Bá Võ

Chương 1976 - Chân Linh (2)

Tế ti ba mắt lại quay người, liếc mắt nhìn Tông Thần Hóa: “Nếu như ngươi lo lắng, thì không ngại bước lên Siêu Phẩm trước.”
Tông Thần Hóa nghe vậy thì hơi ngẩn ra, trong lòng không tự chủ được mà sinh ra ý vui mừng.
Tại hơn 100 trước, hắn đã có thực lực lên cấp Siêu Phẩm, thậm chí đã hoàn thành ‘nghi thức’ tương ứng rồi.
Chỉ là vì tọa trấn Huyết Bức sơn, kéo dài khí vận tông môn, cho nên kéo dài đến nay.
“Cái này chỉ sợ không thích hợp.” Sắc mặt Tông Thần Hóa như thường, không nhìn ra chút khác thường nào: “Một khi ta lên cấp, hai môn Xiển và Chân sẽ không cho phép ta chấp chưởng Huyết Bức sơn.”
“Điểm này ngươi không cần lo lắng.”
Tế ti ba mắt đã quay đầu lại: “Mấy chục năm tiếp theo, hai môn Xiển và Chân sẽ quản lý và khống chế rộng rãi hơn. Lệnh cấm Siêu Phẩm không được tham dự vào sự vụ của phàm giới, sẽ chỉ còn trên danh nghĩa.”
Hai mắt Tông Thần Hóa sáng lên, trong mắt hiện ra một vệt ánh sáng lộng lẫy.
Hắn nỗ lực ngăn chặn nỗi mừng như điên trong ngực, áp lực do Tần Mộc Ca mang đến cũng tiêu tan quá nửa.
Tông Thần Hóa lập tức phát hiện sự chú ý của tế ti ba mắt vẫn luôn ở mảnh không gian tối om bên dưới đài cao.
Hắn cũng đi đến bên cạnh, đưa mắt nhìn xuống dưới.
Phía dưới đang tiến hành một trận huyết tế ở quy mô lớn.
Nhưng mà hình thức huyết tế này lại không giống bình thường.
Tổng cộng mười mấy vạn nhân loại và võ tu đang chạy loạn ở bên dưới, bọn họ đang trốn tránh sự săn giết của ba bức tượng đá khổng lồ.
Hình dạng của mỗi một chiếc tượng đá đều khác nhau, một cái là một con Huyết Bức to đến trăm trượng, đôi cánh cực kỳ rộng lớn.
Nó đang bay lượn trên không trung, tùy ý săn giết và tàn sát nhân loại ở bên dưới, hút khô máu tươi của bọn họ.
Đây rõ ràng là một cái tượng đá, nhưng có thể dùng bất kỳ vị trí nào trên thân thể để hấp thu máu tươi, hấp thu khí huyết và tinh nguyên của con mồi.
Một cái tượng đá khác là một con nhện màu máu, lại mọc ra cái đầu nhân loại.
Nó bên ra một tấm lưới cực lớn, bao trùm ít nhất là một phần mười không gian bên dưới.
Tượng đá nhện đầu người vẫn đang phun tơ, kéo đám nhân loại đang chạy trốn về đây, rồi dùng miệng hút chất lỏng trong cơ thể bọn họ.
Cái cuối cùng là một con muỗi hút máu khổng lồ, cũng mọc ra một cái đầu người.
Nó cũng đang bay trên không trung, bên cạnh nó là vô số con muỗi nhỏ bé màu đen.
Những con muỗi này lít nha lít nhít, che kín bầu trời, chúng nó lao xuống từ không trung, hút khô những nhân loại đang bỏ chạy ở bên dưới.
Tông Thần Hóa nhìn tình cảnh này, ánh mắt lại hiện lên vẻ phức tạp.
Ba bức tượng này… chính là ba vị thần linh mà Huyết Bức sơn bọn họ cung phụng. Chính là hóa thân thú thể của Huyết Uyên thần quân, Huyết Chu thiên quân, Huyết Thiên ma chủ.
Nếu như nơi này có đệ tử của Huyết Bức sơn, bọn họ nhất định sẽ rất kinh ngạc.
Ba vị Ma chủ cao cao tại thượng ở trong lòng bọn họ, lúc này lại sắn giết và ăn uống giống như dã thú.
Bọn họ rõ ràng là thần linh Vĩnh hằng, nhưng lại không cảm nhận được lực lượng độc chú trên người những nhân loại bên dưới. Trái lại còn biểu hiện ra vẻ hưng phấn như đang hút thuốc phiện.
Bọn họ đã hoàn toàn mất lý trí, trong mắt chỉ có con mồi, chỉ có những nhân loại đang chạy trốn kia, chỉ có huyết khí và nguyên lực trên thân của những kẻ này.
Toàn bộ tình cảnh này, thậm chí khiến cho người ta liên tưởng đến heo trong chuồng heo.
Tế ti ba mắt nhìn tình cảnh bên dưới, khóe môi lại cong lên: “Tâm trạng của ngươi đang rất tồi tệ? 36 vạn năm nay, nhân tộc Thần Châu cũng chỉ có vài vị thần linh Vĩnh Hằng này. Mỗi một người đều là thiên kiêu cái thế, mỗi một người đều trải qua vô số nguy hiểm mới có thể đăng thần, nhưng bây giờ lại phát điên, bị trở thành gia súc… không nhìn nổi đúng không?”
Con ngươi Tông Thần Hóa co rút lại, hắn cúi đầu nói: “Không dám! Chỉ là nếu như bọn họ biểu hiện ra không có chút lý trí nào, thì dù các thế lực trong nhân tộc có buông tha Huyết Bức sơn ta, thì ba thần Táng Thiên cũng nhất định sẽ ra tay thanh trừ bọn họ.”
200 trước, Huyết Bức sơn tao ngộ nguy cơ diệt vong, chính là vì ba vị Ma chủ của Huyết Bức sơn càng ngày càng điên cuồng, hoàn toàn không biết tiết chế ở huyết tế và huyết thực.
“Táng Thiên?”
Khóe môi Tế ti ba mắt cong lên: “Nếu như ta cho ngươi biết, nhiều nhất là hai năm nữa, Táng Thiên cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh như bọn họ, bị các thần đùa giỡn và chăn nuôi như gia súc thì sao?”
Tông Thần Hóa nghe vậy, sắc mặt hắn trắng bệch: “Sao có thể?”
Ma thần Táng Thiên, vị Chiến Tranh chi chủ cực kỳ mạnh mẽ kia, cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh như ba vị Ma chủ của Huyết Bức sơn sao?
Tuy rằng vị Ma thần này bị vô số phàm nhân không biết chân tướng căm ghét và sợ hãi, nhưng vẫn là một cột chống trời, chống đỡ ‘trời’ cho nhân tộc Thần Châu!
Hắn và vị Thánh hoàng cuối cùng của nhân tộc, chính là tồn tại khiến cho các thần phải kiêng kỵ.
Mà bây giờ, cái cột chống trời này sắp ngã xuống, vùng trời này của nhân tộc sẽ phải sụp đỏ hơn phân nửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận