thần Châu.
Triều Đại Luật của hắn cũng có một vị quốc sư mạnh mẽ tọa trấn.
Lúc trước, La Hán Tông so với Chập Long thì thực sự là không đáng nhắc tới, mặc kệ là tu vị hay pháp thuật, thì đều chênh lệch như lạch trời.
Bây giờ… tốt xấu gì cũng chỉ kém hai cảnh giới lớn…
Nếu chỉ đối đầu với hóa thân của Chập Long là Vũ Côn Luân, thì không phải là không thể chiến một trận.
Sở Hi Thanh lập tức chuyển sự chú ý vào quyển sách trên tay mình.
Hắn xem rất nhanh, chỉ ba cái hô hấp là đã đổi sang một quyển sách khác.
Sở Hi Thanh từng ước nguyện tăng ngộ tính và linh tuệ trong nửa năm, bây giờ mới qua gần ba tháng, nên trí tuệ của hắn vẫn nằm trong trạng thái cực hạn.
Chín cái phân hồn hóa thể của hắn thì hơi chậm một chút, phải mất khoảng bảy cái hô hấp.
Mấy ngày nay, Sở Hi Thanh vẫn dùng phương pháp này để quét ngang tất cả hơn trăm vạn quyển sách to nhỏ bên trong Tàng Kinh lâu.
Sở Hi Thanh không định đi con đường vạn pháp như Sở Vân Vân.
Nhưng đọc nhiều sách vở kinh thư cũng có chỗ tốt rất lớn, có tể bù đắp sở đoạn, gia tăng sở trường.
Đọc nhiều có thể gia tăng kiến thức, hiểu rõ các loại thiên quy đạo luật khác, cũng có ích cho việc sáng tạo và nghiên cứu võ đạo, tu hành thiên quy.
Hơn nữa, huyết mạch Hỗn Độn Chân Nguyên của hắn có thể tinh luyện các loại thiên quy đạo luật trừ trong Hỗn Độn chi pháp, từ một pháp mà ngộ vạn pháp.
Trước kia, hắn nhất định phải có hiểu biết nhất định với những thiên quy này, thì mới có thể vận dụng như thường.
Tuy nhiên, có một điều thú vị là hắn tìm đọc 27 quyển sách cổ và tài liệu lịch sử có liên quan đến thời đại ở 7000 năm trước, ngoài ra còn có các bút ký và ghi chép của các tiền bối để lại.
Sở Hi Thanh tìm thấy ba ghi chép có liên quan đến Kinh Hồng Kiếm Tiên – Bạch Linh Hi, nhưng rất có thể là đã bị người bóp méo.
Còn có hai quyển kinh thư giấu trên tầng chín, nó là hai quyển bút ký của một vị tiền bối nhất phẩm của Vô Tướng thần tông, chữ viết trên này lại mơ hồ, thậm chí là mục nát.
Tình huống này giống hệt với bức di thư mà cha của hắn để lại cho hắn.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, cái này thú vị rồi.
Hiện giờ có thể xác định là, Bạch Linh Hi có quan hệ với thần linh.
Hơn nữa…
“Là xuất phát từ một loại nguyên do nào đó, cho nên không thể từ bỏ cái thân phận này sao? Có liên quan với ‘nghi thức’, hay là vì nguyên do nào khác? Vậy thì từ lý do gì mà xuất hiện một Bạch Linh Hi thứ hai?”
Sở Hi Thanh híp mắt rơi vào suy ngẫm.
Hơn hai tháng trước, Lưu Nhược Hi vốn xung phong nhận việc, bảo là muốn giúp hắn tìm kiếm ghi chép có liên quan đến Bạch Linh Hi ở trong Tàng Kinh lâu.
Nhưng Sở Hi Thanh cân nhắc Lưu Nhược Hi quá bận rộn, nhiệm vụ rất nặng.
Mà hắn cũng muốn trở về Vô Tướng thần sơn một chuyến, cho nên vẫn quyết định tự làm.
Cũng may là chính hắn trở về tìm.
Hai quyển bút kỳ này có liên quan đến ba môn thánh truyền của Vô Tướng thần tông, vì vậy được cất trên tầng chín.
Lưu Nhược Hi bây giờ chỉ là Tru Thiên thánh truyền của Vô Tướng thần tông, dù nàng có đến đây thì cũng không thể tiếp xúc với chúng.
Nhưng đúng lúc này, Sở Hi Thanh phát hiện một thanh Càn Khôn phi kiếm đang quanh quẩn, qua lại bên ngoài Tàng Kinh lâu.
Thanh phi kiếm này không thể tiến vào Tàng Kinh lâu, cho nên nó chỉ có thể bay vòng vòng ở bên ngoài.
Sở Hi Thanh đi ra ngoài, liếc mắt nhìn một cái thì lập tức hiểu ra.
Rốt cuộc cũng đến rồi sao?
Sở Hi Thanh lập tức giơ tay túm lấy thanh Càn Khôn phi kiếm kia.
Phong thư bên trong quả nhiên là của Tư Vô Thiên trong ‘Vô Pháp Vô Thiên’.
Trên đó chỉ có hai hàng chữ ngắn ngủi: Bệ hạ còn nhớ ước hẹn bên ngoài thành Vọng An? Không biết bệ hạ bây giờ đã nắm chắc hay chưa?
Sở Hi Thanh đương nhiên là nhớ.
Hai năm rưỡi trước, vì đổi lấy sự trợ giúp của Tư Vô Thiên, hắn đã ký kết Thần khế với Tư Vô Thiên ở bên ngoài thành Vọng An, ước định trợ giúp Tư Hoàng Tuyền cướp lại trái tim của nàng ở ‘Ma vực Chiến giới’.
Khi đó Mộc Kiếm Tiên có ý mượn tay thầy trò Tư Hoàng Tuyền để mưu đồ một ngôi sao, nên cũng ra sức thúc đẩy việc này.
Nhưng hai năm nay, Sở Hi Thanh vẫn không rảnh quan tâm đến chuyện khác.
Thầy trò Tư Hoàng Tuyền và Tư Vô Thiên vẫn chờ đến bây giờ, nói vậy là bọn họ đã không kiên trì được nữa, không chờ được nữa?
Còn về phần nắm chắc…
Hiện giờ, không có năm vạn thì cũng có ba vạn thần linh ở vực ngoại muốn lấy mạng của hắn.
Hầu như tất cả thần linh đều coi hắn là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt.
May mắn là bố cục của hắn đã hoàn thành bước đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận