Bá Võ

Chương 1007: Tầng thứ ba (2)

Trong Vô Tướng Thần Phong sát, năm loại sức mạnh này đều là phụ trợ, Sở Hi Thanh chuyên lấy Phong ‘vô tướng’, Vân ‘vô thường’, Lôi ‘sinh diệt’, nưng luyện ra một sát lực vô cùng sắc bén, có thể chặt đứt thời gian, chia cắt không gian.
Nhưng hiện giờ thì Vô Tướng Thần Phong sát còn rất nhỏ yếu, Sở Hi Thanh chỉ mới luyện ra được vài sợi.
Bây giờ hắn chỉ đánh căn cơ, sau đó mới dùng thời gian để ôn dưỡng, tinh luyện và cường hóa.
Nếu như sau này hắn muốn tu Tru Thiên thánh truyền, vậy đây chính là căn cơ tốt đẹp nhất.
Sau khi Lãnh Sát Na nghe xong, thân thể lập tức lùi lại vài trượng: “Không được! Ngươi tìm người khác thử đi.”
Hắn nghĩ thầm, thử một cái liền qua đời.
Thời gian gần đây, Sở Hi Thanh luôn tìm các vật cứng rắn ở xung quanh, rồi dùng đao cương để chém.
Đao cương của hắn có thể kéo dài hơn một trượng sáu thước, đến giờ vẫn không tìm thấy thứ gì có thể chịu được loại đao cương sắc bén này.
Tất cả đều là ‘xoạt’ một tiếng, rồi bị chém thành hai nửa, vết cắt bóng loáng như gương.
Sở Hi Thanh cảm thấy hơi thất vọng, vẫn mở miệng dụ dỗ: “Ta cho ngươi tiền, một đao mười ngàn lượng.”
Lúc này Lãnh Sát Na cũng hơi động lòng, hắn cân nhấc giây lát: “Mười vạn! Mười vạn lượng một đao, nếu như ta bị thương, ngươi phải bao cả tiền thuốc men.”
Sở Hi Thanh cũng lười mặc cả, trực tiếp thu đao vào vỏ.
Mười vạn lượng một đao?
Tiền của hắn đều là tiền mồ hôi nước mắt của người khác, chứ không phải gió thời đến.
Vẫn để hôm nào tìm Kiếm Thị Phi để thử đao, lại miễn phí!
Lãnh Sát Na cũng không ép, hắn lại tò mò hỏi: “Ngươi di chuyển rất nhiều ở tầng thứ hai này, là muốn tìm hiểu chiêu kiếm pháp kia sao? Nó dùng để làm gì? Ngươi đã tìm được manh mối gì chưa?”
Sở Hi Thanh nghe thấy thế thì cau mày.
Hắn dùng bốn tháng, đạp khắp tầng thứ hai của bí cảnh, ngoại từ cô đọng sát lực ra, thi hắn vẫn luôn tìm kiếm manh mối của chiêu kiếm pháp này.
Một là tìm xem Cửu Thiên Thời Luân này dùng để làm gì? Hai là làm thế nào để dung hợp chín loại kiếm ý vào một?
Tiếc là cho đến bây giờ, hắn vẫn không có chút manh mối nào.
Chỉ là điểm huyết nguyên để hệ thống thôi diễn Cửu Thiên Thời Luân (tàn) thành bản hoàn chỉnh, đã từ một ngàn xuống còn bảy trăm.
Đây là thành quả của bốn lần ‘vỗ trán’ (lĩnh ngộ) trong bốn tháng qua của Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh ôm hy vọng cuối cùng, vỗ cánh phi thân lên nơi cao trăm trượng, nhìn ngó bốn phương tám hướng của tầng thứ hai này.
Hắn nhìn một vòng, vẫn không tìm thấy bất kỳ manh mối nào liên quan đến kiếm pháp kia. Nhưng lại trông thấy vài bóng người quen thuộc đang bay về phía trung tâm của tầng thứ hai.
Bốn tháng đã qua, hôm nay chính là thời gian tầng thứ ba mở cửa.
Sở Hi Thanh hít một hơi, hạ xuống mặt đất: “Thời gian đã đến, chúng ta nên đi qua.”
Vẫn là để chờ lên tầng thứ ba, nhìn xem có manh mối gì của kiếm pháp này không.
Đúng rồi, còn phải bắt cả hung thủ kia nữa. . .
. . .
Bởi vì khoảng cách rất gần, còn không đến trăm dặm.
Chỉ trong vòng một khắc, tiểu Huyền Vũ đã đi đến trung tâm của tầng thứ hai.
Về phần ba người một thú còn lại, tất cả đều ngồi trên lưng nó.
Lúc này, tiểu Huyền Vũ đã trải qua lần lột xác thứ tư. Bốn tháng trôi qua, kích thước của nó đã to như cối xay gió, cực kỳ kinh người.
Cái tên này không chỉ rất có thể trưởng thành, mà còn rất có thể ăn.
Con rùa này bây giờ, một ngày có thể nuốt ba con yêu thú lớn như tê giác.
May là nó đã có năng lực tự săn mồi, bằng không thì Chu Lương Thần sẽ phải sầu chết vì việc kiếm đồ ăn cho nó.
Song tương ứng với đó, năng lực gánh chịu của tiểu Huyền Vũ cũng tăng trưởng rất nhiều.
Bây giờ nó chẳng những có thể cõng đống hành lý càng ngày càng nhiều kia, mà còn có thể chở luôn mấy người Sở Hi Thanh.
Địa điểm tiến vào tầng thứ ba của bí cảnh là một kim tự tháp khổng lồ.
Tòa kim tự tháp này cao khoảng 350 trượng, được xây bằng đá tảng. Quanh đỉnh tháp còn có một trăm cái tế đàn loại nhỏ đang trôi nổi.
Khi mấy người Sở Hi Thanh ngự không đi đến đỉnh tháp, chỉ thấy hơn nửa tế đàn đang trôi nổi kia đã có người.
Cái gì mà Kiếm Thị Phi, Vân Thiên Ca, Nhân Trung Thủ vân vân, tất cả đều có mặt.
Tổng cộng ba mươi bảy Thiên trụ và siêu thiên kiêu, chiếm cứ một phần tư số lượng tế đàn.
Sau đó là trận doanh của Vô Tướng thần tông, một tông pháp đồng minh và ba tông môn phụ thuộc, bao quát cả Sở Mính là hai mươi lăm người.
Còn về phần ba người Thần Hoang Bất Lão thành, đã bị Sở Hi Thanh bài trừ ở bên ngoài.
Ít nhất thì trong bí cảnh này, Sở Hi Thanh coi Thần Hoang Bất Lão thành là môn phái trung lập, thậm chí còn là kẻ địch.
Cộng thêm mấy người Sở Hi Thanh, tổng cộng là bảy mươi người.
Đây chính là số người có hi vọng tiến vào tầng thứ ba.
Bạn cần đăng nhập để bình luận