Bá Võ

Chương 2294 - Đứng đầu Thiên Bảng (4)

Sở Hi Thanh thả Thiên Cơ Võ Phổ xuống, rồi quay đầu nhìn biển mây bên ngoài cửa sổ, lại âm thầm cảm khái.
Bất tri bất giác đã lên đỉnh rồi!
Hạng 1 Thiên Bảng… đứng dầu phàm nhân!
Đây từng là mơ ước của hắn sau khi tiến vào thế giới này.
Trở thành hạng 1 Thiên Bảng, thì hắn và Sở Vân Vân có thể thoát khỏi nguy cơ tử vong, có thể sống bình yên trên thế giới này.
Nhưng sau khi hoàn thành nó, Sở Hi Thanh lại không có quá nhiều cảm giác thỏa mãn.
Hắn lại ngẩng đầu nhìn lên tinh không, sau đó lại bật cười một tiếng, rồi tiếp tục nhắm mắt nghiên cứu võ đạo.
Cuộc chiến ‘Tạo Hóa thần thụ’ lần này, hắn đã lĩnh ngộ được rất nhiều ảo diệu của thiên quy đạo luật, cũng có rất nhiều linh cảm trên đao đạo.
Sở Hi Thanh cần nhanh chóng hấp thu và chuyển hóa thành thực lực của bản thân.
Hắn đặt cho mình một mục tiêu, hoàn thành cường hóa thân thể trong vòng hai tháng, sau đó lên cấp nhị phẩm thượng.
Vì vậy một ngày trước, sau trận thảm bại kia thì Sở Hi Thanh đã dùng ba viên Ước Nguyện Thạch để ước nguyện.
Trong vòng ba ngày, gia tăng ngộ tính lên trình độ cao nhất có thể!
Tiếc là hắn không thể dùng Ước Nguyện Thạch để chiến thắng thê tử của mình.
Sở Hi Thanh cũng dùng ba viên Ước Nguyện Thạch và 1500 điểm thiên nguyên để ước nguyện như vậy cho Sở Vân Vân.
Hắn cũng ước nguyện cho cả tiểu Tóc Húi Cua và Bạch Tiểu Chiêu nữa.
Hiện giờ hắn có hơn 2000 viên Ước Nguyện Thạch, có tư cách tiêu xài như vậy.
Hai ngày trôi qua rất nhanh, khi Sở Hi Thanh mở mắt ra đã là sáng sớm.
Trong mắt Sở Hi Thanh còn lộ ra vẻ chưa hết hứng.
Chỉ là ba ngày, căn bản là không thể giúp hắn thỏa mãn, cũng không thể hấp thu hết tất cả thu hoạch từ trận chiến ‘Tạo Hóa thần thụ’.
Vấn đề là hắn chỉ rảnh rỗi ba ngày.
Dù sao Sở Hi Thanh bây giờ cũng là chủ của nửa giang sơn, khống chế địa vực 19 châu.
Mà bây giờ, quân đội, chính vụ, trị an… tất cả mọi thứ dưới trướng hắn đều loạn cào cào.
Chính phủ hai bên nam bắc không thống nhất được với nhau.
Nếu nhất định phải lấy ví dụ, thì đó chính là một người bị chia ra làm hai nửa, kinh mạch trong mỗi một nửa thân thể đều bế tắc không thông.
Trong đó thì Sở Vân Vân quản lý địa bàn phương bắc, tình hình nơi này khá ổn, nhưng phía nam thì rất loạn.
Thiết Kỳ Bang dùng thân phận bang phái giang hồ để quản lý mấy châu, vừa danh bất chính ngôn bất thuận, kết cấu lại không tiện để quản lý.
Cũng may là Kiếm Tàng Phong và một đám cao tầng đều có năng lực rất mạnh, bằng không mấy trăm vạn đại quân của Thiết Kỳ Bang đã loạn.
Hiện giờ, vô số người đang chờ Sở Hi Thanh trở về, chính thức xưng vương, khai quốc, từ đó làm rõ các loại quan chức, sắp xếp chính vụ, đuổi hoặc nhận quần thần và quan tướng, khai thông nam bắc.
Chuyện này chỉ có thể do bản thân Sở Hi Thanh làm, những người khác không thể giúp, dù là Sở Vân Vân cũng không thể.
Vì vậy Sở Hi Thanh chỉ có ba ngày rảnh rỗi.
Sau khi đứng dậy, Sở Hi Thanh liền nhìn qua lầu các ở phía trên.
Sở Vân Vân đang ở phía trên, nàng cũng đang bế quan.
Lúc này đã qua ba ngày, nhưng Sở Vân Vân vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại.
Ánh mắt Sở Hi Thanh ngưng trọng, hắn cảm ứng được khí cơ của Sở Vân Vân đang rung chuyển và biến hóa kịch liệt.
Hiển nhiên là nàng có thu hoạch rất lớn trong ba ngày này, trước mắt đang ở thời khắc then chốt nào đó.
Dường như không thể xuất quan trong nhất thời nửa khắc.
Tâm thần Sở Hi Thanh hơi động, hắn liền dứt khoát lắc mình ra ngoài cửa sổ, bay về phía đỉnh núi Vô Tướng thần sơn.
Sau đó hắn dốc hết sức thôi phát chân nguyên, một người một thuyền hóa thành một đạo kim quang, bay thẳng về phía bắc.
Hắn chỉ dùng một canh giờ rưỡi để bay qua chín vạn dặm, đi đến không trung của ‘Lê Tham địa quật’ ở ‘Vô tận băng nguyên’.
Sở Hi Thanh lập tức ghìm độn quang xuống, hạ xuống trước khối huyền băng ở nơi sâu nhất trong ‘Lê Tham địa quật’.
Hắn nhìn bóng người xinh đẹp như đang ngủ ở trong huyền băng, ánh mắt từ từ trở nên dịu dàng.
Sở Hi Thanh lập tức cất bước đi đến trước khối băng.
Hắn nhẹ nhàng vỗ về mặt băng, động tác như đang vỗ về mặt của Vấn Tố Y.
“Tố Y, ngươi chờ thêm một chút, nhiều nhất là nửa năm!”
Sở Hi Thanh nhìn Vấn Tố Y bên trong lớp băng, nhẹ giọng nỉ non: “Trong vòng nửa năm, tinh không kia tất có một vị trí cho Tố Y ngươi. Mặc kệ là âm Thần cũng được, hay vị ‘Khi Thiên Vạn Trá chi chủ’ kia cũng tốt, không ai có thể ngăn cản ngươi…”
Hắn không cố ý áp chế giọng nói của mình.
Nhưng trong nháy mắt này, tất cả sinh linh nghe thấy lời nói của hắn bên trong ‘Lê Tham địa quật’ đều thất khiếu chảy máu mà chết.
Khi Sở Hi Thanh điều khiển thuyền trở về Vô Tướng thần tông, đúng lúc Sở Vân Vân xuất quan.
Sở Vân Vân nhìn Dục Nhật thần chu dừng trước Thiên Lan cư, lại nhìn dáng vẻ như không có chuyện gì xảy ra có hắn, nàng không khỏi híp mắt lại.
Cái này tên bay gần 20 vạn dặm trong vòng ba canh giờ, chỉ vì nhìn mặt nữ nhân kia một lần, thật sự là tình sâu nghĩa nặng.
Nàng âm thầm ‘hừ’ một tiếng, nhưng cũng không vạch trần, mà trực tiếp nhảy lên thuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận