Bá Võ

Chương 2270 - Đao Thần (4)

Sở Hi Thanh lại không hề bị ảnh hưởng khi các thần linh can thiệp.
Khóe môi của hắn hơi vểnh lên.
Sở Hi Thanh cố gắng khắc chế nỗi sung sướng và mừng rỡ trong lòng, nhưng vẫn không thể đè nén tâm trạng gợn sóng của mình.
Cửa ải khó khăn khi lên cấp nhất phẩm, đã không tồn tại!
Chỉ cần hắn tiếp tục bước từng bước, là có thể trở lại đoạn thời gian này bất cứ lúc nào trong tương lai, rồi thuận lợi bước vào nhất phẩm.
Bản thân Sở Hi Thanh cũng rất tò mò.
Rốt cuộc là mình ở đoạn thời gian nào đã hoàn thành ‘nghi thức’ lên cấp nhất phẩm này?
Là ba tháng sau, năm tháng sau, hay là bảy tháng sau?
Muộn nhất cũng không quá tám tháng, bằng không tốc độ tu hành của hắn cũng quá chậm rồi.
Nhưng bây giờ không phải lúc đắc ý.
Hoàn thành ‘nghi thức’ lên cấp nhất phẩm là cần thời gian, bây giờ còn lâu mới đến lúc kết thúc.
Vì vậy Sở Hi Thanh cũng vui khi nhìn thấy các thần hạ thần lực xuống thế gian, hắn còn ước gì có thể kéo dài lâu hơn, có thể mượn ‘Tạo Hóa thần thụ’ để hấp dẫn nhiều ánh mắt hơn.
Sở Hi Thanh lại không biết mệt mỏi, liên tục chém từng đao từng đao về phía thân cây.
Hiện giờ hắn đúng là không biết mệt mỏi là gì.
Chỉ ba lần Thần Lực Tái Thôi, còn lâu mới đến cực hạn của hắn.
Khoảng tầm một khắc đồng hồ sau, toàn bộ vòm trời đều trở nên âm u.
Phía dưới ‘Tạo Hóa thần thụ’ vốn đã tối tăm không có tia sáng, bây giờ lại càng tối tăm hơn.
Nhưng phía trên tán cây lại là những ánh sao lóng lánh.
Chỉ cần là người quen thuộc tinh không thì sẽ phát hiện, đa số ngôi sao trên bầu trời đều phóng to gấp ba lần.
Khoảng cách của chúng ta với mặt đất đã rút ngắn lại, mỗi một ngôi sao đều phóng ánh sao xuống mặt đất, soi sáng thế gian.
Thần linh đầy trời đã gia tăng thần lực, để can thiệp vào thế gian.
Từng bó từng bó ánh sao mang theo lực lượng thiên quy của bọn họ hàng lâm xuống bên cạnh ‘Tạo Hóa thần thụ’ và Sở Hi Thanh.
Tốc độ khép lại của ‘Tạo Hóa thần thụ’ cũng nhanh hơn trước, lúc trước mỗi một cái hô hấp có thể khép lại mười thước, bây giờ đã tăng gấp bốn lần.
“Võ đạo của nhân tộc thật là lợi hại! Đao pháp thật là lợi hại!”
Thần Phổ Thiên vẫn bay chung quanh Thần Tịnh Ly: “Như vậy mà cũng không thể làm gì hắn, thần lực của các thần hàng lâm, cũng khiến cho đao của hắn mạnh hơn! Lực lượng thiên quy yếu hơn ‘thần hoang dã’ đều vô dụng, tất cả đều bị Thần Ý Cấm Thiên của hắn phản xạ qua lại.”
“Theo ta thì sau ngày hôm nay, các thần sẽ có nhận thức mới với võ đạo của nhân tộc, điều này chứng tỏ con đường của Bạch Đế Tử mới là chính xác.”
“Rất nhiều người đều biết đó là chính xác, ngươi tưởng bọn họ thật sự là kẻ ngoan cố ngu muội sao?”
Thần Tịnh Ly cười gằn một tiếng, ánh mắt đầy không cam lòng: “Bọn họ tự nhiên biết con đường của nhân tộc bây giờ mới là chính xác. ‘Nội thiên địa’ do Huyền Hoàng thủy đế sáng tạo ra, có thể là biến pháp tốt nhất để giải quyết ‘uế khí’ trong thiên địa. Vấn đề là có rất ít người có quyết tâm và nghị lực như Bạch Đế Tử, hắn có thể từ bỏ lực lượng của bản thân, thần thể của bản thân, căn cơ của bản thân.”
“Sau đó lại bỏ mấy vạn năm, thậm chí là mười vạn năm để cô đọng căn cơ mới, thần thể mới, thần lực mới. Ta không làm được, ngươi cũng không làm được, cũng không có điều kiện để đi làm. Huống hồ thời điểm này…”
Khi nàng nói đến mình, vẻ mặt bỗng nhiên hơi động.
Nàng nhìn về một phía ở góc đông nam trên tinh không.
Chỉ có người sống từ thời đại thượng cổ mới biết, đó là chỗ của sao La Hầu bây giờ.
Chỉ là ngôi sao này đã lờ mờ, mấy trăm vạn năm đều ẩn giấu trong bóng tối, không có ánh sáng, cũng chưa từng xuất hiện trong tầm mắt của bất kỳ sinh linh nào.
Nhưng vào thời điểm này, ngôi sao La Hầu này lại đang lấp lóe ánh sao màu đỏ.
Tuy rằng ánh sao này như có như không, lại làm cho nội tâm của Thần Tịnh Ly căng thẳng.
“Quả nhiên!”
Thần Tịnh Ly híp mắt lại: “Các thần quá tập trung vào phàm giới, Táng Thiên và Thánh hoàng đời thứ ba sẽ không bỏ qua cơ hội này, Nói không chừng Mộc Kiếm Tiên kia cũng sẽ có hành động.”
“Không thể lo cả đầu và đuôi được. Lo đầu này thì không thể lo đầu kia.”
Thần Phổ Thiên cười khổ nói: “Thần lực của bọn họ hàng lâm phàm giới, sẽ cho Táng Thiên cơ hội để lợi dụng. Táng Thiên còn chưa nhập ma, hắn còn có thể thôi phát Thần Lực Tái Thôi, haiz, phiền phức rồi…”
Sau khi nói đến đây, Thần Phổ Thiên bỗng nhiên phát ra một tiếng thét kinh hãi: “Có ‘thần hoang dã’ muốn hàng lâm.”
“Hàng lâm? Bọn họ hàng lâm vào thời điểm này?”
Sắc mặt Thần Tịnh Ly trắng bệch: “Bọn họ điên rồi đúng không?”
“Giống như ngươi đã nói.”
Thần Phổ Thiên thở dài bất đắc dĩ: “Những người này đã bị ‘uế khí’ và ‘nghiện Nguyên’ ép cho điên rồi.”
Đám ‘thần hoang dã’ và Bán Thần ở ngoài tinh không bị chín tầng trời và lực lượng của chúng thần hạn chế, bọn họ không thể hàng lâm, không thể tiếp xúc với nguyên lực dưới phàm giới.
Nhưng mà ngọn cây ‘Tạo Hóa thần thụ’ xuyên thẳng ra ngoài chín tầng mây, đó cũng là đường tắt dễ đi nhất để tiến vào phàm giới.
Thời điểm này, Sở Hi Thanh cũng có phản ứng, liền đưa mắt nhìn lên tinh không.
Hắn nhìn thấy từng cái khe nứt xuất hiện giữa bầu trời, từng tiên thiên cự thần cao hơn 300 trượng, hai mắt đỏ tươi đang tiến vào từ miệng vết nứt.
Sở Hi Thanh nhìn thấy cảnh này, chẳng những không giận mà còn lấy làm mừng, trên mặt lại hiện ra một vệt ý cười.
Hắn muốn nói với đám ‘thần hoang dã’ này một câu… đến rất tốt, đến càng nhiều càng tốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận