Bá Võ

Chương 1801: Mười hai Thần vệ (2)

Trên đường trở về, hai người Thủy Thương Lãng và Cung Vô Cấu xuống ở gần Ngô Châu.
Hai người đều phụng mệnh lệnh của Sở Hi Thanh, mời chào bộ hạ cũ của Thần Sách Đô đến Tú Thủy.
Đây là vì đại đa số huynh đệ của Thần Sách Đô đều ở bốn nơi Ngô Châu, Ninh Châu, Đỉnh Châu và Phì Châu, cũng chính là dọc tuyến kênh đào lớn và sông Thương Lãng.
Vùng này nhân khẩu đông đúc, long ngư hỗn tạp, thế lực khắp nơi đan xen như răng lược. Không chỉ thích hợp cho bọn họ ẩn thân, mà còn có có thể lăn lộn kiếm cái ấm no.
Hai người bọn họ còn từng cân nhắc việc dựng cờ tạo phản, báo thù cho Tần Mộc Ca và đồng liêu ngày xưa.
Kênh đào lớn chẳng những có thể tụ tập tài lực, chặn đường vận chuyển nam bắc, mà còn có thể mời chào một lượng lớn cao thủ giang hồ, thu thập binh khí và chiến giáp.
Bây giờ bọn họ lại có lựa chọn tốt hơn.
Sở Hi Thanh đã có địa bàn vững chắc và tài nguyên ổn định.
Bây giờ hắn chỉ thiếu một nhánh binh mã tinh nhuệ, cần một lượng lớn tướng tá hợp lệ để huấn luyện và chỉ huy đại quân.
Ngày xưa, Sở Vân Vân cực kỳ coi trọng Thần Sách Đô, đại đa số binh lính đều được huấn luyện như quan quân, tất cả đều có thể chỉ huy đội ngũ.
Chỉ cần hòa những người này vào Thiết Kỳ Bang, sẽ giúp cỗ máy Thiết Kỳ Bang có thêm những bánh răng để vận chuyển trơn tru hơn.
Cung Vô Cấu khá là hưng phấn.
Trong hai năm qua, hắn sống cực kỳ uất ức, một thân võ đạo, một thân mưu lược, đều không thể thi triển.
Mày bây giờ, Thiết Kỳ Bang lại cung cấp một võ đài cho hắn thi triển thân thủ.
Cung Vô Cấu cũng chờ mong ngày gặp mặt ân soái.
Thủy Thương Lãng cũng rất phấn chấn.
Nhưng sau khi phấn chấn xong thì hắn lại hơi lo lắng.
Thiết Kỳ Bang bây giờ có hơn bốn vạn bang chúng hạt nhân, trước mắt còn đang mở rộng. Trong đó có rất nhiều người đi theo Sở Hi Thanh từ hai năm trước.
Người của Thần Sách Đô bọn họ gia nhập vào lúc này, chắc chắn sẽ phải tranh chấp tài nguyên và vị trí với những người kia, chỉ sợ là sẽ có mâu thuẫn.
Để Thủy Thương Lãng kinh ngạc chính là, hình như Sở Hi Thanh không để ý đến việc này, dường như cũng không có ý đề phòng hay nghi kỵ gì với đám bộ hạ cũ của ân soái như bọn họ.
Vị này rốt cuộc là không nghĩ ra, hay là không thèm để ý?
Hắn không lo lắng nội bộ bang phái phát sinh mâu thuẫn sao? Hắn không sợ thế lực và sức ảnh hưởng của ân soái trong Thiết Kỳ Bang quá khổng lồ sao?
Đây không phải là đạo làm vua!
Thủy Thương Lãng lại không biết, sau khi Sở Hi Thanh thả bọn họ xuống, khóe miệng đã cười đến tận mang tai.
Hắn vừa mới cảm ứng được, ‘nghi thức’ Vô Tướng công của mình đã tích lũy đến tận tam phẩm thượng.
Nói cách khác, chỉ cần chân nguyên của hắn đầy đủ, lại có bí dược trong tay, thì có thể thăng cấp lên thẳng tam phẩm thượng.
Quả nhiên là như hắn dự đoán, thế lực càng lớn, thành phần bộ hạ dưới trướng càng phức tạp, thì độ hoàn thành ‘nghi thức’ lại càng cao.
Nhưng chỉ tiếc là, cần một lượng lớn thời gian để tích lũy chân nguyên.
Tuy Sở Hi Thanh có thiên phú Thần Dương, trong tay không thiếu linh đan thần dược, tốc độ tu luyện có một không hai trong thiên hạ, nhưng cũng phải cần bốn tháng mới có thể đột phá lên tứ phẩm thượng.
Hắn mới thăng cấp tứ phẩm hạ được chưa đến ba tháng, cần hơn một tháng nữa mới có thể thăng cấp.
Sau khi trở về Thiết Kỳ Bang, Sở Hi Thanh tìm mấy vị khách khanh hộ pháp của Thiết Kỳ Bang trước, ngoài ra còn có mấy người La Hán Tông, Phong Tam, Thiết Cuồng Nhân, Tả Thanh Vân, Bạch Hổ hầu, Quỷ Ảnh – Hà Thất, Chu Hùng Bá.
Lúc này, Thần Quyền Phán Quan – Tẩy Bích Thiên và Thiết Diện Phán Quan – La Dương, giáo đầu Nghịch Đao Loạn Kiếm – Lý Độ cũng đã đến.
Sở Hi Thanh đã tự bộc lộ thân phận, ba vị này không cần phải che giấu thân phận nữa.
Bạch Hổ hầu ngồi trong đám người, nhìn Sở Hi Thanh ngồi phía trên với ánh mắt khác thường.
Theo dự tính của nàng, nàng muốn ẩn thân ở Thiết Kỳ Bang một thời gian, chờ khôi phục một bộ phận tu vị, lại trở về kinh thành làm Bạch Hổ hầu.
Nhưng mà sau cuộc chiến kia, Bạch Hổ hầu đã không thể thực hiện tính toán này nữa rồi.
Nếu thân phận của Sở Hi Thanh chính là Sở Tranh, như vậy hắn sớm muộn gì cũng dựng cờ tạo phản, báo thù Kiến Nguyên đế.
Bây giờ đúng như dự đoán.
Nàng còn chưa ẩn thân được bao lâu, Sở Hi Thanh đã mang đến cho nàng một niềm vui lớn như vậy, lại đánh giết ba vị Thiên Bảng của triều đình.
Sau đó, Bạch Hổ hầu lại quét mắt nhìn đám người ở đây, nội tâm liền yên tĩnh.
Thiết Kỳ Bang bây giờ, có thể nói là tàng long ngọa hổ.
Trong lúc lơ đãng, dưới trướng Sở Hi Thanh đã có hơn mười vị cao thủ Địa Bảng.
Có người nói, hôm nay lại có một cao thủ nhân tộc dưới Thiên Đế sơn ngưỡng mộ Sở Hi Thanh, chạy đến đây nương nhờ.
Uy danh của Sở Hi Thanh bây giờ, không chỉ đưa đến một lượng lớn võ tu nhân tộc dưới Côn Luân sơn, mà còn truyền bá đến Thiên Đế sơn ở phía cực bắc Trung Thổ.
Thật sự là lợi hại…!
Khi Bạch Hổ hầu nhìn thấy thiếu nữ mặc giáp đỏ ở bên cạnh Sở Hi Thanh thì ánh mắt hơi đọng lại.
Đó là muội muội Sở Vân Vân của Sở Hi Thanh.
Nhưng mà Bạch Hổ hầu hoài nghi thiếu nữ này chính là Bá Võ Vương Tần Mộc Ca!
Bạn cần đăng nhập để bình luận