Bá Võ

Chương 1296: Chiến đấu trong mây mù (3)

Trong mắt Kế Tiễn Tiễn hiện ra vẻ ngờ vực.
Nàng phát hiện tất cả đồng đội của mình đều bình yên vô sự, nhưng khí cơ của đám người Bắc Minh cung lại biến mất.
Mà phạm vi ba mươi lăm trượng, đã là cực hạn của nàng ở trong mây mù này.
Có điều, mây mù màu xanh lam trước mắt đang chuyển hóa thành màu trắng.
Điều này chứng tỏ lực lượng của Thần Côn đại trưởng lão đang biến mất.
Ánh mắt Kế Tiễn Tiễn đầy ngờ vực, sau đó liền không để ý, tiếp tục cầm song đao tiến lên phía trước.
Nàng không hề để ý đến tính mạng của mình, lòng thầm nói hôm nay có thể chém mấy người thì chính là mấy người.
Nếu như bất hạnh chết ở chỗ này, vậy cũng không có gì ghê gớm.
Đây chưa chắc đã không khỏi là một chuyện may mắn với nàng.
Cùng lúc đó, trước người Lục Loạn Ly cũng có hai bộ thi thể.
Trong đó có một bộ thi thể bị chém thành năm đoạn, miệng vết thương cực kỳ trơn nhẵn. Một bộ thi thể khác cũng bị chém đứt, nhưng quanh thân đều có những vết cháy màu đỏ thắm.
Mà bên cạnh Lục Loạn Ly thì lại có một thanh đao năm màu quấn quanh.
Đó là lực lượng canh kim, ất mộc, quý thủy, ly hỏa và mậu thổ. Lực lượng ngũ hành sinh sôi không ngừng, tuần hoàn không ngớt.
Sau khi bước vào ngũ phẩm, Lục Loạn Ly rốt cuộc cũng có thể thi triển Đại Minh Vương Luân đao pháp này như thường, không cần lo lắng phản phệ, tổn thương đến lục phủ ngũ tạng và kinh mạch nữa.
Đặc biệt là sức mạnh và chân nguyên của nàng được Kiếm Tàng Phong kéo lên đến cấp độ tứ phẩm hạ.
Lúc này, Lục Loạn Ly cười nhìn con Toan Nghê nhỏ ở bên cạnh mình.
“Tiểu tử, đa ta ngươi rồi! Không phải ngươi đến giúp đỡ, thì sẽ mất thêm chút thời gian.”
Vừa rồi, chính con Toan Nghê này đã cuốn lại một người, để cho nàng có cơ hội đánh đánh chết một người trước, bằng không thì nàng cũng không thể giải quyết hai người này nhanh như vậy.
Sau khi Toan Nghê nghe thấy lời nói của nàng xong, lại kiêu ngạo mà vênh mặt lên, thần sắc như rất khinh thường. Sau đó nó lại nằm rạp xuống, ánh mắt tràn đầy ác liệt, trong miệng pháp ra những tiếng gầm gừ.
Lục Loạn Ly nhìn thấy thần thái của Toan Nghê, đầu tiên là hừ nhẹ một tiếng.
Con Toan Nghê này rất kiêu ngạo, rất giống chủ nhân của nàng.
Đừng thấy Sở tiểu muội ốm yếu mềm mại, bình thường cũng rất hiền hòa điềm đạm mà nhâm.
Chỉ cần người ở chung lâu thì sẽ biết nàng là người cực kỳ tự tin, thậm chỉ là tự phụ.
Lục Loạn Ly thậm chí còn sinh ra ảo giác hoặc là suy đoán mà chính nàng cũng cảm thấy hoang đường.
Sở tiểu muội có thể hờ hững và ôn hòa với tất cả mọi người và mọi chuyện, mặc kệ lúc này cũng trấn định thong dong. Có phải là vì sâu trong thâm tâm của nàng, căn bản là không để những người đó và những chuyện đó vào mắt?
Lục Loạn Ly luôn cảm thấy hành tung của cô bé này khác thường, khí thế bễ nghễ vạn vạn, khí thôn vạn dặm.
Nhưng đây là do nàng nghĩ nhiều thôi.
Sau đó Lục Loạn Ly cũng biến sắc, nàng nhìn theo ánh mắt của Toan Nghê.
Một cái chớp mắt tiếp theo, có ba bóng người xuất hiện ở trước mặt nàng.
Lục Loạn Ly không khỏi nhướng mày.
Nàng nhận ra ba người này, đây đều là nhóm người của Đại Hắc Thiên – Nhật Già La.
Đây là hai tứ phẩm còn có một cái. . . tam phẩm!
Đó là Ma Diệt Kiếm – Tào Trung Ngạn, một ma đầu thường sinh động trong phạm vi Ký Châu, nhưng chưa vào Địa Bảng.
Luận Võ Thần Cơ đã thiết lập, Thiên Bảng có 100 tên, Địa Bảng 500 tên. Thế gian có rất nhiều cao thủ tam phẩm, nhưng không phải ai cũng có thể bước vào Địa Bảng, Tào Trung Ngạn chính là một trong số đó.
Tuy nhiên, mặc dù người này chưa vào Địa Bảng, nhưng cũng là một đối thủ tương đối nguy hiểm với Lục Loạn Ly.
Mặc dù tu vị của bọn họ bị Kim Khoa Ngọc Luật ép xuống còn ngũ phẩm, nhưng cơ thể và trình độ võ đạo của bọn họ vẫn rất mạnh mẽ.
Sau khi ba người này xuất hiện, liền nhìn thi thể dưới đất với vẻ sửng sốt.
Tào Trung Ngạn híp mắt lại, nhìn chằm chằm vào Lục Loạn Ly: “Hai người này. . . là ngươi giết?”
Lục Loạn Ly mỉm cười, vung vẩy Khổng Tước đao trong tay: “Không chỉ là ta.”
Thanh Khổng Tước đao trong tay nàng, được rèn đúc từ tài liệu Sở Hi Thanh mang về.
Tạo hình giống Nhạn linh đao, thân đao năm màu óng ánh, nhìn rất đẹp đẽ xa hoa.
Trong màn mây mù dày đặc này, nó vẫn lóng lánh mê người.
Ánh mắt của Tào Trung Ngạn lại nhìn qua con Toan Nghê kia.
Đây là một thần thú Toan Nghê được người dùng ‘Thỉnh thần pháp’ để mời ra, khí tức cực kỳ nguy hiểm hình thần đầy đủ, có thể thấy thuật sư này có thiên phú siêu tuyệt.
“Chà chà! Toan Nghê lục phẩm, lại ngưng tụ ra thiên quy ‘Bính Hỏa’ mạnh mẽ như vậy, vị thuật sư này thật sự không tầm thường mà, nàng câu thông với vị Toan Nghê Siêu phẩm nào?”
Tào Trung Ngạn vừa nói chuyện vừa phất tay áo, hai người phía sau hắn lập tức tìm kiếm men theo quỹ tích linh lực trên người Toan Nghê.
Cái gọi là ‘bắn người phải bắn ngựa trước, bắt giặc phải bắt vua trước’.
Đối phó với loại pháp thuật mời thần thú này, cách tốt nhất chính là giết chết thuật sư trước.
Bằng không thì dù bọn họ có giết chết con Toan Nghê này bao nhiêu lần, nó đều có thể tái sinh, khiến cho bọn họ cạn kiệt sức lực mà chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận