Bá Võ

Chương 1791: Thảm bại (4)

Chu Huyết thì chỉ mới chạy được ba mươi dặm.
Xiềng xích của La Hán Tông đang quấn lấy hắn, để cho hắn không thể dễ dàng thoát thân.
Sở Hi Thanh cười lạnh, lại dùng Thần Ý Như Tâm Đao để thôi thúc long khí, hóa thành 12 đạo xiềng xích màu vàng óng, nhẹ nhàng tóm về phía Chu Huyết.
Kiến Nguyên đế nhìn thấy tình cảnh này, nội tâm không khỏi âm trầm.
Đặc biệt là khi hắn nhìn thấy bóng người của Lục Trầm xuất hiện ở bên cạnh Chu Huyết, thì lồng ngực của hắn đã lạnh lẽo như băng.
Hắn biết, trận chiến này mình đã thua.
Hoàng thất Đại Ninh đã thảm bại.
Hiện giờ, hắn chỉ có thể dốc hết sức kiềm chế và quấy rầy, tranh thủ thời gian cho thuộc hạ bỏ chạy.
Có thể trốn bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu!
Kiến Nguyên đế chỉ cảm thấy toàn thân không còn hơi sức.
Triều đình còn có một lượng lớn cao thủ, trong đại nội còn có mấy người có trình độ Thiên Bảng, nhưng lại không nổi danh.
Nhưng không có nhiều người tọa trấn ở thành Vọng An, dù bọn họ chạy đến cũng chỉ là đi chịu chết.
Quanh thành Vọng An còn có 79 vạn cấm quân canh giữ.
Kiến Nguyên đế lại không dám điều động.
Những người này đến đây, sẽ làm cho Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh càng mạnh mẽ hơn.
Sở Hi Thanh còn kém xa Huyết Nhai Đao Quân thời toàn thịnh, nhưng đã trở thành kẻ địch nguy hiểm nhất của Đại Ninh.
Mà lúc này, cách chiến trường khoảng bốn mươi dặm, hai huynh đệ Hồ Khản và Hồ Lai nghe tin mà đến, chuẩn bị xem triều đình vây bắt Đao Độc Tôn, Tiễn Vô Ảnh – Quý Thiên Thiên và Thiên Vũ Thần Cơ – Tần Tịch Nhan ra sao, cũng chuẩn bị âm thầm báo cho Sở Hi Thanh, thì lại đang ngây người trên một chiếc phi chu.
Bọn họ mượn lực lượng pháp thuật để quan sát trận chiến này từ xa, tận mười cái hô hấp mà vẫn không thể suy nghĩ.
Sau đó, hai người đều hít vào một ngụm khí lạnh, lại nhìn lẫn nhau một chút.
“Sở Hi Thanh là Sở Tranh? Là con trai trưởng bị chôn sống của Sở gia?”
“Tu vị và sức chiến đấu của Vô Cực Đao Quân đã có thể chống lại Thiên Bảng, hơn nữa còn nắm giữ thần chiêu!”
Điểm quan tâm của hai người là khác nhau.
Nhưng đều không hẹn mà cùng lấy tin phù và viết, chuẩn bị báo cáo lại cho Thiên Cơ các.
Xảy ra chuyện lớn rồi…!
Chuyện này đủ để dao động toàn bộ Thần Châu, để cục diện thiên hạ phải rung chuyển!
Nói không chừng căn cơ của Đại Ninh sẽ vì thế mà bị dao động.
Lúc này, Tạ Chân Khanh cũng ở cách đó không xa.
Nàng cầm Thiên Lý Nhãn trong tay, toàn thân cứng tại chỗ.
Mãi đến khi tay của Tạ Chân Khanh không còn sức lực, Thiên Lý Nhãn trong tay rơi xuống đất thì nàng mới tỉnh lại.
Sắc mặt của nàng cũng trắng bệch.
Sở Hi Thanh thế mà lại là Sở Tranh?
Bá Võ Vương Tần Mộc Ca cũng có thể còn sống.
Tạ Chân Khanh lập tức nghĩ đến Sở Vân Vân… thiếu nữ hơi ốm yếu nhưng lại có khí chất kiên cường kia.
Nếu nói bên cạnh Sở Hi Thanh, ai là người có thể là Tần Mộc Ca nhất, thì chắc chắn là thiếu nữ này!
Không! Không đúng!
Tần Mộc Ca đã gần ba mươi, Sở Vân Vân chỉ có mười mấy tuổi.
Tạ Chân Khanh lại nghĩ đến ân oán và liên lụy giữa mình và Sở Hi Thanh.
Nàng thấy hơi hoảng hốt, chỉ có thể tự an ủi mình, mình chỉ viết vài bài văn tâng bốc Sở Hi Thanh mà thôi, có thể có chuyện gì chứ?
Sự thật đã chứng minh, thực lực của Sở Hi Thanh càng ngày càng mạnh.
Cùng lúc đó, ánh mắt của Tạ Chân Khanh cũng hơi mờ mịt.
Lời đồn Sở Tranh bị thiên tử chôn sống, thế mà lại là thật?
Hắn tuyệt đối không bị ốm chết rồi mới Minh hôn với Tần Mộc Ca, mà là bị đưa vào quan tài khi còn sống, bằng không Sở Hi Thanh cần gì phải che giấu thân phận? Cần gì phải đối đầu với triều đình, tàn sát cao thủ của triều đình?
Còn cả Tần Mộc Ca nữa, quá nửa là cũng chết trong tay bệ hạ.
Đây chính là thỏ hết thì giết chó, chim hết thì đốt cung.
Tạ Chân Khanh lại nghĩ đến ‘Đương thập đại tiền’ đang phát hành, bao nhiêu tôn kính với Kiến Nguyên đế đều biến mất sạch.
Nàng lập tức lắc lắc đầu để tỉnh táo lại.
Tạ Chân Khanh thở dài một hơi, cũng lấy tin phù ra, cấp tốc viết.
Thật ra thì trận chiến này là không cần báo cáo, Luận Võ lâu có thể lấy được tình báo tỉ mỉ từ chỗ đại nội.
Tạ Chân Khanh vừa viết, trong mắt lại hiện ra một vệt âu lo.
Không biết triều đình sẽ xử lý trận đại biến này ra sao.
Một khi tin tức triều ra, nhất định sẽ làm thiên hạ chấn động.
Đại Ninh thảm bại, tổn thất mấy vị cao thủ nhất phẩm, nhưng đó chỉ là phụ, mấu chốt chính là Sở Hi Thanh!
Vị Vô Cực Đao Quân này, tương lai chắc chắn sẽ là vô địch thiên hạ, thế mà lại là kẻ địch của thiên tử, của Đại Ninh!
Tạ Chân Khanh có thể tưởng tượng được, việc này sẽ làm lòng người thiên hạ biến động như thế nào.
Nàng không lo lắng cho Kiến Nguyên đế, vị này hoàn toàn là gieo gió gặt bão thôi.
Tạ Chân Khanh chỉ lo cho thiên hạ bách tính.
Mấy năm tiếp theo, thiên hạ này sẽ rối loạn, thậm chí có thể bị tàn phá bởi chiến tranh, thiên hạ này… loạn rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận