Bá Võ

Chương 900: Tử vong (5)

Sở Mính nghe vậy thì cả kinh, sắc mặt cũng âm trầm.
Thật ra nàng cũng cảm ứng được, quanh đây có không ít ý niệm âm u đang khóa chặt bọn họ.
Lúc này, Sở Mính đã nắm một quả ngọc phù trong tay.
Đúng là nàng có phương pháp thoát thân, số lượng còn không ít, nhưng lại không nỡ dùng.
Trong bí cảnh thời gian này, nàng chính là mục tiêu của tất cả mọi người.
Loại đồ vật bảo toàn tính mạng này, dùng một cái liền thiếu một cái.
Sở MÍnh không nỡ dùng ở đây, dùng để ứng phó với đám thổ dân trong bí cảnh thời gian này.
Sau đó, giọng nói của nàng khàn khàn: “Năm vạn lượng bạc, ngươi cứu ta một lần!”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì sững sờ, hắn lập tức ý thức được nữ nhân này đã nghe trộm cuộc nói chuyện của hắn và Phương Bất Viên.
Hắn cười lạnh lùng, cũng không để ý.
Năm vạn lượng bạc chỉ là phí chân chạy mà hắn và Phương Bất Viên ước định thôi.
Sở Hi Thanh chạy đến hiện trường, là Phương Bất Viên nhất định phải trả năm vạn lượng bạc.
Cứu người và chiến đấu, thì sẽ tính tiền thêm.
“Hai mươi vạn!” Sở Mính cũng biết cái giá này là quá ít, dứt khoát tăng giá.
Nàng vừa chạy trốn vừa nhìn trộm Sở Hi Thanh, phát hiện vẻ mặt của hắn có hơi do dự chần chờ.
Nàng không khỏi nghiến răng, sau đó hừ một tiếng: “Ba mươi vạn! Không thể nhiều hơn.”
Vượt quá ba mươi vạn lượng bạc, nàng thà đi tìm Phương Bất Viên để mua một món đồ giữ tính mạng còn hơn.
Phương Bất Viên có một pháp khí không gian.
Trong tay tên kia nhất định có không ít ngọc phù và pháp khí tứ phẩm trở lên.
“Cái này. . .” Sở Hi Thanh vẫn hơi chần chờ, sau đó hắn lắc đầu nói: “Ngươi và ta là đồng môn, thời điểm này nói đến tiền thì không tốt lắm, đúng không? Sau này sẽ bị người ta nói là dọa dẫm bắt chẹt. Huống hồ Sở mỗ đã đang giúp đỡ rồi, Sở sư muội không tin thì có thể cảm ứng trong lòng đất một phen.”
Sở Mính lập tức thấy khó chịu, tức giận như muốn điên lên rồi.
Đúng là dưới lòng đất ở đây có một vài thứ.
Sở Hi Thanh không có nói láo, hắn đang dùng đao ý để phong tỏa kiềm chế chúng nó.
Vấn đề là ba người bọn họ chạy nhảy ở trên các cành cây.
Dù sinh linh dưới mặt đất có mạnh mẽ hơn, thì căn bản không thể uy hiếp đến tính mạng của nàng.
“Ba mươi lăm vạn!” Sở Mính sắp nghiến nát răng mình rồi, nàng gần như đã rít lên.
Hết lần này đến lần khác, nàng còn phải lộ ra một nụ cười, lời nói cũng không dám lộ ra chút tức giận nào: “Sư huynh, ngài nói cái gì vậy? Sao lại là dọa dẫm bắt chẹt được? Là sư muội báo đáp ân cứu mạng của sư huynh mà.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì vui vẻ, thu hồi ‘Lưu âm loa’ (ghi âm) ở trong tay: “Ta nhớ câu nói này của sư muội.”
Đây là thứ hắn chuyên môn mua để sử dụng trong bí cảnh thời gian.
Sở Hi Thanh có linh cảm, hành trình bí cảnh thời gian này sẽ xuất hiện tình cảnh minh hữu đánh giết lẫn nhau, thậm chí là đồng môn tương tàn.
Vì vậy lo trước khỏi họa sau.
Trước khi chém người khác, hắn cần lưu lại chứng cứ trước.
“Có điều. . .”
Sở Hi Thanh không thấy thỏ thì không thả chim ưng, hắn vừa nói chuyện vừa xoa xoa tay, làm ra động tác đếm tiền. Nhưng hắn còn chưa nói hết lời, liền nghe thấy một tiếng ‘đông’.
Đó là một chiếc phi tiêu đóng ở bên cạnh Sở Hi Thanh, nó còn mang theo mấy chục tấm ngân phiếu.
Sở Mính khàn cả giọng: “ba mươi lăm vạn ngân phiếu không ký tên của tiền trang Kim Mãn Thiên, làm phiền ngươi nhanh một chút.”
Sở Hi Thanh dù bận vẫn ung dung, hắn cầm chồng ngân phiếu kia lên để kiểm tra một phen, lúc này mới vỗ hai cánh Bạch Hổ, lơ lửng ở giữa trời.
“Lương Thần, chuẩn bị chạy trốn đi.”
Chu Lương Thần không chút do dự, hắn dùng toàn lực để lao về phía đông.
Quanh người Sở Hi Thanh thì lại xuất hiện hai mươi đao gió màu trắng bạc, chung quanh đao gió còn có ánh chớp quẩn quanh.
Đây là một trong những chỗ tốt khi Sở Hi Thanh thu được huyết mạch Nhai Tí.
Cái này làm cho Nã Phong Ngự Điện của hắn được cường hóa thêm, trong đao gió còn có Canh kim chi lực mạnh mẽ, làm cho đao gió của hắn có uy lực cực đáng sợ, càng bá đạo hơn, sắc bén không gì không phá!
Mà sau khi Nhai Tí nghĩ hóa ra Bạch Hổ, năng lực khống chế phong của hắn chẳng những không yếu đi, trái lại còn được cường hóa thêm một lần.
Gió từ hổ, Bạch Hổ không chỉ là thần thú nắm giữ huyết mạch hệ Kim đỉnh cấp, mà còn có hệ Phong đỉnh cấp.
Ngay khi Sở Hi Thanh toàn lực súc thế, đám người thằn lằn kia cũng cảm ứng được nguy cơ, dồn dập làm ra tư thế phòng ngự.
Một phần trong đó còn từ bỏ Sở Mính, quay sang chạy nhanh về Sở Hi Thanh.
Tuy nhiên, khi song phương tiếp cận đến gần một dặm, đám đao gió sau lưng Sở Hi Thanh đã phun trào. Khí thế kia giống như Tứ tí sàng nỏ cấp độ lục phẩm, bắn thẳng về phía trước.
Uy lực của nó thậm chí còn đáng sợ hơn cả Tứ tí sàng nỏ, chúng nó quét ngang tất cả, dễ dàng chém đứt đám người thằn lằn kia, sau đó còn làm nổ một lỗ ở trên mặt đất, tạo thành một đám bụi mù cực lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận