Bá Võ

Chương 541: Dần dần biến thành đen

Đây chính là cái giả để nuôi một con Kim thi lục phẩm thượng.
Muốn nuôi dưỡng con sát thi Hà La Ngư này, đảm bảo nó trung thành, hàng năm Sở Hi Thanh nhất định phải cho nó ăn ba giọt Tiên Thần Chi Huyết.
Nếu như muốn điều động nó chiến đấu, vậy phải cho nó ăn thêm.
Tư duy của sát thi vô cùng đơn giản, còn đơn giản hơn cả thú hoang.
Chúng nó chỉ có bản năng cầu sinh.
Chỉ cần cho sát thi ăn đủ đồ ăn, liền có thể làm cho chúng nó thỏa mãn, để nó nghe theo lệnh của chủ nhân.
Bằng không chúng nó sẽ cực lực giãy dụa và chống cự, tránh thoát cấm pháp gò bó trên người, chống cự mệnh lệnh của chủ nhân.
Thật ra thì Sở Hi Thanh không nhất định phải dùng Tiên Thần Chi Huyết, Thi Sơn tông đã chuẩn bị vài phần ‘thực đơn’ cho con sát thi Hà La Ngư này.
Nhưng những ‘thực đơn’ kia cũng rất đắt, Sở Hi Thanh tính toán cái phần rẻ nhất, một năm cũng phải tốn khoảng sáu vạn lượng bạc. Cộng thêm tiền thuê của Thi Sơn tông, chính là tám vạn lượng.
Tuy rằng Tiên Thần Chi Huyết đắt một chút, nhưng lại bớt thời gian, bớt việc, không còn phải thêm các loại thuốc gì gì đó. Cũng có thể duy trì hoạt tính của Hà La Ngư ở trạng thái tốt nhất, thúc đẩy nó thăng cấp.
Trưởng lão Thi Sơn tông đã nói, sau khi con sát thi này thăng cấp, thì họ sẽ không thu thêm chi phí gì.
Chỉ cần Sở Hi Thanh có thể trả tiền thuê và nuôi dưỡng tiếp, thì Thi Sơn tông sẽ không thu hồi.
Chỉ đến một ngày nào đó, Sở Hi Thanh không thể trả tiền thuê, hoặc là hắn chết, thì Thi Sơn tông mới thu hồi con sát thi này về Vạn Thi thần sơn.
Đương nhiên, nếu như Hà La Ngư bị giết chết, vậy Sở Hi Thanh còn phải bồi thường thêm hai mươi vạn lượng bạc.
Sở Hi Thanh không khỏi âm thầm bội phục.
Bảo sao Thi Sơn tông nuôi nhiều sát thi như vậy mà không phá sản, trái lại còn giàu đến nứt tường đổ vách, làm ăn kiểu này thật sự là quá kiếm rồi. . .
Sát thi đều do khách hàng nuôi, khách hàng vừa phải trả tiền thuê, vừa phải bỏ tiền để đào tạo sát thi cho bọn họ.
Sở Hi Thanh đút cho Hà La Ngư ăn xong, liền nhìn thấy con Hà La Ngư kia hài lòng chui vào đáy nước.
Sắc mặt Sở Hi Thanh thì lại trắng bệch đi trở về bàn rượu.
Lúc này, boong thuyền đã được tẩy rửa sạch sẽ, chỉ còn một ít mùi máu tanh quanh quẩn không tiêu tán.
Tuy nhiên, tất cả mọi người đều không để ý, bao quát của Độ Vân Lai cũng vui vẻ uống rượu trò chuyện.
Tả Thanh Vân nhìn thấy Sở Hi Thanh đi qua, liền không hiểu mà hỏi: “Hi Thanh, sao ngươi lại mang một con Hà La Ngư từ Thi Sơn tông trở về? Thứ này có sức chiến đấu rất mạnh ở trong nước, nhưng lại không thể lên bờ, hạn chế rất lớn.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì hồi tưởng lại tình cảnh ở Thi Sơn tông ngày đó, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Ta nhìn thấy rất nhiều Kim thi của bọn họ ở Thi Sơn tông, nhưng đều không hài lòng lắm. Trưởng lão của bọn họ mất kiên nhẫn, hỏi ta rốt cuộc là có yêu cầu gì?”
“Ta nói cho hắn, ta muốn một con vừa có thể giúp ta đánh nhau, vừa có thể làm khiên thịt cho ta, tốc độ xuất thủ không thể quá chậm, còn phải am hiểu độn pháp, mấu chốt là có thể mang theo ta bỏ chạy ở trước mặt cao thủ, tốt nhất là có sức chiến đấu vượt cấp, sánh ngang ngũ phẩm. . .”
Sở Hi Thanh nói đến chỗ này, đám người Độ Vân Lai ở trên bàn rượu đều là khóe miệng co quắp.
Yêu cầu của vị Sở đường chủ này cũng quá nhiều rồi, hiển nhiên là vị trưởng lão Thi Sơn tông kia cũng rất đau đầu.
“. . . Vị trưởng lão Thi Sơn tông kia liền đề của cho ta một con Thi vương, rất lợi hại, có thể chống lại cao thủ ngũ phẩm. Nhưng ta nghe đến tiền nuôi dưỡng và tiền thuê hàng năm lên đến bốn mươi vạn lượng bạc, thì không chịu được nữa, cho nên lại thêm một điều kiện nữa, đó chính là rẻ tiền.”
Sở Hi Thanh nhún vai một cái: “Cuối cùng trưởng lão đưa cho ta con Hà La Ngư này.”
Thật ra thì Kim thi lục phẩm cũng phân chia đẳng cấp.
Thi binh, Thi úy, Thi tướng, Thi soái, Thi vương, Thi đế. . . cái này đại biểu sức chiến đấu và tiềm lực của mỗi một đầu sát thi.
Lại như người cũng được phân chia là tinh anh, thiên tài, thiên kiêu, siêu thiên kiêu. . .
Con Hà La Ngư này của Sở Hi Thanh, chính là Thi soái.
Vấn đề là Sở Hi Thanh thuê một Lục Loạn Ly, mà chỉ dùng có bốn trăm lượng bạc một tháng.
Vương Chính và Hướng Quỳ, cũng chỉ có ba trăm lượng bạc một tháng.
Mà những người này lại mạnh hơn con Hà La Ngư dùng mười một vạn lượng bạc một năm này nhiều lắm.
Hơn nữa, dù là võ tu cấp độ lục phẩm thượng, thì tiền thuê một năm cũng chỉ có tám vạn lượng bạc mà thôi.
Tư Không Hinh nghe đến đây không khỏi ‘xì xì’ một tiếng, phì cười không thôi.
Tả Thanh Vân cũng là vẻ mặt cạn lời mà cụng chén với Sở Hi Thanh.
Tả Thiên Lộ thì lại nhướng mày lên, cố ý nâng chén rượu về phía Sở Hi Thanh, nói: “Tiểu Sở cao thượng, đại ân đại đức của ngươi, cha con chúng ta sẽ nhớ kỹ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận