Bá Võ

Chương 2244 - Thi khôi hoàn mỹ (2)

“Vâng!” Vũ Côn Luân thu hồi suy nghĩ lung tung, chắp tay nói: “Bệ hạ, Sở Hi Thanh kiêm tu nhiều môn, hơn nữa đều có cảnh giới cực cao, ta dự tính hắn sẽ khắc ấn nhiều thiên quy nhất có thể. Ta nghe nói võ tu nhị phẩm khắc ấn càng nhiều thiên quy thì càng phức tạp, càng về sau càng khó. Hắn ít nhất cũng phải mất hai, ba ngày.”
Hắn nói đến đây thì hơi dừng lại: “Một khi Thiết Kỳ Bang bị đả kích nặng nề, hắn có thể sẽ từ bỏ khắc ấn thiên quy để trở về. Nhưng và Doanh Câu đã chuẩn bị sẵn sàng ở Vô Tướng thần tông, dự tính có thể kiềm chế hắn vài ngày ở ngoài Thiết Bích sơn mạch.”
“Doanh Câu?”
Kiến Nguyên đế than nhẹ một tiếng.
Trong mắt hắn hiện ra một tia ngờ vực.
Hiện giờ, hắn chỉ tìm thấy Doanh Câu trong tứ đại Thi tổ.
Đây cũng là Thi tổ đầu tiên hắn mượn lực Vọng Thiên Hống hàng phục.
Nhưng làm cho hắn nghi hoặc chính là.
Vị Thi tổ này nhìn thấy Kiến Nguyên đế hắn thì lại không kính trọng, thậm chí còn không kiêng dè hắn.
Theo Kiến Nguyên đế dự đoán, vị Thi tổ này phải kiêng kỵ, phẫn uất, tức giận, không dám và không thể tin nổi mới đúng.
Nhưng hắn không tìm thấy những tâm trạng này ở trong mắt Doanh Câu.
Trong ánh mắt đó chỉ có lạnh lùng, khinh bỉ và trào phúng, lúc nói chuyện cũng hờ hững, không có hứng thú.
Vị Thi tổ này cũng không có ý xuống núi, không muốn về thành Vọng An làm thuộc hạ của hắn.
Kiến Nguyên đế không khỏi nghi hoặc không thôi.
Đây là vì Vọng Thiên Hống của hắn vẫn chưa đến đẳng cấp kiềm chế những Thi tổ này? Hay là do thực lực của hắn không đủ? Hoặc là vì lý do nào khác?
Nhưng Doanh Câu cũng cho hắn mượn rất nhiều thuộc hạ, cũng đồng ý giúp hắn ngăn cản Sở Hi Thanh trở về Thần Châu.
Kiến Nguyên đế liếc mắt nhìn đám hộ vệ ở bên trái mình một chút.
Đó là 30 ‘người’ mặc giáp nhất phẩm ngự tiền thị vệ.
Hình thể của bọn họ cực kỳ cao to, khí tức lại cực kỳ âm lãnh.
Bọn họ nhìn giống như người sống, da thịt lại trắng hơn người bình thường rất nhiều, gần như không có chút màu máu nào.
Quanh đám người này còn có khói đen như có như không quanh quẩn.
Đây chính là thuộc hạ mà Doanh Câu cho hắn mượn.
Trong đó đều là Thi vương Thi đế nhất phẩm, thậm chí là Siêu Phẩm, có thể chúa tể một phương, hoặc là tạo thành thi tai kinh người.
Nhưng mà bây giờ, bọn họ đều trở thành hộ vệ của Kiến Nguyên đế, lặng lẽ bảo vệ bên cạnh long liễn của hắn.
Kiến Nguyên đế lại cười gằn.
Hắn suy đoán trong này chắc chắn có nguyên do nào đó.
Kế hoạch của Vũ Côn Luân rất có thể đã có sơ hở.
Doanh Câu quá nửa là có mục đích khác, chứ không phải bị hắn kiềm chế.
Nhưng cũng không sao, chỉ cần Doanh Câu đồng ý giúp hắn là được.
Chỉ cần có thể đánh bại Sở Hi Thanh, hắn không chỉ nguyện ý trả giá đắt, mà còn nguyện ý làm bạn với ác ma.
Kiến Nguyên đế vừa suy tư vừa vuốt ve con dị thú trong ngực.
Con dị thú này có đầu như rồng, cũng có cổ dài như rồng, thân thể lại như chó.
Đó chính là Vọng Thiên Hống đời đầu do hắn phục chế được.
Chỉ là con hung thú khủng bố này lại đang nằm trong ngực hắn như một con mèo nhỏ.
Kiến Nguyên đế lập tức ngước mắt nhìn về phương xa.
Chỉ thấy đối diện là một mảnh sương mù lờ mờ, khó có thể nhìn rõ.
Nói đến cũng buồn cười, bắt đầu từ hai năm trước, thế lực khắp nơi đều mời chào võ tu và thuật sư am hiểu pháp môn Già Thiên và Huyễn thuật, nhưng kết quả là đại đa số nhân tài ở phương diện này đều tập trung tại Thiết Kỳ Bang.
Hiện giờ, sương mù dày đặc đang bao phủ toàn bộ chiến trường.
Dù là Kiến Nguyên đế đã vào Siêu Phẩm, cũng không thể nhìn thấy tình hình bên trong sương mù.
Nhưng hắn thân là đế vương, còn có vô số tai mắt.
Vô số cao thủ đại nội và Cẩm y về đang truyền tin từ chiến trường về cho hắn.
Thiết Kỳ Bang đã tập kết 330 vạn người ở phía trước, bọn họ xếp thành trận tuyến rộng hơn trăm dặm, rồi đẩy mạnh về phía bên này.
Đối phương đã đoán được nơi quân Đại Ninh vượt sông, nên đã tập kết binh mã ở đây từ trước.
Ngoài ra, còn có 3500 chiếc chiến hạm và số lượng thủy sư khổng lồ nhân lúc binh mã triều đình đổ bộ tại hạ du mà giết ra cửa sông.
Bọn họ đang ở thượng du, chờ đợi cơ hội để đánh một đòn trí mạng.
Lực lượng thủy sư của triều đình còn hơn cả Thiết Kỳ Bang.
Chỉ khi nào đại quân trên lục địa của bọn họ không chịu nổi, bị đuổi xuống bờ sông. Thì thủy sư của triều đình không thể không chia binh đi cứu viện, yểm trợ cho đại quân lên thuyền rút về bờ nam.
Đây chính là thời cơ mà thủy sư Thiết Kỳ Bang đang chờ.
Mà ngày hôm nay, chủ soái của Thiết Kỳ Bang là Lục Loạn Ly.
Nhưng danh vọng của Lục Loạn Ly không đủ, tuy nàng có quyền tiết chế các quân đoàn của Thiết Kỳ Bang, nhưng có lẽ chỉ có năm đại Chiến Đường dưới trướng mới nghe theo nàng, còn lại thì không thể điều động như thường.
Chỉ huy tả quân, hữu quân, và trung quân của Thiết Kỳ Bang đều là những danh tướng tiếng tăm lẫy lừng đương đại.
Bên trái là Cung Vô Cấu, bên phải là Thủy Thương Lãng.
Chỉ huy trung quân là Băng Phách Chiến Long – Thẩm Vân.
Dưới trướng người này có 70 vạn ‘Long Tương quân’ dưới trướng Băng Thành, ngoài ra còn có 110 vạn binh mã tinh nhuệ của Băng Thành đã lùi đến bờ nam sông Thiên Hoài.
Ba người này đã phối hợp với nhau gần nửa năm, hết sức quen thuộc lẫn nhau.
Tuy không thể nói là phối hợp ăn ý không kẽ hở, nhưng cũng có thể hài hòa, đồng tâm hiệp lực.
Tiếu Hồng Trần từng đặt bẫy và gây xích mích nhiều lần, nhưng đều thất bại.
Đương nhiên, cũng có thể là do năng lực của Tiếu Hồng Trần có vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận