Bá Võ

Chương 1912: Quân nghị (6)

Cảnh này không chỉ khiến hai vị tổ sư và đám thuật sư trên đỉnh Kim Phong ngạc nhiên không thôi.
Mà còn khiến cho một đám đệ tử Vô Tướng thần tông chạy lên đây chiêm ngưỡng.
Bọn họ không thể đến gần, chỉ có thể nhìn từ phía xa xa, nhìn long khí dâng trào, nhìn Sở Hi Thanh kim quang lấp lóe.
“Đó chính là Sở sư huynh? Khí thế quá kinh người.”
“Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ! Lời đồn đại lại là thật!”
“Xem long khí kinh người kia, Sở sư huynh quả nhiên là có mệnh cách đế vương.”
“Khí vận như kim trụ, quá kinh người, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy một cảnh tượng thần kỳ như vậy.”
Ban đầu Sở Hi Thanh còn không hiểu vì sao, sau đó mới biết là Sở Vân Vân tự xưng là ‘Trấn Bắc đại tướng quân’, lại tôn Sở Hi Thanh là ‘Thần Uy đại tướng quân, đại tổng quản bắc vực, đô đốc trung ngoại quân chính sự’, khi đó hắn mới hiểu rõ nguyên do.
Trên danh nghĩa, bây giờ hắn là chủ của bốn châu, long khí tự nhiên là sôi trào mạnh mẽ.
Sở Hi Thanh âm thầm đau đầu, nghĩ thầm Sở Vân Vân sao không thương lượng với hắn một phen?
Cái danh hào này có phải là quá bá khí rồi không? Không phù hợp với hình tượng biết điều và khiêm tốn của hắn.
Cái này không phải danh vọng võ đạo, không thể gia tăng thực lực cho hắn.
Nhưng tốt xấu gì Sở Vân Vân cũng biết đúng mực, không trực tiếp để hắn xưng Vương.
Sau khi tu luyện xong, Sở Hi Thanh không thể không nghĩ biện pháp khống chế long khí trên người.
Đây cũng là tình huống hắn chưa từng nghĩ đến, long khí tăng mạnh đến mức không khống chế được.
May mà Tàng Kinh lâu của Vô Tướng thần tông bao la vạn tượng, trên tầng thứ tám Tàng Kinh lâu có gom góp không ít võ học vương đạo.
Sở Hi Thanh bỏ một canh giờ ra để tìm kiếm, cuối cùng thay đổi ‘Thiên Tử Kiếm’ và ‘Huyền Đế Giáp’.
Cái trước có thể gia trì long khí trên thân kiếm, thực chất là tụ tập ý chí vạn quân vạn dân, dùng để tấn công kẻ địch, cực kỳ bá đạo. Có 24 đường kiếm, được xưng là lấy Yến Khê thạch thành làm phong, Tề Đại làm lưỡi, Tấn Ngụy làm tích, Chu Tống làm đốc, Hàn Ngụy làm kẹp, uy lực vô cùng to lớn.
Nhưng Sở Hi Thanh không sử dụng kiếm, nên sửa thành ‘Thiên Tử Đao’.
Hắn cũng không nhìn trúng 24 chiêu thức kia, Sở Hi Thanh cảm thấy uy lực đúng là rất lớn, nhưng lại không tốt bằng đao pháp của mình.
Huyền Đế Giáp cũng là một bí pháp Hoàng Đạo, ngưng tụ long khí thành áo giáp, cách vận dụng tương đối đơn giản.
Hai loại bí pháp này đều bắt nguồn từ Huyền Hoàng thủy đế, là truyền thừa chân chính của Huyền Hoàng thủy đế.
Sở Hi Thanh dự tính, sau khi luyện thành hai môn bí pháp này, hắn liền có thể khống chế long khí trên người, không cần phải đau đầu vì long khí và khí vận như kim trụ nữa, cũng không bị người khác chú ý và vây xem như khỉ nữa.
Tuy nhiên, đại trưởng lão Tàng Kinh lâu là Vương Bạch Mi lại không coi trọng.
Hắn lắc đầu nói: “Đây chỉ là kế sách trị phần ngọn, không thể trị gốc. Sư điệt tốt nhất vẫn là chế tạo một tòa trận pháp trấn áp long khí đi, lại có thể tích trữ long khí. Bằng không mỗi ngày long khí đều tiêu hao vô ích, vậy cũng không phải biện pháp.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì thở dài, nghĩ thầm mình có thể chế tạo một tòa đại trận thì không thể tốt hơn.
Bây giờ hắn có thể trộm từ chỗ của Kiến Nguyên đế, có thể mượn từ chỗ của Cơ Dương, nhưng mà hai nơi này đều không thể tích trữ long khí.
Vấn đề là một tòa trận pháp trấn áp khí vận cần tiêu hao vô số tiền tài và vật tư.
Dù là tiêu chuẩn thấp nhất, thì Sở Hi Thanh cũng không gánh nổi.
Nói chung là tạm thời dùng Thiên Tử Đao và Huyền Đế Giáp để chống đỡ đi, sau này từ từ nghĩ biện pháp khác.
Long khí này sinh ra từ bốn châu bắc vực, dù mỗi ngày tiêu hao vô ích, cũng tốt hơn là để Kiến Nguyên đế rút đi.
Mà khi Sở Hi Thanh trở về đỉnh Kim Phong, vừa tu hành Hỗn Nguyên công, vừa cô đọng Thiên Tử Đao và Huyền Đế Giáp, thì hắn lại nhận được một phong tin phù.
Khi Sở Hi Thanh xem qua nội dung trong thư, ánh mắt không khỏi trở nên nghiêm túc.
Đây là một phần tình báo từ Thiên Cơ các, có quan hệ với Vọng Thiên Hống.
Mấy tháng trước, hắn đã hứa hẹn với Cơ Dương, sẽ truy tìm những ‘độc châu’ kia của nàng.
Sở Hi Thanh vẫn rất để ý đến việc này, vì thế mà không tiếc bỏ một số tiền lớn, mời mấy cơ cấu tình báo lớn nhất đương đại tìm hiểu, chỉ là đến nay vẫn không có manh mối.
Nhưng hai ngày trước, Thiên Cơ các phát hiện tung tích của Vọng Thiên Hống, hơn nữa còn phát hiện ở ngay Thiết Châu, nằm ở phía tây U Châu, khoảng cách rất gần với Thiết Bích sơn mạch, chỉ cách hơn một vạn dặm.
Sở Hi Thanh suy tư, hắn không xác định đây có phải cái bẫy hay không.
Nhưng hắn vẫn quyết định đi tìm hiểu rõ ràng.
Hành trình Thái Vi Viên cách đây không lâu, đã khiến cho võ lực và năng lực giữ mạng của hắn tăng mạnh.
Sở Hi Thanh có tự tin, hắn có thể toàn thân trở ra ở bất cứ tình huống nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận