Bá Võ

Chương 1140: Xiên nướng (2)

Diệp Tri Thu xuất thân từ quân An Bắc ở U Châu, từng đi theo Bá Võ Vương – Tần Mộc Ca công phá vương đình Dạ Lang, quét ngang ba châu Băng Cực Tuyệt, mở mang ba vạn dặm lãnh thổ.
Hai năm trước, do bị trọng thương khi ở Băng Châu, không thể không rời khỏi quân An Bắc, Diệp Tri Thu vẫn rất lưu luyến những năm tháng chinh chiến phương bắc, những năm tháng khí thôn vạn dặm kia.
Thời điểm này, nguyên nhân cái chết của Bá Võ Vương vẫn là bí ẩn, nhưng Diệp Tri Thu lại nhận định việc này có quan hệ với đương kim thiên tử Kiến Nguyên đế.
Diệp Tri Thu rất tin tưởng với thiên phú của bản thân, tin tưởng mình có thể kế thừa Tru Thiên thánh truyền, sớm muộn gì cũng đứng trên đỉnh phong của võ đạo.
Nhưng nàng cũng biết, dù mình đứng ở trên đỉnh phong của võ đạo, thì cũng không thể giải quyết một số việc trên thế gian này.
Giống như đám đồng tộc ở trên Bất Chu sơn này. . .
Khóe miệng Sở Hi Thanh cũng hơi giật giật, Bất Chu sơn cách Tuyệt Châu tận 172 vạn dặm.
Giữa bọn họ còn có một ‘Băng nguyên vô tận’ cực lớn, ngoài ra còn có một ‘sa mạc Xích Hồng’ có phạm vi mấy trăm ngàn dặm.
Đại quân nhân tộc Thần Châu muốn đánh đến nơi này, nói nghe thì dễ!
Nhưng đúng là có rất nhiều võ tu nhân tộc chạy xa trăm vạn dặm đến Bất Chu sơn để tìm kiếm bí dược.
Sở Hi Thanh vừa mới nghĩ đến nơi này, thần sắc đột nhiên hơi động, có chút bất ngờ mà nhìn về phía trước.
Hắn nghĩ đúng là trùng hợp, nói Ngụy Vũ thì Ngụy Vũ đến luôn.
Sở Hi Thanh bình tĩnh nhìn về phía trước, chỉ thấy ba võ tu nhân tộc đang bay đến từ phía đối diện.
Đây là ba vũ tu khoảng bốn mươi tuổi, dáng vẻ khác nhau, nhưng đều mặc áo đen.
Sở Hi Thanh lấy năng lực Động Sát của Thái Thượng Thông Thần để nhìn qua.
Hắn phát hiện tu vị của những người này đều nằm trong khoảng tứ phẩm, pháp khí trên người cũng rất mạnh mẽ.
Ba người đối diện cũng nhìn thấy Sở Hi Thanh và Diệp Tri Thu, trên mặt bọn họ cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hai mươi cái hô hấp sau, song phương đều ăn ý mà giảm tốc độ, gặp gỡ ở phía trên một tòa rừng rậm.
“Không ngờ lại có thể gặp người cùng tộc ở đây.”
Đây là người đứng giữa trong ba người, hắn mặc một trang phục nhà nho, khá giống với văn sĩ, thần sắc hắn rất nhiệt tình và chân thành: “Tại hạ Ngôn Đông Bằng, còn được gọi là Bát Diện Lai Phong. Hai vị này là huynh đệ của ta, một là Du Phong Kiếm – Yến Ất, một là Hắc Đại Bằng – Nghê Quân.”
Sau đó hắn lại hỏi hai người Sở Hi Thanh với vẻ tò mò: “Chẳng lẽ hai vị đến Bất Chu sơn để tìm thuốc? Xin hỏi cao danh quý tính?”
Trong mắt Ngôn Đông Bằng hiện ra vẻ nghi ngờ và khó hiểu.
Tu vị của hai người này chưa viên mãn, nhìn qua không giống như muốn thăng cấp.
Một người tựa như vừa đột phá không lâu, một người thì cách ngũ phẩm thượng còn một đoạn dài.
Huống hồ bí dược ngũ phẩm cũng không cần phải chạy đến tận Bất Chu sơn này.
Gần băng nguyên vô tận và sa mạc Xích Hồng cũng có các loại tài liệu chính của bí dược ngũ phẩm, thậm chí ba châu Băng Cực Tuyệt cũng có.
Diệp Tri Thu và Sở Hi Thanh nhìn nhau một chút, sau đó ôm quyền về phía mấy người kia: “Tại hạ Diệp Tri Thu, đây là sư đệ của ta, Sở Minh Kính, hai người chúng ta là đệ tử Vô Tướng thần tông, lần này phụng mệnh tông môn đến Bất Chu sơn có việc.”
Diệp Tri Thu lăn lộn trong quân ngũ và giang hồ đã lâu, biết được lòng người hiểm ác, cho nên chỉ nói một vài chuyện không quan trọng.
Chuyện hai người là đệ tử của Vô Tướng thần tông là không giấu nổi.
Diệp Tri Thu nàng thì bừa bãi vô danh, nói họ tên cũng không có ai nhận ra.
Nhưng Sở Hi Thanh lại là Vô Cực Đao Quân danh chân ba mươi sáu châu, được thế lực khắp nơi dòm ngó.
Tuy rằng Bất Chu sơn cách xa tận 173 vạn dặm, nhưng đám thợ săn bí dược này chưa chắc đã không biết danh tiếng của hắn.
Vì vậy, Diệp Tri Thu đổi cho hắn một cái tên, lấy Sở làm họ, tên thì đổi thành tên của Minh Kính Đao Quân khi xưa.
“Thì ra là cao đồ của Vô Tướng thần tông, thất kính thất kinh.”
Bát Diện Lai Phong - Ngôn Đông Bằng chắp tay, trên mặt nở nụ cười chân thành: “Không biết hai vị có cần hỗ trợ hay không? Không dối gạt hai vị, chúng ta chuyên tìm kiếm tài liệu pháp khí và dược liệu ở gần Bất Chu sơn, thỉnh thoảng cũng sẽ dẫn đường cho các bạn bè ở Thần Châu, tìm kiếm bí dược tứ phẩm.”
Một vị khác là Du Phong Kiếm – Yến Ất cũng cảm khải: “Hai vị thật sự là to gan, ngũ phẩm lục phẩm mà đã dám xâm nhập vào Bất Chu sơn. Nơi này vô cùng nguy hiểm, đám Cự linh kia gọi chúng ta là dã nhân, chỉ gặp mặt là sẽ đánh giết. Coi như là chúng ta, thì cũng phải cẩn thận từng li từng tí một.”
Diệp Tri Thu tỏ vẻ bừng tỉnh, lúc nãy nàng cũng đoán ba người này là thợ săn bí dược ở vùng Trung Thổ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận