Bá Võ

Chương 1695: Luôn có điêu dân muốn hại trẫm (3)

Trời xanh ở trên cao!
Không ngờ cánh chim của kẻ này đã cứng cáp đến nước này rồi sao?
Bảo sao hắn có thể học được Thần Ý Xúc Tử Đao!
Huyết Nhai Đao Quân ở nhị phẩm hạ, đã có thể tự nghĩ ra thức thứ hai của Thần Ý Xúc Tử Đao, tiến vào Thiên Bảng!
Chỉ cần cho kẻ trước mắt này thêm mấy tháng, để thiên quy của hắn tiến thêm một bước, lại học được thức thứ hai của Thần Ý Xúc Tử Đao, còn có kẻ nào trong thiên hạ này có thể áp chế?
“Ầm!”
Đây là một đao của Sở Hi Thanh chém trúng thân thể của Chu Hồng Y.
Lập tức có từng tia lửa màu đỏ thắm xuất hiện ở trên miệng vết thương, khiến cho thương thế của Chu Hồng Y khôi phục như cũ, ít nhất thì nhìn từ bề ngoài là như vậy.
Đôi cánh lửa sau lưng Chu Hồng Y đã bành trướng đến ba mươi trượng, điều này khiến cho hắn kích phát càng nhiều khí huyết và chân nguyên hơn, càng nhiều lực lượng hơn.
Tuy rằng mạnh hơn thì vẫn sẽ bị Sở Hi Thanh phản xạ về, gia tăng thương thế trên cơ thể mình, giống như uống thuốc độc giải khát, nhưng lại không thể không làm.
“Đao Quân cẩn thận.”
Bạch Hổ hầu nhẹ giọng nói: “Cẩn thận Niết Bàn chi pháp của hắn, không nên để cho hắn ngưng tụ ‘Niết Bàn chi chủng’. Bằng không thì không đến ba tháng sau, người này liền có thể niết bàn tái sinh.”
Chu Tước là một mạch Phượng Hoàng, cũng có thần thông ‘Niết Bàn’.
Mặc dù không thể niết bàn chín lần như Phượng Hoàng thuần huyết, không thể mỗi lần đều khiến cho lực lượng thăng hoa, nhưng vẫn có thể mượn thần thông này để khởi tử hoàn sinh ba lần.
Trong mắt Bạch Hổ hầu cũng đã ngậm lấy vài phần kinh hãi.
Nàng không ngờ người huynh đệ này của Tả Thanh Vân lại mạnh như vậy!
Bạch Hổ hầu đánh giá, thực lực của người này đã có thể vào 30 vị trí đầu Địa Bảng.
Dưới hạng 30 Địa Bảng, không kẻ nó có thể thắng Sở Hi Thanh một chiêu nửa thức! Cũng bao quá cả Cử Hỏa Thiêu Thiên - Chu Hồng Y đứng hạng 36 Địa Bảng này!
Nếu như cộng thêm Thập Nhị Long Thần Thiên Thủ, như vậy Sở Hi Thanh có thể tranh tài với hạng 30 Địa Bảng đến hạng 90 Thiên Bảng!
Hơn nữa, Bạch Hổ hầu còn không biết Sở Hi Thanh lấy ra bao nhiêu long khí để chiến đấu.
Vị này rõ ràng là đang cố tình kiềm chế, không muốn kinh động vị thiên tử kia!
“Đa tạ Bạch Hổ hầu nhắc nhở!”
Ánh mắt Sở Hi Thanh lạnh lùng như băng: “Ngươi này sẽ không có cơ hội còn sống rời khỏi đây.”
Hắn há có thể để cho kẻ này sống tiếp!
Thiên quy Tru Diệt của Sở Hi Thanh theo trường đao trong tay, chém thẳng vào trong cơ thể Chu Hồng Y, tru diệt bất kỳ khả năng ‘niết bàn’ nào của đối phương.
Song đao của hắn vung lên, một cái hô hấp đánh chém ngàn lần.
Trong một ngàn chém này, có chín trăm chém có thể làm Chu Hồng Y thất khiếu chảy máu, lục phủ chấn thương. Có một trăm chém có thể trực tiếp chém trúng thân thể Chu Hồng Y, khiến Tru Thiên võ ý của hắn chảy vào người Chu Hồng Y.
Chỉ sau một cái hô hấp, đôi cánh lửa ba mươi trượng sau lưng Chu Hồng Y đã không chống đỡ nổi, bắt đầu tan rã.
Chu Hồng Y muốn rách cả mi mắt: “Sở Hi Thanh, lẽ nào ngươi dám giết mệnh quan triều đình?”
Tuy hắn bị tước đoạt chức vị Chu Tước hầu, lại bị đày đến Băng Châu, nhưng bây giờ vẫn là Phó thống lĩnh đại nội ngự vệ.
Chu Hồng Y vừa nói xong, bản thân hắn cũng cảm thấy nực cười.
Nhưng hắn thật sự không cam lòng, không cam lòng chết ở chỗ này.
Sở Hi Thanh nở nụ cười thản nhiên: “Ta chém giết không dưới hai trăm mệnh quan triều đình ở Băng Châu, không kém một mình ngươi. Huống hồ Chu Hồng Y ngươi nên ở phương bắc giết địch, cớ sao lại chết ở Lạc Châu?”
Nói đến thì hắn cũng là Vạn hộ Thiên nha Cẩm y vệ, cũng nên làm việc ở U Châu.
Bây giờ lại không làm việc đàng hoàng, chạy đến Lạc Châu này.
Nhưng công việc của Cẩm y vệ lại khác, chạy qua các châu để tra án cũng là bình thường.
Mà Chu Hồng Y ở trước mắt hắn, chỉ là một kẻ bị đi đày, trăm năm không được quay về!
“Ngươi cái tên cặn bã này!”
Hai mắt Chu Hồng Y đỏ thẫm, tràn đầy tuyệt vọng: “Coi trời bằng vung, lừa gạt pháp luật!”
Chính là kẻ này đã chém giết hơn mười vị bộ đầu của Chu Tước đường bọn họ, càng dùng lực ép người, bức bác triều đình cướp đoạt chức quan của hắn.
Nhưng vào lúc này, đôi cánh lửa sau lưng Chu Hồng Y rốt cuộc cũng tán loạn.
Chu Hồng Y cũng biết không ổn, một luồng cảm giác trống vắng bỗng nhiên sinh sôi trong tâm linh của hắn, hầu như nuốt sạch toàn bộ tâm thần của hắn.
Đao của Sở Hi Thanh cũng đúng hạn mà tới, thanh Kính Hoa Thủy Nguyệt đao kia đã chém rơi đầu Chu Hồng Y.
Sau đó hắn cầm song đao trong tya, vẻ mặt lạnh nhạt mà châm biếm nhìn thân thể và cái đầu đang bốc cháy của Chu Hồng Y.
“Muốn nói đến lừa gạt pháp luật, các ngươi còn dơ bẩn hơn ta nhiều…”
Nếu như vị Thái thú quận Tú Thủy kia không có ý muốn cướp đoạt, mưu lợi riêng, làm trái pháp luật, thì sao hắn lại chém mấy chục tên bộ đầu ở Đông Châu!
Nếu như khi đó Lục phiến môn có thể điều tra rõ ràng, mà không phải cấu kết với đám người kia, thì sao lại có ngày hôm nay?
Bạch Hổ hầu ở phía xa xa nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt lại cực kỳ phức tạp.
Dù sao cũng là đồng sự nhiều năm, trong lòng nàng khó tránh khỏi có chút gợn sóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận